Y Thủ Che Thiên

Quyển 5 - Chương 90: Đối chiến Mạc Tập Lẫm

Đối mặt với Mạc Tập Lẫm, Mộ Chỉ Ly cảm nhận được một loại áp lực mà trước đó chưa từng có. Nàng biết rõ, nếu như không thi triển hồn thân giải sổ thì đối mặt với Mạc Tập Lẫm nàng chỉ ngoại trừ bỏ chạy thì không còn cách nào khác.

Thiên lực hỗn độn bắt đầu dũng động, ánh sáng màu trắng óng ánh từ trong cơ thể Mộ Chỉ Ly bộc phát ra, Mộ Chỉ Ly liền như một viên quang cầu ẩn chứa bên trong là ánh sáng màu trắng, bất ngờ bắn ra vô số năng lượng, ánh sáng lóe mắt kia làm cho Sở Lê Hiên và Mạc Tập Lẫm nhìn thấy đều không nhịn được mà nhắm tít mắt lại.

Hống! (tiếng dã thú rống lên, có vẻ bực bội)

Một tiếng rồng ngâm truyền tới làm trời đất rung chuyển, tiếng rồng ngâm này dường như đến từ chín tầng trời, rung động tâm linh. Kèm theo tiếng rồng ngâm truyền ra, cả người Mộ Chỉ Ly cũng được bao phủ bởi một lớp ánh sáng trắng óng ánh ôn hòa.

Lớp ánh sáng trắng óng ánh này tựa như ngọc ấm vậy, lại làm cho người ta cảm thấy không thể phá vỡ được, dường như đó là lợi khí trời sanh, băng lãnh nhàn nhạt từ trên đó kéo dài ta, mang theo một chút cảm giác khiếp sợ.

Mộ Chỉ Ly tu luyện bí kíp Cường Long Ngao Thiên đã nhiều năm rồi, đây là lần đầu tiên nàng thi triển ra hình dáng hoàn chỉnh, ánh sáng bạc óng ánh phủ lấp toàn thân giống như áo giáp vậy, cảm thấy sức mạnh toàn thân dường như khó nói nên lời, nắm tay cứng chắc dường như không có gì thắng nổi, đây chính là thực lực mạnh mẽ mà Long tộc có hay sao?

"Răng rắc!"

Hai tay Mộ Chỉ Ly bất ngờ nắm chặt, từng đạo long văn tự sắc bén kinh hãi tràn ngập khắp nửa thân trên, xuyên suốt qua ánh sáng trắng óng ánh. Đôi mắt to tròn đen nhánh của Mộ Chỉ Ly sâu sắc như biển khơi vậy, chiến ý bộc phát nồng nặc trong mắt.

Ánh mắt Mạc Tập Lẫm lóe lên, sâu trong mắt thấp thoáng sự kinh ngạc nhưng lại được hắn che giấu cực tốt, sau một khắc, ánh mắt của hắn đột nhiên trở nên sắc bén:

- Luyện thể võ học không tệ!

Đúng như hắn phỏng đoán, cô gái này có bảo bối cũng không ít, luyện thể võ học mạnh mẽ này không phải người bình thường nào cũng có thể có được. Một khi chém chết nàng, như vậy thì toàn bộ bảo bối làm cho người khác trong thấy mà thèm sẽ rơi hết vào trong tay hắn.

Mộ Chỉ Ly bước nhanh về phía trước, trong không khí truyền tới từng trận âm thanh nổ tung tóe, một đạo thân ảnh di chuyển nhanh trong chớp mắt, bất ngờ xuất hiện ngay trước mặt Mạc Tập Lẫm, sau đó lập tức đánh ra một quyền hung hãn vô cùng.

Mạc Tập Lẫm đối mặt với quyền phong hung hãn của Mộ Chỉ Ly mà không hề có chút tránh né, khóe miệng nhếch lên cười một cái, quả đấm hiện lên tia sáng màu đỏ óng ánh, cũng bất ngờ đánh ra một quyền hung hãn, quyền của hắn cùng với quyền phong cứng rắn của Mộ Chỉ Ly chạm vào nhau.

Ầm!

Va chạm trong trong tích tác, một âm thanh chói tai tựa như tiếng kim thiết đụng phải nhau từ quả đấm của hai người truyền ra, một vòng kình phong làm mọi thứ xung quanh bị chấn động, bầu không khí xung quanh mười mấy trượng nhất thời muốn nổ tung "ầm ầm" lên.

Trong đầu Mạc Tập Lẫm hiện lên vẻ kinh ngạc, luyện thể võ học này của Mộ Chỉ Ly lại mạnh như thế sao? So với lúc trước nghiễm nhiên không cùng cấp độ,

Nhưng mà, khóe miệng Mạc Tập Lẫm cũng cong lên kéo ra nụ cười, hai tay bất ngờ nắm chặt trường thương, bàn tay nổi đầy gân xanh, sau đó trường thương bất ngờ chấn động, kèm theo một tiếng vù vù phát ra, bầu không khí tê liệt, với một quỹ đạo cực kỳ xảo quyệt, nhanh như tia chớp đâm về phía lồng ngực Mộ Chỉ Ly.

Leng keng!

Ánh mắt Mộ Chỉ Ly ngưng trọng, thanh Vị ương kiếm sắc bén kèm theo bạch quang tỏa ra, thân hình chớp động đem thương hoa của Mạc Tập Lẫm ngăn chặn lại, chợt thân hình bất ngờ nghiêng về phía trước, từng đạo kiếm ảnh bất ngờ xuất hiện, tấn công trong nhát mắt giống như là mưa xối xả, bao phủ lấy những chỗ hiểm trên người Mạc Tập Lẫm.

- Ta vẫn xem thường ngươi, có bấy nhiêu đó thôi sao?

Mạc Tập Lẫm cười nói.

Tiếp đó, trên mặt Mạc Tập Lẫm hiện lên vẻ nghiêm túc, hai tay chuyển động, từng kết ấn phức tạp nhanh chóng hiện ra. Ngay sao đó, trên cây trường thương đột nhiên bạo phát ra ánh sáng lửa màu đỏ chói mắt.

Hỏa diễm lập lòe quấn lấy thanh trường thương, phát ra tiếng "xuy xuy", nhiệt độ xung quanh dường như cũng tăng lên trong nháy mắt, ngay cả bầu không khí xung quanh cũng bị ảnh hưởng mà trở nên huyền ảo.

Choang choang choang!

Có tiếng kim thiết điên cuồng bạo phát ở trong Huyết sắc địa ngục, hơn nữa, một sức mạnh khủng phố cũng dần lan ra từng đợt một, trong âm thanh đó ngập tràn lực cuồng bạo, điên cuồng tàn phá mọi thứ xung quanh.

Ánh mắt Sở Lê Hiên chăm chú nhìn hai người giao chiến, nhìn thấy màn ánh sáng trắng kiên nghị thuần khiết kia thì trong lòng hắn cũng run rẩy cực độ. Tu vi Mộ Cỉ Ly và Mạc Tập Lẫm chênh lệch cực lớn, nhưng lúc giao thủ lại chưa hề bị ép vào thế yếu.

Làm cho người khác thán phục chính là sức mạnh thân thể của nàng lại vô cùng mạnh mẽ, may là ở phương diện sức mạnh thân thể Mạc Tập Lẫm không mạnh hơn nàng. Xem ra trước đây hắn và Mạc Tập Lẫm đã quá xem thường nàng.

Trong cơ thể nhỏ nhắn kia của nàng lại ẩn chứa sức mạnh cường đại khó có thể diễn tả được, nhưng mà không biết rốt cuộc thì nàng có thể kiên trì được đến lúc nào.

Thình thịch!

Lại một tiếng vang rung trời, Mộ Chỉ Ly bị một thương của Mạc Tập Lẫm đâm trúng, sức lực của hắn mạnh mẽ vô cùng, Mộ Chỉ Ly bị đánh văng ra xa vài trăm thước.

Thấy cảnh này, đôi mắt Sở Lê Hiên bất ngờ trợn to, trong mắt tràn đầy vẻ lo âu, chăm chú nhìn Mộ Chỉ Ly ở phía xa, muốn biết tình hình của nàng như thế nào.

Mộ Chỉ Ly ngã lăn xuống đất, chân mày nhíu lại, quả nhiên tu vi của nàng và Mạc Tập Lẫm chênh lệch rất lớn. Bí quyết Cường long ngao thiên có thể kéo sự chênh lệch của bọn họ gần lại, nhưng khoảng chênh lệch này không có cách nào bù đắp được, cho nên lúc động thủ vẫn không trách khỏi việc bị thương.

Lúc này phần dưới người nàng đau điên cuồng, lục phủ ngũ tạng đều bị chấn động mạnh, chỗ nơi ngực trái của nàng có một chút tiên huyết nhuộm ướt áo như màu máu của đóa hoa, nhìn đẹp mê hoặc lòng người nhưng không kém phần đau thương buồn bã.

Khóe miệng Mạc Tập Lẫm hiện ra nụ cười nhàn nhạt, trong đôi mắt là vẻ ác liệt càng lúc càng sâu:

- Ngươi căn bản sẽ không phải là đối thủ của ta, ta khuyên ngươi chi bằng bỏ cuộc thì ta còn có thể để cho ngươi chết một cách thoải mái.

Lúc trước, một kích hạ thủ kia của hắn rất mạnh, chắc chắn đã làm cho tâm tạng Mộ Chỉ Ly bị trọng thương, nếu như trường thương của hắn đâm lệch thêm vài tấc thì lúc này Mộ Chỉ Ly đã biến thành người chết. Hắn cố ý nhất định đâm trúng chỗ hiểm của nàng nhưng dưới sự ngăn cản của Mộ Chỉ Ly nên hắn không cách nào làm được.

Mạc Tập Lẫm quay sang nhìn Sở Lê Hiên vẫn đang dựa vào cây đại thụ, thản nhiên nói:

- Ngươi cố gắng hưởng thụ thêm một chút nữa đi, đợi ta giải quyết nàng ta xong thì chính là lúc chôn vùi ngươi.

- Ân oán của ta và ngươi, đừng để dính dáng đến những người khác.

Sở Lê Hiên nhíu mày nói. Với tình trạng bây giờ của hắn thì thực sự không phải là đối thủ của Mạc Tập Lẫm, nhưng chỉ cần cho hắn thêm chút thời gian thì hắn có thể khôi phục hoàn toàn.

Lúc này hắn cũng không thèm để ý đến những thứ này, hắn chỉ hy vọng Mộ Chỉ Ly có thể không có việc gì. Chẳng biết tại sao, nghĩ đến việc nàng phải rời khỏi thế giới này thì tim hắn lại có chút đau nhức?

Đang lúc này, giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của Mộ Chỉ Ly truyền đến tai hai người:

- Ta còn chưa có chết, bây giờ nói về những thứ này có vẻ quá sớm rồi đấy!

Theo sau câu nói của Mộ Chỉ Ly thì tay phải nàng chợt chống vào mặt đất, bất ngờ chậm rãi đứng dậy, trên gương mặt tinh xảo là vẻ lạnh lùng khôn tả, sát khí nhàn nhạt bộc phát khắp cơ thể, bầu không khí vốn có nhiệt độ nóng hầm hập mà khi nàng đi đến gần thì lại dần dần trở nên lạnh rét.

Bước đi của Mộ Chỉ Ly cũng không nhanh, nhưng từng bước đều phát ra âm thanh vang lên trong lòng bọn họ. Sở Lê Hiên hơi lấm lét, chẳng biết tại sao hắn cảm thấy được Mộ Chỉ Ly dường như so với lúc trước đã có sự biến đổi.

Mạc Tập Lẫm cũng có chút ngây người, sau đó cũng cười khẩy một cái, nói:

- Chỉ bằng ngươi bây giờ, tuyệt đối không tiếp nổi mười chiêu của ta.

Nghe vậy, khóe miệng Mộ Chỉ Ly cong lên nụ cười lạnh lùng đáng sợ, giọng nói lạnh như băng tựa như đến từ Cửu U địa ngục, nói:

- Vậy thì chờ sau mười chiêu xem xem rốt cuộc ta có tiếp được hay không?

Sự đau đớn thống triệt tâm can làm nàng hoàn toàn thanh tỉnh, chỉ thiếu chút nữa nàng đã rời khỏi thế giới này. Đến lúc đó, cho dù y thuật của nàng tốt hơn nhiều nhưng cũng không có bất cứ tác dụng gì. Nàng tuyệt đối không thể chết ở chỗ này, tuyệt đối không thể.

Nàng có thể lựa chọn tiến vào trụ sở bí mật, nhưng đó là hành vi hèn nhát, hành động này diễn ra thì trong nhát mắt nàng liền bị xóa sạch một cách triệt để. Từ nơi này ngã xuống thì nàng phải đứng dậy từ nói này, có thể tu vi của nàng so với Mạc Tập Lẫm có chêch lệch rất lớn nhưng cũng tuyệt đối không thể để cho hắn dễ dàng chiến thắng như vậy.

Mộ Chỉ Ly đứng cách Mạc Tập Lẫm khoảng hai mươi thước, hai mắt lạnh lùng, trong con ngươi không có một chút dao động tâm tình nào cả. Tay bất ngờ chuyển động, thiên lực mênh mông nhanh chóng bạo dũng từ trong cơ thể ra, thiên lực mạnh mẽ nhanh chóng rót đầy vào hai tay, không ngừng rót vào kết ấn huyền ảo.

Nhìn khí tức Mộ Chỉ Ly không ngừng tăng lên, sắc mặt Mạc Tập Lẫm cũng dần dần thay đổi, nhất thời tốc độ hai tay cũng không để chậm hơn chút nào nữa, nhanh chóng có phản ứng lại, kỹ năng của một người học võ cũng đang nổi lên mạnh mẽ trong hắn.

Kèm theo hai tay Mộ Chỉ Ly là kết ấn hiện ra, bầu không khí sau lưng Mộ Chỉ Ly dường như âm trầm đi mấy phần, thiên lực vốn có màu trắng dần dần chuyển sang đỏ như máu, hình như cùng với Huyết sắc địa ngục dung hòa thành một thể.

Mùi máu tanh nồng nặc từ trong thiên lực hồng sắc kia lan tràn ra làm cho Mạc Tập Lẫm và Sở Lê Hiên phải nhíu chặt mày. Nhưng mà màu sắc thiên lực huyết sắc của Mộ Chỉ Ly so với màu sắc của Huyết sắc địa ngục còn phải nồng nặc hơn mấy phần, một cổ sát khí nhàn nhạt không ngừng bộc phát ra làm cho người ta cảm thấy hít thở rất khó khăn.

Huyết sắc thiên lực xuất hiện không bao lâu, thủ ấn Mộ Chỉ Ly bất ngờ dừng lại, trên hai tay xuất hiện đầy máu tươi, nàng dường như không cảm giác được chút đau đớn nào, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Mạc Tập Lẫm.

- Vạn Nguyên Quy Nhất Kiếm, thức thứ tám, sát kiếm ngũ sắc!

Ầm!

Kèm theo câu nói của Mộ Chỉ Ly, bầu trời sau lưng dường như nổ tung vậy, truyền ra trận trận tiếng vang ầm ầm, đinh tai nhức óc, làm cho lòng người sợ hãi.

Răng rắc răng rắc!

Ngay sau đó, từng áng mây thiên lực huyết sắc đang dần dần rạn nứt ra, khắp bầu trời dường như cũng từ từ bị phá vỡ, bóng tối và máu tươi đan vào nhau, thần bí mà kinh khủng vô cùng.

Phá vỡ thiên lực màu đỏ, một thanh cự kiếm tản ra ánh sáng năm màu xuất hiện giữa không trung, dường như đến từ chân trời, ánh sáng năm màu chói mắt mà lung linh không ngừng lưu chuyển trên thân kiếm, nguy nga mà lộng lẫy.

Cự kiếm ngũ sắc tựa như một tác phẩm nghệ thuật, nhưng mà trên đó lại tản ra khí tức hung hãn vô cùng làm cho người ta cảm thấy đạo công kích này cực kỳ kinh khủng chứ không giống như vẻ bề ngoài nhu hòa của nó.

Đôi mắt Sở Lê Hiên đột ngột trợn to, vẻ mặt khó tin, lẩm bẩm nói:

- Tại sao từ đạo công kích này ta cảm nhận được những quy luật tồn tại bất đồng của thiên đạo, chẳng lẽ ... chẳng lẽ đây là ...