Phát hiện điểm này làm cho trong lòng Sở Lê Hiên hiện lên vẻ rung động nồng nặc, cách thức trị liệu của cô gái này vậy mà mạnh như thế! Vào giờ khắc này, hắn đột nhiên ý thức được cô gái trước mặt rất có thể là một vị độc sư, nếu không thì không thể nào giải độc cho hắn nhanh như vậy được.
Thấy Sở Lê Hiên đã được giải độc, khóe miệng Mộ Chỉ Ly chậm rãi cong lên. Quả nhiên, nhiệt tình của nàng đối với y thuật không giảm so với trước đây, loại cảm giác này đúng là không có thứ gì có thể thay thế được.
Sở Lê Hiên nhìn Mộ Chỉ Ly mỉm cười, trong lúc nhất thời cảm thấy ngây dại. Cô gái này là tiên tử trên trời xuống đây cứu hắn hay sao? Thế gian, làm sao lại có một người con gái có dung mạo xinh đẹp như vậy chứ?
Mộ Chỉ Ly đỡ Sở Lê Hiên dựa vào một góc cây to, lấy thuốc chữa thương cho Sở Lê Hiên ăn vào, như vậy thì hắn mới mau hồi phục.
Sở Lê Hiên nuốt chửng đan dược, ánh mắt hắn thay đổi liên tục, hắn có thể cảm nhận được cơ thể mình đang hồi phục nhanh chóng. Thân thể vốn không có một chút khí lực, lúc này lại hội phục dần dần, tin là trong một khoảng thời gian ngắn thì hắn liền có thể hồi phục hoàn toàn.
Cô gái này, cứu hắn một mạng! Nếu như không có nàng, bây giờ hắn đã trở thành một cổ thi thể rồi. Hắn thấy không hiểu nàng, sống nhiều năm như vậy mà đây là lần đầu tiên hắn xem không hiểu một người.
Mộ Chỉ Ly thì lại không hề chú ý tới ánh mắt của Sở Lê Hiên, đang lúc nàng chuẩn bị thi triển nhiếp hồn đại pháp thì một đạo khí tức xa lạ bất ngờ xuất hiện ở phía sau nàng.
Một gã nam tử quần áo dính đầy máu ngồi trên chiếu, lưng dựa vào đại thụ huyết sắc, một vị nữ tử bạch y ngồi ngay ngắn bên cạnh hắn, tay nàng đặt trên hai gò má của hắn, tựa như đang đút hắn ăn chút gì đó.
Lúc Mạc Tập Lẫm tới chỗ này, nhìn thấy chính là một màn này. Hai người trước mặt hắn cũng không xa lạ gì, nam tử kia chính là đối thủ của hắn - Sở Lê Hiên, mà cô gái kia hắn cũng không xa lạ gì, đó chính là người con gái làm cho Sất Trá Điện của hắn tổn thất vô cùng to lớn.
Trước đây, lúc cô gái này bỏ trốn, hắn thấy rõ ràng, hơn nữa, ở chỗ này chỉ có một mình cô ta, ngoại trừ nàng thì không có bất cứ người nào khác.
Thấy Sở Lê Hiên và cô gái này có vẻ quen biết, Mạc Tập Lẫm cảm thấy tức giận dâng trào trong lòng. Hắn cho rằng cô gái này chính là người trong ma đạo, bây giờ xem ra thực sự đúng như vậy.
Bây giờ xem ra cô gái này không chỉ là người trong mà đạo, hơn nữa cùng với Sở Lê Hiên lại rất quen biết nhau. Nếu tất cả đúng như vậy thì có phải là viện Huyết Khấp Minh chịu ảnh hưởng đều là giả hay không? Có thể đây là cái bẫy do Huyết Khấp Minh bày ra, vì hắn muốn hại Sất Trá Điện. Chiêu này thực sự quá mức độc ác, hắn còn bị lừa lâu như vậy nữa.
Nhìn cách đó không xa là thi thể Huyết nhân hạt chất thành đống, Mạc Tập Lẫm lại biết rằng nhất định là giữa bọn họ và Huyết nhân hạt đã có một trận đại chiến. Chắc là lúc Sở Lê Hiên đối phó Huyết nhân hạt bị thương, mà cô gái này thì giúp hắn băng bó.
Nếu như không phải có sự xuất hiện của Huyết nhân hạt thì Mạc Tập Lẫm hắn còn không biết sẽ bị lừa đến bao lâu. Nghĩ tới đây, Mạc Tập Lẫm không nhịn được tức giận nhìn Sở Lê Hiên, nói:
- Sở Lê Hiên, Huyết Khấp Minh các người thật hèn hạ. Vậy mà lại thông đồng với tên nữ tử này đối phó với chúng ta, thực sự quá ghê tởm.
Sở Lê Hiên ngẩn ra, quay đầu lại thì thấy vẻ mặt Mạc Tập Lẫm đang tức giận ở cách đó không xa, trong lòng có vẻ bất đắc dĩ. Tình huống như lúc này, cho dù hắn giải thích thế nào thì Mạc Tập Lẫm cũng sẽ không tin tưởng. Nhưng mà người trong ma đạo của bọn hắn, làm việc chỉ cần không thẹn với lương tâm thì được rồi, căn bản cũng không cần để ý tới cách nhìn của những người khác.
Thấy Mạc Tập Lẫm xuất hiện, Mộ Chỉ Ly từ từ đứng dậy, đứng thẳng kiên cường, sắc mặt bình thản, vẫn không có nói rõ lý do gì cả. Dù sao thì nàng cũng không phải loại người thích giải thích với người khác, huống chi người trước mặt đối với nàng mà nói thì tuyệt đối không quan trọng.
- Hai người các ngươi là tiểu nhân hèn hạ, bị ta vạch trần gian kế của các ngươi thì hôm nay sẽ là ngày chết của các ngươi.
Mạc Tập Lẫm tức giận hét lên, trong lúc đó tầm mắt hắn đánh gía Sở Lê Hiên và Mộ Chỉ Ly, bây giờ Sở Lê Hiên bị thương nặng, tin rằng trong khoảng thời gian ngắn không có cách nào hồi phục như cũ.
Tuy là cô gái này vô ngại, nhưng lúc trước khi giao thủ cũng có không ít hao tổn nhỏ, hơn nữa khí tức của nàng cũng không đủ uy hiếp được hắn, chỉ cần một chút thời gian thì hắn sẽ giải quyết xong cô gái này, tiếp đó chính là Sở Lê Hiên!
Một khi hắn chém chết hai người này thì những tổn thất trước đây của đội ngũ cũng không đáng kể, ít nhất thì sau khi trở về cũng có thể ăn nói được. Quan trọng nhất là chỉ cần Sở Lê Hiên bỏ mình thì lần này Huyết Khấp Minh nhất định là môn phái đứng hạng chót trong chuyến đi vào Huyết sắc địa ngục, như vậy thì hắn cũng có thể giảm bớt được mấy phần lo lắng.
Vừa nghĩ xong, khí tức Mạc Tập Lẫm lại bất ngờ bộc phát ra, thiên lực trong cơ thể dâng trào cuồn cuộn như đại dương, truyền ra trận trận hải thủy trùng xoát, ngoài ra khí thế cũng nhanh chóng dâng lên.
- Lần này, là các ngươi tính sai, nếu không phải đúng lúc ta phát hiện được thì không biết là còn bị các người còn lừa gạt ta tới khi nào.
Mạc Tập Lẫm lạnh lùng nói, đao tước vung lên, trên mặt phủ đầy thịnh nộ.
Mộ Chỉ Ly chậm rãi đi tới trước mặt Mạc Tập Lẫm, gió nhẹ phất qua, quần áo phần phật, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, giọng nói ngập tràn lạnh lùng:
- Ngươi muốn động thủ thì động thủ ngay đi, nói nhiều vô ích.
Mộ Chỉ Ly có chút bất đắc dĩ, lúc trước tưởng rằng sẽ đánh một trận cùng Sở Lên Hiên, không ngờ Sở Lê Hiên lại bị trọng thương ngoài ý muốn mà phải hủy bỏ ý định, bây giờ lại xuất hiện một Mạc Tập Lẫm, xem ra hôm nay đánh trận này nhất định không thể nào tránh khỏi.
Vốn định lợi dụng lúc cơ thể Sở Lê Hiên hư nhược mà thi triển nhiếp hồn đại pháp, chắc chắn là không thể còn lúc nào tốt hơn, nhưng bây giờ lại không có cách nào thi triển, đợi đến lúc nàng giao thủ với Mạc Tập Lẫm xong thì chắc chắc đến lúc đó muốn thi triển cũng không thể thi triển được. Mà thôi, bây giờ cũng chỉ có thể đi từng bước một vậy.
Nghe lời nói của Mộ Chỉ Ly, con ngươi Mạc Tập Lẫm hơi co lại, lập tức cười lạnh, nói:
- Ngươi đã muốn chết như vậy, ta thành toàn cho ngươi là được. Trước tiên sẽ đưa ngươi xuống hoàng tuyền, sau đó sẽ cho Sở Lê Hiên đi cùng ngươi.
Ánh mắt Sở Lê Hiên ngưng tụ, nhìn Mộ Chỉ Ly rồi hiện lên vẻ lo lắng. Sức chiến đấu của Mộ Chỉ Ly thật không tệ, dựa vào tu vi của nàng thì sức chiến đấu của một người bình thường không thể nào có thể có được, nhưng mà nàng so với tu vi của Mạc Tập Lẫm thì chênh lệch rất lớn, một khi giao thủ, kết quả cuối cùng nhất định không có lợi thế.
Nghĩ tới đây, Sở Lê Hiên chợt nhìn về hướng Mạc Tập Lẫm, nói:
- Mạc Tập Lẫm, có tin hay không là tùy ngươi, ta cùng với nàng chẳng qua chỉ mới gặp nhau có một lần, sự tình tuyệt đối không phải như ngươi nghĩ.
Chuyện này hắn cũng không muốn giải thích, nhưng khi nhìn đến thân ảnh màu trắng trước mặt hắn vẫn chọn cách mở lời.
Mặc dù hắn phải làm trái với nguyên tắc thường ngày, nhưng sau khi hắn nói ra những lời này thì cũng cảm thấy không có gì sai, ngược lại, hắn cảm thấy cả người đều thoải mái hơn không ít.
Mạc Tập Lẫm kinh ngạc nhìn Sở Lê Hiên, chợt cười khẩy một tiếng:
- Ai cũng biết Sở Lê Hiên ngươi thời gian qua làm việc không cần giải thích, lần này ngươi lại vì một cô gái mới gặp mặt mà giải thích rõ ràng sao? Ngươi cho ta là kẻ đần phải không? Bây giờ xem ra là ta còn đánh giá quá thấp quan hệ của các người, xem ra quan hệ của các người không đơn giản như vậy hả.
Trong mắt Mộ Chỉ Ly cũng hiện lên vẻ kinh ngạc, thật ra thì nàng cũng không ngờ tới Sở Lê Hiên lại nói như vậy, sắc mặt nàng vẫn bình thản như trước, dường như chưa từng nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người vậy.
Sở Lê Hiên thì rơi vào trong im lặng, hắn dựa lưng vào cây đại thụ, nhân cơ hội nhanh chóng hồi phục.
Ngược lại, Mạc Tập Lẫm thấy dáng dấp Sở Lê Hiên như vậy thì trong lòng cũng ngập tràn nghi ngờ. Cách làm của Sở Lê Hiên thực sự không giống thường ngày, chẳng lẽ chuyện này đúng như lời hắn nói sao?
- Những đệ tử của môn phái chúng ta có phải là ngươi giết hay không?
Mạc Tập Lẫm do dự trong chốc lát thì cũng lên tiếng hỏi. Hắn thấy, thực lực của cô gái này cũng không mạnh lắm, trong hàng đệ tử biến mất vẫn có rất nhiều người có thực lực mạnh hơn rất nhiều so với nàng, vậy thì nàng ta có thực sự là đã giết hết tất cả bọn họ hay không?
Kèm theo câu nói của Mạc Tập Lẫm thì Sở Lê Hiên cũng không nhịn được mà quay qua nhìn Mộ Chỉ Ly, điểm này hắn cũng rất tò mò, đây hết thảy đều là do nàng làm sao?
Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly thản nhiên nói:
- Ta không có giết bọn họ.
Nàng thực sự không có giết bọn họ, chẳng qua chỉ đưa bọn họ đi tới một thế giới khác mà thôi.
Mạc Tập Lẫm ngẩn ra, khó tin nhìn Mộ Chỉ Ly, nói:
- Làm sao có thể? Nếu không phải ngươi giết bọn họ thì bọn họ sẽ không có mất tích như vậy được?
Mộ Chỉ Ly cười khúc khích, nói:
- Các ngươi đuổi giết ta lâu như vậy, sớm đã là kẻ thù, chuyện cho tới lúc này ngươi cho rằng ta có cần thiết phải lừa gạt ngươi hay không hả? Chẳng lẽ ta nói không có giết bọn họ thì ngươi đối với ta sẽ hạ thủ nhẹ tay một chút sao?
Ánh mắt Mạc Tập Lẫm từ từ thay đổi, đúng như lời Mộ Chỉ Ly nói, nàng cũng không cần thiết phải lừa gạt hắn, quan trọng nhất là hắn cho rằng thực lực của cô gái trước mặt cũng không hề mạnh mẽ, đệ tử trong môn phái mạnh hơn nàng cũng không ít thì làm sao nàng lại có thể giết chết hết bọn họ được chứ? Nhưng nếu như không phải như vậy thì bọn họ đi nào nào rồi?
Ánh mắt Sở Lê Hiên khẽ biến, cũng không khỏi thở phào nhẹ nhõm, may là những sư huynh đệ kia cũng không phải do nàng giết. Hắn cũng không biết tại sao mình lại vui mừng nhưng mà trong lòng lại có loại tâm tình như vậy.
- Ngươi là người của môn phái nào?
Mạc Tập Lẫm lại hỏi tiếp. Đệ tử xuất hiện ở Huyết sắc địa ngục đều là người trong lục đại môn phái, nếu như cô gái này không phải Huyết Khấp Minh, thì ...
- Dường như ngươi hỏi quá nhiều rồi.
Mộ Chỉ Ly lạnh lùng nói.
Nghe thấy Mộ Chỉ Ly nói, Mạc Tập Lẫm mới có phản ứng trở lại với tình huống lúc này của bọn họ, đúng vậy, bây giờ hắn là Mộ Chỉ Ly là mối quan hệ địch thủ, cũng không cần phải hỏi nàng ta nhiều như vậy.
- Cho dù bọn hắn chết thì có quan hệ gì với ngươi, thà giết lầm chứ không bỏ sót.
Mạc Tập Lẫm lạnh lùng nói, bất ngờ nhảy ra, thân hình lại hóa thành một đạo hồng mang bắn về phía Mộ Chỉ Ly.
Hai mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ kiên nghị, dứt khoác, đối thủ mạnh như thế này thường ngày cũng gặp không nhiều, chẳng biết nàng thi triển bản lãnh gì để có thể chống lại cảnh giới này. Vào giờ phút này, trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên chiến ý nồng nặc, hai tay nắm chặt, thiên lực dũng mãnh nhanh chóng tràn ra khắp tứ chi, mặc cho điều khiển.
Sở Lê Hiên vẫn im lặng, chẳng qua chỉ không ngừng khôi phục thân thể của mình, chỉ hy vọng mình có thể nhanh chóng hồi phục.
Mạc Tập Lẫm cầm trường thương trong tay, hai tay vung vẩy ra từng đạo thương hoa sắc bén xen lẫn kình khí hung hãn vô cùng, xông thẳng vào chỗ hiểm trên người Mộ Chỉ Ly.
Ánh mắt Mộ Chỉ Ly ngưng trọng, thân hình chợt lùi, Vị ương kiếm không ngừng đụng với trường thương, văng ra vô số tia lửa.
Lục đạp trường thương của Mạc Tập Lẫm chấn đắc làm cho hai tay Mộ Chỉ Ly phát run, trong chốc lát, hai tay Mộ Chỉ Ly đột nhiên hiện ra từng mảng bạch sắc óng ánh.