Trong thiên hạ quả nhiên không có bữa cơm nào là miễn phí cả, Trương đại quan nhân đã bị nghẹn, nghẹn đến cứng họng rồi, lời nói của bí thư Kiều đã làm cho hắn nghẹn họng, bánh ngô bột bắp cũng làm cho hắn nghẹn họng, hắn vội vàng múc canh gà ra và uống, nóng! Nóng đến nổi làm cho Trương đại quan nhân thiếu chút nữa phun ra tại chổ, chỉ là hắn không dám, trước mặt của bí thư Kiều thì cần phải giữ một chút phong động.
Kiều Chấn Lương nhìn dáng vẻ chật vật của Trương Dương, tự nhiên nở nụ cười.
Trương Dương vất vả lắm mới hồi hồn lại, lắc đầu nói: "Bí thư Kiều, ngài ngàn vạn lần đừng suy nghĩ nhiều, tôi và Kiều tiểu thư chỉ là bạn bè bình thường thôi, là tình bạn thuần khiết, tôi nói như vậy ngày có phải là thấy tôi giấu đầu lòi đuôi không..."
"Không đâu! Tôi tin tưởng con gái của tôi..."
Trương đại quan nhân cũng nghe rõ ràng, người ta là tin tưởng con gái của mình, chứ đâu nói là tin tưởng hắn. Trương Dương nói: "Bí thư Kiều, ngài thấy tôi có cần dùng nguyên tắc đảng của mình để bảo đảm không..."
Kiều Chấn Lương lắc đầu nói: "Chuyện cũng đã qua rồi, cũng may là Mộng Viện có nguy không hiểm, nếu như nó thật sự bị gì, mười lần là tôi sẽ dùng việc quan báo tư thù"
Lời nói của bí thư Kiều lại làm cho Trương Dương trợn to mắt ra.
Kiều Chấn Lương nói: "Tôi không thể nhìn con gái chịu ủy khuất, lúc trước tôi chưa từng thích Hứa Gia Dũng, bây giờ hắn đã chết, cũng là chết chưa hết tội, người như vậy không đáng để đồng tình..."
Trương Dương ho khan một tiếng, nói "Thật ra cái này là tôi vô cùng xin lỗi, nếu không có tôi, Hứa Gia Dũng cũng sẽ không sinh ra hiểu lầm lớn như vậy, cũng sẽ không ra tay với Mộng Viện..."
Kiều Chấn Lương thản nhiên nói: "Chuyện quá khứ là quá khứ, may là cậu cứu Mộng Viện..."
Trương Dương nghe thế nào cũng thấy Kiều Chấn Lương vẫn còn chưa nói dứt lời. Thật ra mọi người đều nghe rất rõ, nếu như con gái xảy ra vấn đề, người ta sẽ dùng quan báo tư thù, lão Kiều ơi là lão Kiều, quả nhiên là đủ âm hiểm!
Kiều Chấn Lương nói xong chuyện này cũng làm như chưa từng phát sinh ra cái gì cả, trên mặt hiện lên một vẻ tươi cười, ông thân thiết nói ; "Dùng bữa thôi, ở chổ của tôi cứ như ở nhà mình, cứ việc thoải mái..."
Trương Dương cũng rất muốn thoải mái, chỉ là trước mặt bí thư tỉnh ủy thì đúng thật sự là không có biện pháp thoải mái nổi.
Kiều Chấn Lương nói: "Có phải là chê đồ ăn của tôi quá đơn giản, ăn thịt ăn cá tốt hơn không...."
Trương Dương nói: "Bí thư Kiều, ngài không trách tôi chứ..."
Kiều Chấn Lương nói: "Trách cái gì, cậu cứu Mộng Viện, tôi cảm ơn cậu còn không kịp..."
Trương Dương nói: "Mộng Viện là một cô gái tốt, tâm địa lương thiện, tôi xem cô ấy là bạn tốt..."
"Tôi biết.." Kiều Chấn Lương liếc nhìn Trương Dương bằng cặp mắt đầy thâm ý: "Cậu vừa xa vừa gần với Mộng Viện, không phải là có mục đích gì chứ? Cậu muốn theo đuổi con gái của tôi à..."
Trương Dương càng ngày càng bội phục đối với Kiều Chấn Lương, biểu hiện của lão Kiều ra bên ngoài rất là hòa hợp êm thấm, chỉ là suy nghĩ rất rõ ràng, gặp chuyện cũng quyết đoán không kém Cố Doãn Tri, nhưng mà phương pháp của ông thì lại khác, so với Cố Doãn Tri thì Kiều Chấn Lương thiếu mất góc cạnh và khí phách, nhưng mà con người của Kiều Chấn Lương ngoài tròn trong vuông, vấn đề mà ông xử lý thật ra còn mạnh mẽ vang dội hơn cả Cố Doãn Tri.
Trương Dương nói: "Bí thư Kiều, chẳng lẽ ngài không tin tưởng giữa nam nữ có tình bạn tồn tại sao..."
Kiều Chấn Lương cười nói: "Tin? Tin mới là lạ..."
Trương Dương nói: "Thời đại không giống nhau, bây giờ người khác phái cũng có khả năng có tình bạn, mà người đồng tính cũng có tình yêu vậy..."
Kiều Chấn Lương cười ha hả nói: "Nói ra thì đúng là tôi không theo kịp thời đại, mấy người trẻ tuổi các cậu, suy nghĩ đúng là linh hoạt! Chỉ là tính nguyên tắc thì lại kém một chút..."
Trương Dương nhân cơ hội nói: "Cho nên các cán bộ trẻ tuổi chúng tôi còn cần các lãnh đạo dẫn dắt nhiều hơn, chỉ ra chổ sai nhiều hơn..."
Kiều Chấn Lương nói: "Đường là do mình đi! Người khác không giúp được các người, cũng cùng là một phương pháp làm việc, người ta làm rất có hiệu quả, đổi lại là một người khác thì chưa chắc đã thông suốt"
Trương Dương nói: "Bí thư Kiều nói rất đúng, thành phố cũng là như vậy, các thành phố các đạt được thành công, nếu như bắt chước lại theo hình thức của người ta thì chưa chắc đã có thể đạt được thành công tương tự, xa không nói nói Lam Sơn thôi, sự phát triển của Lam Sơn thật ra có một mặt đặc biệt. Đúng rồi, bí thư Kiều, tôi nghe nói là bí thư Chu của Lam Sơn sắp lên làm phó tỉnh trưởng, chẳng hay tin tức này có thật hay không..." Thằng nhãi này đi một bước đem trọng tâm câu chuyện dời đến Lam Sơn, nhân cơ hội thám thính một ít tình huống từ trong miệng của Kiều Chấn Lương.
Kiều Chấn Lương từ trong lời nói của hắn đã nghe ra được mục đích của hắn rồi, bất chợt nở nụ cười: "Giang thành còn chưa đủ để cậu quan tâm sao? Tự nhiên lại còn tinh lực quan tâm đến chuyện của Lam Sơn..."
Trương Dương nói: "Đều là thành phố anh em, quan tâm một chút cũng hẳn là..."
Kiều Chấn Lương gật đầu nói: "Không sai, tổ chức đã định rồi, Chu Vũ Dương sẽ nhanh chóng đến tỉnh làm phó tỉnh trưởng..."
Trương Dương giả vờ kinh ngạc nói: "Vậy ai tiếp nhận vị trí của ông ấy?"
Kiều Chấn Lương cười tủm tỉm nói: "Cậu thấy ai thích hợp..."
Trương Dương giả vờ trầm tư suy nghĩ một lát, sau một hồi mới nói: " Dù sao thì tôi nói ra cũng không tính, tôi nói một chút nha..."
Kiều Chấn Lương cười nói: "Cậu cứ nói đi, tôi không để trong lòng đâu..."
Trương Dương nói: "Thật ra tôi thích hợp nhất..."
Kiều Chấn Lương cười ha hả, cũng có loại da mặt siêu dày như Trương Dương mới nói được, nhưng mà ông cũng biết là Trương Dương đang cố ý chọc ghẹo ông.
Trương Dương nói:" Năng lực của tôi tuy rằng trong tư liệu thì chưa đủ, nhưng bây giờ không phải là đang đề xướng đội ngũ cán bộ trẻ tuổi sao? Ngô Minh cũng không tồi đấy"
Kiều Chấn Lương vốn tưởng rằng Trương Dương sẽ nhắc đến Thường Tụng, thậm chí là sẽ nói ra tên của Tần Thanh, chỉ là lần này đột nhiên lại nói ra tên của Ngô Minh, Kiều Chấn Lương rốt cục đã bị thằng nhóc này khơi dậy trí tò mò, cười tủm tỉm nói: "Vì sao lại đề cử hắn..."
Trương Dương nói: "Ngô Minh tuổi còn trẻ, hơn nữa lại có quan hệ, thường ủy tỉnh ủy chúng ta trên cơ bản đều có quan hệ không tồi với hắn, có thể hòa mình với lãnh đạo thì mới có thể làm lãnh đạo!"
Kiều Chấn Lương lúc này mới hiểu được, thì ra thằng nhóc này đang nói bậy về Ngô Minh, Kiều Chấn Lương nói: "Cậu cũng có thể hòa mình với lãnh đạo..."
Trương Dương cười nói: "Cho nên tôi nói, tôi thích hợp hơn hắn nhiều, đưa mắt ra nhìn khắp Bình Hải, cán bộ cấp phó xử nào có cơ hội được ngồi ăn cơm trưa cùng với bí thư Kiều thì cũng chỉ có một mình tôi mà thôi..."
Kiều Chấn Lương gật đầu nói: "Cho nên cậu phải đủ.."