Hai tay bắt đầu không an phận vuốt ve trên người Ngải Phong. Một cái xoay mình đem Ngải Phong áp ở dưới thân, tăng thêm lực độ hôn môi.
Ngải Phong quá hoảng hốt, tên này muốn làm gì, không phải là muốn ăn mình chứ, mình nhưng là thương binh a! Tên này có tâm đồng tình hay không vậy!
Bị áp dưới thân Vu Dập, còn bị cường hôn, Ngải Phong phản kháng. Hai tay không ngừng đẩy Vu Dập, muốn đem hắn từ trên người mình đẩy xuống.
Vu Dập bị Ngải Phong phản kháng càng khơi mào hứng thú hơn, cầm cố trụ lại đôi tay không an phận kia của Ngải Phong. Cảm giác được thân người dưới thân vặn vẹo, dục hỏa Vu Dập sầm sầm nổi lên bão tố. Bộ vị nào đó của thân thể càng là cứng rắn như thiết. Thật muốn một ngụm ăn tươi người dưới thân mà. Tiếp tục gia tăng lực độ cường hôn.
Ngải Phong bị luân hãm trong kỹ thuật hôn tinh xảo của Vu Dập, đầu óc bắt đầu mơ hồ, thân thể nóng lên, bắt đầu rên rỉ đứt quãng.
Một tay giam cầm lấy hai tay của Ngải Phong, một tay bắt đầu tự thối lui y phục của mình, rất nhanh hai người đã thẳng thắn thành khẩn tương kiến rồi, nụ hôn dần dần từ khoé miệng dời về phía đôi gò má, sau tai, cổ, xương quai xanh, từng điểm từng điểm hôn khắp toàn thân Ngải Phong.
Hô hấp nặng nề đánh vào trên người Ngải Phong, khiến cho Ngải Phong nhịn không được một trận run rẩy, Ngải Phong đã bị Vu Dập khơi mào dục hỏa, muốn nhiều, nhiều nữa, bất mãn vặn vẹo thân thể cùng với thân thể Vu Dập ma sát, hai tay giãy giụa thoát khỏi cầm cố của Vu Dập, ôm chặt lấy cổ Vu Dập, thanh âm có chút mê ly mà nói ở bên tai Vu Dập: “Cho ta, ta muốn ·· cho ta ·· ”
Khóe miệng Vu Dập vẽ nên một đường cong đẹp mắt. Ngải Phong đáp lại, khiến cho hắn có muốn ngừng cũng không được nữa rồi, một ngụm cắn lên phân thân của người dưới thân. Bắt đầu luật động lên. Khiến Ngải Phong một hồi run rẩy, rên rỉ. Với kỹ thuật tinh xảo của Vu Dập, Ngải Phong phóng xuất ra dục vọng của mình, thỏa mãn nhắm mắt lại, trên mặt hiển hiện đỏ ửng sau trận kích tình.
Ngải Phong thì thỏa mãn rồi, Vu Dập thế nhưng mà nghẹn đến bây giờ, thấy vẻ mặt thỏa mãn của Ngải Phong, trên mặt Vu Dập lần nữa xuất hiện một đường cong đẹp mắt. Một ngón tay vẽ đến hậu đình của Ngải Phong, đâm vào trong. Ngải Phong cả kinh, mở to mắt: “Ngươi làm gì?”
Vu Dập lại thêm một ngón tay, tại hậu đình Ngải Phong luật động. Vẻ mặt ôn nhu nhìn Ngải Phong: “Ngươi khoan khoái xong rồi, bây giờ ta cũng muốn khoan khoái khoan khoái nữa, yên tâm ta sẽ rất ôn nhu.” Lại tăng thêm một ngón tay đi vào.
Ngải Phong có chút khó chịu, đau đớn ở hậu đình làm Ngải Phong vốn là mang nội thương, sắc mặt có phần khó coi. Thân thể cũng bắt đầu vặn vẹo, giãy dụa.”Ta là thương binh, ngươi cũng xuống tay.”
“Ta sẽ rất ôn nhu, ngươi yên tâm, sẽ không lộng đau ngươi đâu, ngoan, đừng nhúc nhích.”
Vu Dập xem lỏng không sai biệt lắm, đĩnh thân một cái tiến vào.
“A ···” Ngải Phong kêu thảm một tiếng, thân thể bắt đầu run rẩy, hai tay gắt gao nắm bả vai Vu Dập, một ngụm cắn lên. Tuy Ngải Phong không phải là một xử nam, thế nhưng mà lâu như vậy cũng chưa có làm qua. Cảm giác đau đớn đột nhiên tới vẫn là khiến Ngải Phong có điểm khó mà chịu được.
“Tê ··” Vu Dập hít một hơi. Thằng này làm gì, muốn trả thù ta sao? Cắn dùng sức như vậy, xương cốt đều phải bị ngươi cắn nát hết.
Luật động nhanh hơn tại hậu đình Ngải Phong. Môi hôn cũng lần nữa rơi trên người Ngải Phong. Chỉ có điều lần này hôn càng thêm điên cuồng.
Sau khi cảm giác đau đớn biến mất, Ngải Phong cảm thấy chính là khoái cảm trí mạng cùng cảm giác thỏa mãn càng mãnh liệt hơn. Tiếng rên rỉ không bị khống chế phát ra. Ai! Thằng này lại bị luân hãm rồi.
Rốt cục, Vu Dập dùng sức đĩnh một cái, hai người đều thỏa mãn phát tiết ra. Vu Dập nhuyễn nhuyễn ghé vào trên người Ngải Phong, rút ra phân thân. Thở hổn hển.
Ngải Phong trải qua hai lần cao trào, hiện tại cũng là một thân mỏi mệt nằm ở trên giường không nhúc nhích. Thở hổn hển.
Hai người cứ như vậy lẳng lặng nằm, tự có tâm tư riêng, ai cũng không có ý tứ muốn mở miệng. Cũng hoàn toàn không chú ý tới tiếng bước chân bên ngoài càng ngày càng gần.
Chu Cổ Lực tên nhị hoá này là trải qua thiên tân vạn khổ mới tìm được đại phu, hắn lớn lên cũng chưa từng tự đi tìm đại phu, cũng không biết đại phu ở nơi nào, nên trở về tìm quản gia, dưới sự dẫn dắt thật vất vả của quản gia tìm được đại phu, thằng này kích động rơi lệ đầy mặt. Cho nên mới làm trễ nãi thời gian dài như vậy, này cũng cho Vu Dập nguyên vẹn thời gian ăn tươi Ngải Phong.
Ai! Mỗ Béo lần này lỗ lớn rồi, không biết hắn chứng kiến hai người trần trụi nằm ở trên giường, tâm linh thơ dại kia có thể hay không vỡ ra đây?
Hết chương 19.