Sâu dưới đáy biển, dưới đáy của một mảng san hô khổng lồ có một luồng sáng đỏ lấp lánh, chiếc đỉnh lò to cỡ bàn tay ẩn hiện dưới đó. Khi ánh sáng giảm đi, nó cũng ẩn náu một cách hoàn hảo, mọi năng lượng tỏa ra đều biến mất. Thiết nghĩ lúc này nếu có cường giả Tử Huyền Cảnh bay qua cũng không thể phát hiện ra.
Phàm là Linh bảo Thuần Nguyên đều có điểm đặc biệt nào đó, ví như Sinh Tử Quan Cái của Mộ Linh San, Phần Thiên Đỉnh của Lâm Động có lẽ lực sát thương không bằng Sinh Tử Quan Cái, nhưng bên trong lại có một khoảng không gian rộng lớn, nếu nhìn từ mặt này thì rõ ràng Phần Thiên Đỉnh hơn hẳn Sinh Tử Quan Cái. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
chấm cơm.
Lúc này, bên trong không gian của Phần Thiên Đỉnh, Lâm Động ngồi khoanh chân trên không trung, trước mặt hắn là ngọn Ngân tháp, tỏa ra năng lượng mơ hồ còn kèm theo tiếng sấm rền.
- Lâm Động ca ca, huynh cứ từ từ nghiên cứu, muội ngủ một lát!
Mộ Linh San nhìn không gian đỏ rực chẳng có gì thú vị, vươn vai một cái rồi lấy Sinh Tử Quan Cái ra nằm cuộn tròn trên đó ngủ.
- Nha đầu này!
Lâm Động cười bất lực, sau đó quay sang nhìn ngọn tháp với ánh mắt rực cháy. Hắn trầm ngâm một chút rồi đưa tay ra chạm vào ngọn tháp, đồng thời một sợi tinh thần lực thuận theo ngón tay chui vào ngọn tháp để thăm dò.
Uỳnh!
Ngay khi tinh thần lực chạm vào thì Ngân tháp rung lên, một tiếng sấm vang nổ ra đánh tan tinh thần lực của Lâm Động.
- Hự!
Lâm Động hự lên một tiếng, ngón tay cũng bị đánh bật ra, đầu ngón tay tê dại. Hắn chau mày nhìn Ngân tháp, trên ngọn tháp lúc này bắt đầu phát ra từng tia điện quang, chính thứ này đã ngăn chặn tinh thần lực của Lâm Động.
- Nham, chuyện gì vậy?
Lâm Động thầm hỏi.
- Ngân tháp này có phong ấn, muốn lấy thông tin bên trong nó không dễ. Cũng may mắn ngươi lấy được thứ này, nếu không có lẽ tin tức trong đó đã bị Tà Phong Động Thiên lấy mất rồi!
Nham đáp.
- Vậy phải làm sao?
Lâm Động chau mày, dường như phong ấn rất mạnh, nếu đến Tà Phong Động Thiên cũng không thể một sớm một chiều phá giải được thì có lẽ hắn sẽ càng khó khăn.
- Trong Ngân tháp có năng lượng của Lôi Đình Tổ Phù, hiển nhiên đó là căn nguyên hình thành phong ấn. Người thường muốn phá giải nó đúng là sẽ tốn hao không ít tinh lực, nhưng ngươi thì khác, ngươi có Thôn Phệ Tổ Phù, Lôi Đình Tổ Phù không phải trở ngại gì lớn!
Nham nói.
- Hiểu rồi!
Lâm Động gật đầu, đưa bàn tay ra, hắc quang đột ngột bắn ra từ đầu ngón tay lên Ngân tháp.
Phụt phụt!
Khi hắc quang ngưng tụ từ lực thôn phệ bắn tới, bề mặt Ngân tháp bỗng tỏa ra khói trắng, sấm sét trên tháp cũng dần giảm đi, dường như nguồn năng lượng của nó đã bị lực thôn phệ hóa giải vậy.
Sau khoảng một giờ đồng hồ, tấm lưới sấm sét xung quanh Ngân tháp tối lại, cuối cùng biến mất hoàn toàn.
Ầm!
Khi tia sét cuối cùng biến mất, trong Ngân tháp phát ra tiếng nổ nhỏ, Lâm Động thấy vậy, khóe miệng cũng nhếch lên cười, một chút tinh thần lực lại xâm nhập vào trong.
Lần này không gặp phải bất cứ trở ngại nào. Dần dần trong đầu hắn hiện lên từng cảnh tượng.
Uỳnh uỳnh!
Đầu tiên đập vào mắt là tầng mây đen mù mịt không nhìn thấy tận cùng, trong đám mây là những tia sét tựa những con cự long đang di chuyển, chốc chốc lại phát ra tiếng nổ, vang vọng khắp không gian.
Phía dưới tầng mây đó là một đại dương mênh mông vô tận. Nước biển mang màu đen kịt như tầng mây, nhìn từ xa bầu trời và mặt biển như liền làm một, màu đen thuần túy khiến người ta sợ hãi.
Tinh thần lực của Lâm Động lơ lửng trong khoảng không gian ấy, mỗi lần tiếng sấm sét nổi lên là hắn lại cảm thấy tinh thần lực rung chuyển, đó là một cảm giác sợ hãi.
Lâm Động nhìn về phía xa, bỗng nhiên trên trời bắn một tia sét xuống mặt biển. Sóng biển trào dâng, ánh sáng bạc lan tỏa khắp mặt biển, trong khi lôi quang lấp lánh, Lâm Động mơ hồ nhìn thấy một cái động phủ khổng lồ.
Toàn bộ động phủ bao quanh bởi lôi điện, ánh ngân quang chói lòa, đồng thời phát ra thứ năng lượng cuồng bạo khiến mặt biển dậy lên những cơn sóng khổng lồ.
- Đó chính là động phủ cường giả Chuyển Luân Cảnh để lại?
Lâm Động nheo mắt nhìn động phủ khổng lồ đó, sau đó hắc quang dâng lên trong mắt hắn, lôi quang quanh động phủ cũng dần tan biến.
Lâm Động quét mắt nhin động phủ, sau đó bỗng dừng lại ở nơi sâu nhất. Ở đó có một quầng lôi quang lấp lánh, bên trong là một dòng ngân tương lưu động. Nó không có hình thể cố định, lúc thì biến thành thanh kiếm, lúc lại là sấm sét, lúc lại thành một đạo phù văn cổ xưa.
Trên đạo lôi tương đó tỏa ra một luồng năng lượng vô cùng quen thuộc với Lâm Động. Thứ năng lượng đó với Thôn Phệ Tổ Phù dường như sinh ra từ một nơi!
Lâm Động hít sâu một hơi, một cảm giác mừng rỡ khó nói dâng lên trong lòng. Hắn biết thứ lôi tương kia chính là thứ hắn đang tìm, Lôi Đình Tổ Phù!
Uỳnh!
Trên không trung bỗng nhiên lại bắn xuống một đạo lôi quang khổng lồ. Thiên địa như bị tách đôi, trong tiếng nổ đùng đoàng, tinh thần lực của Lâm Động cũng trở nên hoảng hốt, khi ngưng thần lại đã ra khỏi Ngân tháp.
Ầm!
Ngay khi tinh thần lực của Lâm Động rút ra ngoài, trong Ngân tháp có một đạo lôi quang đuổi theo cuối cùng bắn về phía trán Lâm Động.
Lôi quang bắn trúng trán Lâm Động, một lượng lớn thông tin lập tức ồ ạt tràn vào, mãi một lúc lâu sau mới dừng lại.
Lâm Động khẽ day trán rồi tiêu hóa lượng thông tin đó. Sắc mặt hắn cũng biến hóa bất định trong quá trình đó. Khoảng hơn mười phút sau, cuối cùng hắn mở mắt ra, ngẩng đầu lên và phả ra một luồng khí trắng.
- Hải vực Thiên Lôi… Lôi Đình Tổ Phù ở đó sao?
Hải vực Thiên Lôi chính là vùng đất sấm sét mà Lâm Động đã nhìn thấy trong Ngân tháp. Đó chính là nơi có động phủ của cường giả Chuyển Luân Cảnh.
Hơn nữa, trong đạo lôi quang vừa rồi cũng có phương vị chính xác của Hải vực Thiên Lôi. Khi có được Hải đồ, Lâm Động dùng nó để so sánh với vị trí của tấm Tổ Phù thứ hai, quả nhiên hai phương vị trùng khớp nhau hoàn toàn.
Cũng có nghĩa là, Lôi Đình Tổ Phù chính là tấm Tổ Phù thứ hai được đánh dấu trên tấm bản đồ tinh thần lực mà Lâm Động có được!
Chữ duyên thật khó lòng nói rõ được!
- Hải vực Thiên Lôi có lẽ là vùng Hải vực chưa biết ở khu vực Tây Nam của Loạn Ma Hải…
Lâm Động day trán, so sánh Hải đồ của Hải vực Thiên Lôi và tấm Hải đồ chưa biết của Loạn Ma Hải, hắn đã biết phương vị đại để, nơi đó cách Thiên Thương Vực khá xa.
Lâm Động cúi xuống nhìn Ngân tháp, trên gương mặt trẻ tuổi bỗng nở nụ cười nhẹ nhõm.
- Cuối cùng… sau nhiều năm, ta cũng đã tìm được ngươi rồi!
Sau khi tin Ngân tháp bị Lâm Động cướp mất lan truyền, các Hải vực quanh Thiên Thương Vực cũng ngày một náo nhiệt. Thế lực các phương đều xuất động nhân mã đi tìm hắn để đoạt lại Ngân tháp. Hơn nữa trong đó còn có không ít cường giả độc hành, bọn họ cũng muốn được chia chác một chút, dù sao sức hấp dẫn của động phủ thật sự quá khó để cưỡng lại.
Nhưng cuối cùng sự nhốn nháo đó cũng không có hiệu quả gì, khi Hải vực này đang hỗn loạn thì sâu dưới đáy biển, chiếc đỉnh đỏ rực đang tĩnh lặng chờ đợi cho nó qua đi.