Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
“Diêu Mộng Tình, ngươi không có tư cách đuổi nàng đi!”
Bàng Thiếu Kỳ nâng cằm lên, khinh thường nhìn khuôn mặt tức đến xanh mét của Diêu Mộng Tình.
Hắn có minh chủ đại nhân chống lưng, còn có thể sợ ai?
“Ngươi nói cái gì?” Khuôn mặt xinh đẹp của Diêu Mộng Tình đại biến: “Bàng Thiếu Kỳ, tốt nhất ngươi nhận rõ thân phận của mình một chút, ở trước mặt Tú Tú tỷ, ngươi thì tính là thứ gì?”
Từ đầu đến cuối, Cảnh Tú Tú đều không mở miệng nói chuyện, mắt lạnh nhìn tình thế trước mặt.
“Tú tú tỷ, ngươi xem hắn……”
“Đủ rồi!” Mặt của Cảnh Tú Tú hơi trầm xuống, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Quân Thanh Vũ: “Ta rất không thích ngươi!”
Quân Thanh Vũ cong khóe môi, nhàn nhạt cười nói: “Cũng thế!”
Đột nhiên, Cảnh Tú Tú nheo hai mắt lại, trên khuôn mặt cao quý lãnh diễm mang theo hàn ý vô tận: “Cho nên, ta không hy vọng ở địa phương ta xuất hiện có thể nhìn thấy bóng dáng của ngươi!”
“Được.” Ánh mắt của Quân Thanh Vũ càng thêm thanh lãnh, đôi mắt màu đen như có thể bắn thẳng vào linh hồn của đối phương: “Vậy ngươi có thể rời đi!”
Giọng nói thanh lãnh làm mọi người đều sửng sốt, ánh mắt khiếp sợ nhìn về phía Quân Thanh Vũ.
Nàng biết Cảnh Tú Tú là ai không? Lại còn dám nói chuyện với nàng như vậy, chẳng lẽ nàng ghét bỏ mình chán sống sao?
Ầm!
Trên người Cảnh Tú Tú chợt phát ra hàn khí lạnh băng, từ trên cao nhìn xuống nữ tử ngửa đầu trước mặt, giọng nói rét lạnh như đao kiếm sương phong, hung hăng thổi qua khuôn mặt của người khác.
“Quân Thanh Vũ, nể tình đồng phụ dị mẫu, ta tha thứ cho ngươi lúc này vô tâm có lỗi, nhưng xin ngươi nhớ kỹ, có thể xứng với phụ thân ta, chỉ có mẫu thân của ta, bọn họ môn đăng hộ đối chính là duyên trời tác hợp, địa vị của mẫu thân ngươi thấp hèn, vậy chú định sẽ có vận mệnh như vậy, không oán hận được bất kì kẻ nào, muốn trách, chỉ có thể trách bà ta yêu nam nhân không nên yêu, còn nhìn trộm địa vị thiếu phu nhân Cảnh gia!”
Bàng Thiếu Kỳ cổ quái nhìn Cảnh Tú Tú một cái.
Tuy hắn cũng không biết chuyện đã xảy ra nhiều năm trước, nhưng Quân Thanh Vũ là ngoại tôn nữ của Quân gia Thần Môn, nàng ta lại nói, địa vị của mẫu thân nàng thấp hèn?
A…
“Xin lỗi.” Quân Thanh Vũ cong khóe môi: “Mẫu thân của ta cũng không phải là yêu người không nên yêu, mà là, lầm tin người không nên tin, năm đó, phụ thân ngươi lừa gạt mẫu thân ta, nói ông ta không phụ không mẫu, còn ở trước khi nghênh thú mẫu thân ngươi cũng đã bái đường thành thân với nương của ta, cho nên, mẫu thân ngươi mới là kẻ tới sau, nếu sớm biết thân phận của phụ thân ngươi, đừng nói là mẫu thân ta, dù là ngoại công của ta, cũng tuyệt đối sẽ không để bà gả cho ông ta, đơn giản là ông ta…… Không xứng với nương của ta!”
Bàng Thiếu Kỳ ở một bên tán đồng gật đầu, xác thật như thế, một Cảnh gia nho nhỏ thì có tư cách gì nghênh thú nữ nhi Quân gia người ta? Quả thật là môn không đăng hộ không đối!
“Tiện nhân, ngươi lại xuất khẩu vũ nhục Tú Tú tỷ, hiện tại ta sẽ báo thù cho Tú Tú tỷ!” Sắc mặt của Diêu Mộng Tình trầm xuống, từ bên hông rút ra roi dài vung về phía Quân Thanh Vũ.
Nàng ta như đã nhìn thấy khuôn mặt của đối phương bị phá hủy ở dưới roi dài của nàng, trên mặt nở nụ cười âm hiểm ngoan độc.
“Không tốt!”
Vẻ mặt của Bàng Thiếu Kỳ cả kinh, vừa định ra tay, lại thấy nữ tử ban đầu đối thoại với Cảnh Tú Tú rốt cuộc cũng quay đầu qua, ánh mắt thanh lãnh không gợn sóng dừng ở trên khuôn mặt phẫn hận của Diêu Mộng Tình.
Nàng không có bất kì động tác gì, trên người hiện ra một ngọn lửa hùng liệt, xoạt một tiếng đốt cháy dựng lên từ trên roi dài, nháy mắt lan đến trên người Diêu Mộng Tình.
“A!”
Diêu Mộng Tình tê tâm liệt phế hét lên: “Lửa, mau dập lửa!”
Sắc mặt của mọi người đồng thời đại biến, rốt cuộc không rảnh lo cái khác tiến lên dập lửa. Có một số người còn hoảng loạn gian từ trên bàn cầm lấy nước nóng tưới ở trên người Diêu Mộng Tình.
Nước trà nóng bỏng khiến Diêu Mộng Tình hô to gọi nhỏ, đau đớn lăn lộn trên mặt đất.
“Y phục! Mau, xé y phục của nàng!”
Rốt cuộc có người nghĩ tới biện pháp tốt nhất, vung trường kiếm lên, xé y phục của Diêu Mộng Tình xuống, nhưng hôm nay Diêu Mộng Tình đã bị đau đến ngất xỉu, trên người cháy đen một mảnh, không có một chỗ da thịt hoàn hảo…
Người trong liên minh đều trợn tròn mắt, như không nghĩ tới, Quân Thanh Vũ cũng dám động thủ với người khác ở trong liên minh, đặc biệt đối phương là người của Cảnh Tú Tú.
Lần này, nữ nhân này nhất định xong đời rồi.
Mọi người vui sướng khi người gặp họa, đứng ở một bên nhìn tình thế phát triển……
“Quân Thanh Vũ!” Khuôn mặt của Cảnh Tú Tú lạnh băng, trong ánh mắt dần bắn ra sát khí mãnh liệt: “Ngươi ở trong liên minh đả thương Diêu Mộng Tình, có phải cần cho Liên Minh Luyện Trận chúng ta một công đạo hay
//
window.__mirage2 = {petok:"739ef92f89a16fee3757126361bb1af34b93a2c6-1589162776-86400"};
//]]>