Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn

Quyển 2 - Chương 85: Thiếu

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

“Hoa Quý Nguyệt.”

Hoa Lạc Y ngẩng đầu nhìn sắc mặt tái nhợt của nữ tử, nở nụ cười quyến rũ, trong mắt phượng lại có hàn ý dày đặc: “Đã lâu không gặp……”

Giọng nói của hắn như là đang chào hỏi một lão bằng hữu đã lâu không gặp, nhưng Hoa Quý Nguyệt lại cảm giác một cổ lạnh lẽo từ lòng bàn chân chui vào trong long của nàng ta, hoảng sợ mở to mắt đẹp.

“Hoa Lạc Y, ngươi còn sống, ngươi vẫn còn sống!”

Hoa Lạc Y?

Xoạt vài cái, tất cả người Tuyết Tông và Thiên Linh Tông đều nhìn nam nhân yêu nghiệt xuất hiện kia.

Thì ra hắn chính là thiếu gia Hoa Lạc Y đã mất tích của Quỷ Sát Môn, vậy vì sao hắn lại xuất hiện ở nơi này?

Hơn nữa……

Tròng mắt của Tiết Lâm co rụt lại: “Thân thể trong suốt!”

Thân thể của nam nhân yêu nghiệt này, lại hiện ra trong suốt như Linh Hồn Thể ……

“Hoa Lạc Y, ngươi có quan hệ với nàng ta sao?” Ánh mắt Quân Thanh Vũ thanh lãnh, nhìn thẳng vào nữ tử áo đỏ kinh hoảng kia.

Hoa Lạc Y nhạo báng một tiếng: “Không sai, năm đó nam nhân kia tàn sát một nhà ngoại công ta, nương ruột và Hoa Quý Nguyệt cũng thoát không khỏi liên quan, tiện tì kia cũng chỉ là một nha hoàn hồi môn tùy thân của mẫu thân ta mà thôi, nhân cơ hội bò lên trên giường nam nhân kia, lại ở trước mặt ông ta nói ra nói vào, nếu không phải năm đó bà ta nói ta nhất định đặt Thần Quả ở trong nhà ngoại công, cũng sẽ không làm hại một nhà tẫn vong.”

Theo từng câu từng chữ của hắn, sắc mặt của Hoa Quý Nguyệt càng thêm tái nhợt, bước chân nhịn không được lui về phía sau: “Ngươi nói dối, sao nương ta có thể là một nha hoàn? Bà không phải! Rõ ràng bà ấy đến từ danh môn vọng tộc, thân phận cao quý, tuyệt đối không phải là nha hoàn gì cả!”

“A.” Hoa Lạc Y cười nhẹ một tiếng, môi đỏ cong lên độ cong lạnh lẽo: “Sau khi tiện tì kia bò lên trên giường của ông ta, không biết dùng mê dược gì khiến ông ta hắn nói gì nghe nấy với bà ta, tiểu thư danh môn vọng tộc cái gì, cũng chỉ là vì đề cao thân phận của bà ta dẫm thấp mẫu thân ta mà thôi, nói đến cùng, bà ta cũng chỉ là một tiện tì vô sỉ!”

“Không!” Hoa Quý Nguyệt tức giận hét lớn: “Ngươi nói dối, ngươi đang nói dối, hơn nữa nương ngươi chết không liên quan hệ đến nương của ta, là bà ta tự mình tìm chết! Ai bảo bà ta khinh thường mẫu thân ta, cũng chỉ là một tiện nhân mà thôi, cuối cùng không phải là ông trời có mắt lấy tánh mạng của bà ta à? Bà ta đã sớm chết đi, ngươi cũng nên chết! Phụ thân chỉ là của mẫu thân ta, đoạt người của ông đều phải chết!”

Khuôn mặt của nàng ta chợt vặn vẹo, ánh mắt dữ tợn nhìn Hoa Lạc Y.

Nháy mắt khuôn mặt như yêu nghiệt kia của Hoa Lạc Y lạnh xuống, ánh sáng đỏ nhàn nhạt bao vây toàn bộ thân thể của hắn, lúc này Hoa Lạc Y đứng dưới cuồng phong, hồng y bay múa, dấu ngọn lửa giữa mày miêu tả sinh động, hùng liệt bùng cháy lên.

Xoạt một tiếng, một đại kiếm chợt bay ra, đứng ở trên người Hoa Lạc Y, ánh sáng đỏ nhàn nhạt càng khiến hắn thêm loá mắt, như tuyệt thế yêu nghiệt chấn động nhân tâm.

“Hoa Quý Nguyệt, ta sẽ không giết ngươi, bởi vì ta sẽ để ngươi thấy nương ngươi chết như thế nào, Quỷ Sát Môn thua ở trong tay của ta như thế nào! Ta cũng muốn cho nữ nhân kia nhìn bộ dáng thê thảm của nữ nhi bà ta, báo thù rửa hận cho một nhà ngoại công!”

Hoa Quý Nguyệt hoảng sợ trợn to mắt đẹp, sau đó nàng đã nhìn thấy cơ thể của Hoa Lạc Y chợt lóe, hoàn toàn đi vào trong Thần Kiếm Long Viêm, hoàn toàn hợp thành một thể với kiếm cường đại kia……

“Thần khí!” Tiết Lâm hô hấp căng thẳng, kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ, Hoa Lạc Y trở thành khí linhcủa thần khí?”

Ánh mắt hắn không tự chủ được nhìn về phía Quân Thanh Vũ.

Cho dù thanh kiếm kia hay là Hoa Lạc Y, đều là đến từ trong tay nàng……

“Không!”

Nhìn đại kiếm kia xẹt qua trời cao đâm về phía mình, đáy lòng Hoa Lạc Y nhảy lên một sự tuyệt vọng, rồi sau đó một tiếng hét tê tâm liệt phế chấn vang khắp núi rừng.

Cơ thể khổng lồ của Tiểu Điện nhịn không được run rẩy một chút, kinh ngạc nhìn đại kiếm đứng lặng với ngọn lửa trên bầu trời, chợt ánh mắt dời về phía Hoa Quý Nguyệt phía trước.

Máu tươi từ chỗ tay cụt nàng chảy ra, rất nhanh trên mặt đất tụ thành dòng suối nhỏ, mà Hoa Quý Nguyệt ban đầu không ai bì nổi kia, lại hét xong câu kia rồi đau đến chết ngất đi……

Hoa Lạc Y từ trong thân kiếm đi ra, mắt lạnh nhìn nữ tử trên mặt đất, giọng nói lạnh lẽo: “Hoa Quý Nguyệt, ta đợi ngày này đã mười mấy năm rồi, kế tiếp, nên là để các ngươi trả giá đại giới vì hành vi lúc trước!”

Nghĩ đến một màn máu tanh năm đó, cả người Hoa Lạc Y chấn động, thống khổ nhắm hai mắt lại.

Đó vĩnh viễn là ác mộng cả đời này của hắn……

Hoa Linh, Ân Phi Phi, đôi cẩu nam nữ này sẽ hành vi vì năm đó mà trả giá đại giới!

Bỗng nhiên trên vai có thêm một bàn tay, khiến cơ thể của hắn bỗng dưng cứng đờ, lúc xoay người đã nhìn thấy nữ tử nhàn nhạt cười, không biết vì sao, lòng vốn bi thương đang giờ phút này bình phục lại.

Người đã chết, hiện giờ với hắn mà nói, quan trọng nhất đó là nữ nhân này, hắn tất nhiên sẽ bảo vệ nàng an toàn, không cho bi kịch lại xảy ra lần nữa.

Cho dù là hồn phi phách tán!

Vô Tình nhíu mày lại, mắt lạnh khuôn mặt như yêu nghiệt của Hoa Lạc Y, đường cong trên khuôn mặt tuấn mỹ kia càng thêm lạnh nhạt, toàn thân bao phủ hàn khí lạnh băng.

Cho nên, Thánh Cảnh đối diện muốn đánh lén Vô Tình ngược lại xui xẻo……

Hắn mới vừa nhắc vũ khí xông về phía Vô Tình, lại thấy nam nhân luôn nhìn chăm chú vào Quân Thanh Vũ kia từ từ nâng tay mình lên……

Không có bất luận động tác dư thừa gì, xoạt một tiếng, bạc kiếm bị hắn thu hồi lại xuất hiện lần nữa, ánh sáng màu bạc lóa mắt bao phủ khắp không trung, không có dấu hiệu xuyên qua từ cổ họng của người nọ.

Tuy là như thế, bạc kiếm lại không nhiễm máu tươi, sạch sẽ như mới vừa tạo ra……

“Phụ thân Vô Tình ăn dấm thật đáng sợ.” Tiểu Hoàng Nhi chớp mắt to ngây thơ, lộ ra tươi cười sáng lạn: “Nhưng phụ thân không thể tổn thương mẫu thân được, cũng không thể đánh Hoa a di một trận, cố tình lúc này còn có ngu xuẩn đưa tới