Vô Tận Thần Công

Chương 224: Một đường nghiền áp, đao phong chỉ hướng

Trong khi đám Dương Tử Hi kinh ngạc thì Dương Thạc lắc người đi tới trước mặt gã.

Dương Thạc vươn tay bóp cổ Dương Tử Hi, nhấc gã lên.

Dương Thạc lạnh lùng nói:

- Có vài tên Huyền Giáp Vệ đẳng cấp võ sư sơ giai mà đã muốn bắt giữ ta? Dương Tử Hi, ngươi ch oằng đang chơi bán đồ hàng sao? Nghĩ tình ngươi là đích huynh của ta, cộng thêm ngươi là phế nhân nên ta không giết. Sau này khi tìm người đối phó ta thì nhớ rõ tìm ai thực lực mạnh chút, không lấy ra đẳng cấp võ tôn được thì đừng chường mặt ra xấu hổ!

Một đám Huyền Giáp Vệ?

Đẳng cấp này vây sát không mang lại chút uy hiếp cho Dương Thạc. Hắn lười so đo với Dương Tử Hi.

- Tránh ra đi, ta còn phải vào Tàng Thư Các trả sách.

Dương Thạc tùy tay vứt Dương Tử Hi ra xa bảy, tám trượng, gã té cái bịch xuống đất, mặt xám xịt.

- Giọng điệu thật lớn lối!

- Không lấy ra đẳng cấp võ tôn được thì đừng chường mặt ra xấu hổ? Tiểu tử, ngươi quá cuồng vọng!

- Hừ! Lão phu muốn xem ngươi làm sao đối phó cường giả đẳng cấp võ tôn, đừng tưởng ngươi đấu lại đám Huyền Giáp Vệ thì thực lực đã ngang bằng cường giả đẳng cấp võ tôn!

Khi Dương Thạc vứt Dương Tử Hi ra thì vài thanh âm lạnh băng vang xung quanh Dương Thạc.

- Giết!

- Giết!

- Giết!

Ba sát ý đậm đặc đến mức tận cùng tập trung vào Dương Thạc.

Một lão nhân cao gầy, một nam nhân trung niên như tia chớp xuất hiện trước mặt Dương Thạc, miệng quát to, nắm đấm xé gió đập vào ngực hắn.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

- Grao grao grao!

Khí lãng cuồn cuộn xen lẫn uy thế thứ nhất trọng hổ báo lôi âm trong phút chốc đến trước mặt Dương Thạc. truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Vù vù vù vù vù!

Cùng lúc đó, một bóng người như quỷ xuất hiện sau lưng Dương Thạc, tay cầm chủy thủ sắc bén ong một tiếng rạch phá không khí, nhanh như chớp cắm vào gáy Dương Thạc.

Giờ phút này, Dương Thạc biến sắc mặt nói:


- Cường giả đẳng cấp võ tôn?

Ba người này trong phút chốc bugnf phát ra công kích mạnh nhất, phát động thứ nhất trọng hổ báo lôi âm, uy thế hùng hồn vọt đến trước mặt Dương Thạc. Rõ ràng thực lực của ba người này đều là đẳng cấp võ tôn.

- Tiểu tử, chết đi!

Ba người cười nanh tranh.

Toàn bộ công kích tập trung vào chỗ yếu cả người Dương Thạc, rõ ràng muốn giết hắn trong một chiêu.

Chớp mắt Dương Thạc dựng đứng lông tơ.

Ba cường giả đẳng cấp võ tôn cùng ra tay không phải vì bắt Dương Thạc mà muốn hạ sát thủ, mục đích là giết hắn ngay tại chỗ, không chừa cơ hội sống sót cho hắn. Dương Thạc không cần tưởng tượng cũng biết ba cường giả đẳng cấp võ tôn này là Trình phu nhân phái tới.

Mặt Dương Thạc sa sầm, lạnh như băng ngàn năm.

- Quả nhiên Trình phu nhân muốn hoàn toàn xé rách da mặt với ta. Cao thủ cường giả đẳng cấp võ tôn vây sát, thật để mắt đến ta. Người đàn bà độc ác như vậy cũng xứng làm phu nhân chính thức của Trấn Quốc Công phủ?

- Trình phu nhân không chỉ ra tay một lần với ta, mấy lần trước có điều e ngại bây giờ thì rõ rành rành.

- Chuyện gì cũng không quá ba lần. Thôi, hôm nay ta đánh tới Ninh Lan Uyển của bà ta, giải quyết dứt điểm tai họa này.

Bị ba cao thủ cường giả đẳng cấp võ tôn vây sát mà Dương Thạc không hề nghĩ cách né tránh, hắn chỉ muốn đánh vào Ninh Lan Uyển giải quyết Trình phu nhân dứt điểm.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Trong khi Dương Thạc suy nghĩ những điều này thì quanh thân vang tiếng nổ.

Các suy nghĩ xoay chuyển cực nhanh trong đầu Dương Thạc, trước sau chỉ mất giây lát. Ba cao thủ cường giả đẳng cấp võ tôn vây công Dương Thạc ra tay không chậm, động tác mang theo tàn ảnh, trong phút chốc công kích vào người hắn, nhanh đến không thấy rõ động tác.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Vang tiếng nổ điếc tai, khí kình dao động.

Ba cao thủ cường giả đẳng cấp võ tôn liên hợp công sát, uy thế hùng hồn, chỉ cần đụng phải khí kình đủ làm Dương Tử Hi, đám thứ tử, thứ nữ Dương gia thụt lùi vài bước mới miễn cưỡng ổn định thân hình.

đám thứ tử, thứ nữ Dương gia nổi lên một suy nghĩ trong đầu là:

- Mạnh... Quá.

Ba cường giả đẳng cấp võ tôn công sát hợp sức đánh một kích, e rằng võ giả dưới đẳng cấp võ tôn sẽ chết ngay, bị đánh thành thịt nát. Dù Dương Thạc có thiên tài đến đâu, tốc độ tu luyện mau cỡ nào thì bây giờ cùng lắm là cường giả võ sư trung giai, cao giai, không có khả năng còn sống trước đòn tấn công của ba cường giả đẳng cấp võ tôn.

….. …. …. …. …..

- Đánh trúng rồi!


- Đánh trúng tiểu tử kia rồi!

Tiếng nổ vang lên, khí kình dao động, ba cường giả đẳng cấp võ tôn thầm mừng rỡ.

Ba cường giả đẳng cấp võ tôn cảm giác nắm đấm của họ đánh vào xác thịt.

Hơn nữa dao găm của Tiểu Nguyệt đâm sâu vào gáy Dương Thạc.

- Một kích của đẳng cấp võ tôn chúng ta đủ đánh nát Dương Thạc!

- Không ngờ hắn không thèm tránh né, muốn cứng rắn kháng? Hừ, chờ gân cốt của ngươi bị gãy, nội tạng vỡ vụn, sinh cơ đứt đoạn, có muốn hối hận cũng không kịp!

Ba cường giả đẳng cấp võ tôn thầm cười dữ tợn, trong đầu xoay quanh suy nghĩ như trên.

Nhưng mà...

Tiếng xương cốt gãy không vang lên như ba cường giả đẳng cấp võ tôn tưởng tượng.

Ba cường giả đẳng cấp võ tôn kinh ngạc nói:

- Sao có thể như vậy?

Ngay sau đó, trong lòng ba cường giả đẳng cấp võ tôn sinh ra cảm giác cực kỳ nguy hiểm, tựa như bọn họ vây sát Dương Thạc không phải dùng dao mổ trâu giết gà, sư tử vồ thỏ mà là... Ba đứa con nít nhổ râu cọp.

Cảm giác cực độ nguy hiểm bao phủ ba cường giả đẳng cấp võ tôn.

Ngay sau đó, khí kình tan biến, ba cường giả đẳng cấp võ tôn thấy rõ trạng thái Dương Thạc hiện tại.

Cảnh tượng Dương Thạc bị giết, gân cốt nát vụn, máu thịt bầy nhầy không xuất hiện.

Thay thế là là một pho tượng cao một trượng, cơ bắp cuồn cuộn, người khổng lồ mặt lạnh lùng. Mặt người khổng lồ không biến đổi nhiều, ba cường giả đẳng cấp võ tôn thấy rõ ràng đó chính là Dương Thạc.

Nắm đấm của Đàm quản gia, hộ vệ Hồng tiên sinh đúng là túng người Dương Thạc.

Nói đúng hơn là đánh vào lòng bàn tay Dương Thạc.

Không biết từ khi nào Dương Thạc xòe tay ra, bắt chặt nắm đấm của Đàm quản gia, hộ vệ Hồng tiên sinh.

Ngoài ra chủy thủ của Tiểu Nguyệt chỉ đâm trúng Huyền Ưng giáp sau gáy Dương Thạc. Thần binh tam cấp còn không thể phá vỡ Huyền Ưng giáp, không bị trầy xước chút nào.

- Cái này...

- Sao có thể như vậy?

- Sao Dương Thạc biến... Biến mạnh đến thế...

Ba cường giả đẳng cấp võ tôn trợn mắt há hốc mồm, choáng váng mặt mày.

Ba cường giả đẳng cấp võ tôn cảm giác rõ ràng từ người Dương Thạc phát ra lực lượng khí huyế cực kỳ hùng hồn, không kém hơn cao thủ cường giả đẳng cấp võ tôn bọn họ, thậm chí vượt trội.

Như một ngọn núi to sừng sững trước mặt họ.

Hắc Hùng biến thân.

Ba cường giả đẳng cấp võ tôn chợt xuất hiện công sát Dương Thạc, hắn khởi động Hắc Hùng biến thân, chớp mắt cơ thể biến đổi lớn, liên tục vượt ba bậc đạt tới đẳng cấp cường giả võ tôn. Giờ phút này, thân thể Dương Thạc hùng hậu mạnh mẽ, có Huyền Ưng giáp hộ thể, ngăn cản công kích của ba cường giả đẳng cấp võ tôn là chuyện nhỏ như con thỏ.

Thậm chí Cửu Dương chân thân không cần ra tay.

Tóc dài đen như mun lẫn vài lọn tóc bạc bay sau đầu Dương Thạc.