Vô Tận Đan Điền

Chương 457: Hư Linh thạch (2)

Lạch cạch! Lạch cạch rơi trên mặt đất, giống như tử thi.

Pháp Lực Cảnh sơ kỳ chính là Pháp Lực Cảnh sơ kỳ, nhiều hơn nữa cộng lại, cũng xa xa không phải đối thủ của cường giả Nguyên Thánh kỳ, Nhiếp Vân có thể chiến thắng Nguyên Thánh cảnh, đối phó mấy người này như chém dưa. Vừa ra tay liền toàn bộ nằm trên mặt đất, sinh tử không biết.

Tuy không biết sinh tử, bất quá xem ra, cho dù cứu sống cũng đã tàn phế.

Chỉ cần động thủ, liền không thể lưu tình, loại quan niệm này đã xâm nhập trong xương cốt của Nhiếp Vân, tuyệt sẽ không lòng dạ đàn bà, tìm phiền toái cho mình, dù sao những người này vốn cũng muốn giết mình, không coi là người tốt, cho dù giết cũng không có tâm lý gánh nặng gì.

- Thiên Nhãn chiếu xạ, trận pháp sơ hở, Hư Linh thạch lại đây cho ta!

Ở dưới Thiên Nhãn, sở hở của trận pháp rất nhanh đã bị Nhiếp Vân tìm được, năm ngón tay mở ra, đưa tay về phía trước, nắm Hư Linh thạch ở trong lòng bàn tay.

Tổng cộng chín viên, từng cái đều lớn cỡ hạch đào, Linh khí nồng đậm vờn quanh.

- Thứ tốt, thu!

Cổ tay khẽ đảo liền thu vào Nạp Vật Đan Điền.

Hô!

Hư Linh thạch bị lấy đi, toàn bộ ảo cảnh quả nhiên trực tiếp biến mất, lộ ra một thông đạo tối tăm, thẳng tắp kéo dài về phía trước. Không biết lan tràn đến địa phương nào, cho dù Thiên Nhãn cũng nhìn không ra.

- Chúc mừng, ngươi bằng vào nghị lực cùng trí tuệ thông qua được khảo nghiệm cuối cùng, hiện tại ngươi dọc theo lối đi này đi đến phần cuối. Có thể nhìn thấy ta, được ta tán thành, thành quán quân của lần so tài này!

Ảo cảnh mới vừa biến mất, thanh âm cổ xưa lại vang lên.

- Hô!

Nghe được thanh âm yêu cầu, Nhiếp Vân hít một hơi thật sâu, cổ tay khẽ đảo, nắm Huyền Ngọc Kiếm ở trong lòng bàn tay, đồng thời linh hồn vừa động, để vào tring thi thể Yêu Thánh cổ thi một trăm viên linh thạch trung phẩm.

Tuy trong giọng nói của thanh âm cổ xưa này không hề có lỗ hổng, như đang tìm kiếm người thừa kế, trên thực tế, từng bước hãm hại, nếu không phải mình có được thiên phú Thiên Nhãn, Cửu Minh Hàn Châu cùng với Huyết Đồng sư, chỉ sợ hiện tại đã sớm biến thành một cỗ thi thể rồi.

Hết thảy vẫn là cẩn thận cho thỏa đáng.

Chuẩn bị tốt, lúc này Nhiếp Vân mới chậm rãi đi vào thông đạo, thông đạo hoàn toàn bất đồng hành lang phía trước, có chút hẹp hòi, cũng không có các loại bích hoạ, mặt tường trụi lủi, hiện ra màu đen.

Đúng là hắc thạch mà Thiên Nhãn cũng không thể nhìn thấu.

Rất nhanh liền đi tới phần cuối, thế nhưng vẫn chưa gặp được ngoài ý muốn.

Cuối thông đạo là một con suối thật rộng, trên suối chỉ có một giọt nước, tản mát ra khí tức mãnh liệt làm người ta hưng phấn.

Linh Tê Tuyền Thủy!

- Đây là Linh Tê Tuyền? Cho tới nay đều là ngươi cùng ta nói chuyện?

Nhìn thấy con suối thật rộng như vật chết không có gì khác nhau, Nhiếp Vân nhịn không được nghi hoặc.

- Đúng vậy, chính là ta nói chuyện với ngươi! Đã bao nhiêu năm, lần đầu tiên có người có thể mượn nước suối cùng ta câu thông! Nếu ta đoán không lầm, ngươi phải là Tuần Thú Sư đi!

Con suối nổ vang mà động, thanh âm cổ xưa tiếp tục vang lên.

Lần này thanh âm lấy hình thức sóng âm, mà không phải sóng tinh thần trực tiếp truyền vào trong óc.

- Đúng vậy, ta là Tuần Thú Sư!

Nhiếp Vân gật gật đầu.

- Tuần Thú Sư, vạn vật chi linh trưởng, có thể phục tùng hết thảy yêu thú, mặc dù ta chỉ là con suối, sống lâu đã có linh trí của mình, cùng Yêu thú có chút cùng loại, bởi vậy, ngươi có thể thông qua Thuần Thú khí câu thông ta!

Con suối nói.

- Thì ra là thế!

Nhiếp Vân gật đầu.

Linh Dược sống ngàn năm có linh trí tự mình đào tẩu, con suối này từ Thời Đại Thượng Cổ liền tồn tại, không biết sống bao nhiêu vạn năm, có thể sinh ra linh trí cũng không ngạc nhiên.

Thiên hạ các loại thiên phú đặc thù tổng cộng hơn vạn, hoàn toàn phù hợp Đại Đạo, thiên phú có thể cùng linh vật câu thông lại đếm được trên đầu ngón tay.

Nổi danh nhất đúng là Thú Ngữ sư, có thể hình thành Thú Ngữ khí, trời sinh cùng linh thú, linh vật câu thông, một loại khác chính là Tuần Thú Sư!

Tuần Thú Sư có thể thu phục yêu sủng, thông qua Thuần Thú khí tới trao đổi.

Tuy con suối này không thành linh thú, linh vật của mình, nhưng chỉ cần tâm ý tương thông, không chống cự, như trước có thể tiến hành trao đổi.

- Thiếu niên, ngươi thông qua được khảo nghiệm tầng tầng lớp lớp, sẽ nhận được truyền thừa, cho ngươi chỗ tốt không thể tưởng được, trong giọt nước suối này có chứa lực lượng cùng trí tuệ vô tận, lập tức dùng đi, sau khi dùng, ta sẽ truyền thụ cho ngươi công pháp bí quyết từ Thượng Cổ mang đến!

Con suối nói xong, phía trên lộ ra một giọt nước suối lạch cạch hạ xuống, chậm rãi bay tới Nhiếp Vân.

Nước suối trong suốt bất đồng lúc trước nhìn thấy, còn chưa tới trước mặt liền cảm thấy trong đó để lộ ra một cỗ khí tức mượt mà, làm cho linh hồn hưng phấn, lỗ chân lông toàn thân mở rộng ra.

- Giọt nước suối này, tập trung tiềm lực của tất cả đệ tử tiến vào Linh Tê Thiên Cung, nếu dùng, chẳng những thực lực có thể đột phá Chí Tôn hậu kỳ, chỉ sợ tinh thần lực cũng tăng vọt đến một độ cao mới...

Tiếp nhận nước suối, Nhiếp Vân chỉ cảm thấy cơ thể nhảy lên, hận không thể ngay lập tức nuốt nó.

- Nhanh dùng đi, sau khi dùng, ta sẽ truyền thụ cho ngươi công pháp bí quyết, để ngươi thực lực đại tiến...

Con suối thấy thiếu niên không nhúc nhích, thanh âm tiếp tục nói.

- Được, ta liền dùng!

Nhiếp Vân gật gật đầu, ngửa đầu nuốt giọt nước xuống.

- Đúng vậy, hiện tại dùng Thuần Thú khí cùng ta câu thông, ta sẽ cho ngươi công pháp cùng bí quyết từ Thượng Cổ lưu lại!

Thanh âm con suối để lộ ra một tia hưng phấn.

- Ân!

Thuần Thú đan điền của Nhiếp Vân xoay chuyển, Thuần Thú khí liền dọc theo con suối chui vào.

- Ha ha, bị giam cầm nhiều năm như vậy, rốt cục được thân thể tốt, một lần nữa sống lại, Lục Thiên Đạo Nhân, ngươi nằm mơ cũng không nghĩ ra, một trong các tôn tử của ngươi, sẽ có Tuần Thú Sư xuất hiện a!

Thuần Thú khí mới vừa tiến vào con suối, Nhiếp Vân liền cảm thấy một cỗ khí tức mênh mông tới cực điểm nháy mắt thổi quét qua.

Bạo ngược, giết chóc, cừu hận, điên cuồng... Các loại cảm xúc mặt trái, trong nháy mắt theo cổ khí tức này tập kích đến, làm cho tinh thần hắn thiếu chút nữa hỏng mất.

- Thuần Thú khí áp chế, Cửu Minh Hàn Châu phá tà, Huyết Đồng sư Huyết Đồng quang!

Cảm nhận được cỗ lực lượng này, Nhiếp Vân vẫn không kích động, đột nhiên há miệng phun ra Cửu Minh Hàn Châu, thẳng tắp đánh qua con suối, đồng thời Huyết Đồng sư thiên phú mở ra, Huyết Đồng quang chiếu rọi xuống.