"Quần đảo do hàm răng của Thao Thiết này kết hợp lại tạo thành một đại trận vô cùng hung hiểm. Xem ra là do một người rất lợi hại bố trí. Phạm Thanh Ảnh tuy thực lực cao tuyệt nhưng dù sao cũng không có tu luyện tới Trường Sinh Bí Cảnh, hẳn là không thể bố trí ra được đại trận hung hiểm như thế này". Phương Hàn quan sát quần đảo, kinh hãi một hồi, hỏi lại Yên Thủy Nhất, "Ngươi có biết đầu sỏ muôn đời nào đứng sau lưng Phạm Thanh Ảnh không?"
"Ta cũng không biết, ta mặc dù là bạn rất thân thiết với Phạm Thanh Ảnh nhưng cũng chưa bao giờ hỏi đến các bí mật của nàng, nàng cũng không hỏi đến các bí mật của ta. Dù sao chúng ta đều là người tu đạo, không phải là thiên kim tiểu thư ở trong thế tục. Ta cũng đã đi vào đại trận này rất nhiều lần, tuy hung hiểm nhưng cũng không cần e ngại". Yên Thủy Nhất chỉ tay vào biển rộng mênh mông, "Dù sao thì đại trận này cũng được lập ra trên biển, dựa vào thủy nguyên lực mà vận động. Mà ta thì là nguyên linh của thủy thần chuyển thế, tự nhiên không sợ bị nhốt ở trong này. Ta có thể dựa vào Thương Hải thần châu tùy thời bỏ chạy. Hiện tại ngươi chuẩn bị kỹ đi, ta sẽ thông tri cho Phạm Thanh Ảnh biết".
Trong lúc nói chuyện, Yên Thủy Nhất vỗ tay một cái, từ mặt biển đột nhiên vọt lên những cột nước cao tới ngàn trượng, tỏa ra ánh sáng óng ánh, long lanh, vọt thẳng lên trên không trung rồi đột nhiên nổ mạnh. Thủy lôi luân phiên nổ mạnh phát ra những tiếng kinh thiên động địa, kéo dài mãi không dứt, một hồi âm thanh vang vọng, truyền ra xa mấy ngàn dặm.
Dát chi, dát chi...
Giữa quần đảo Lão Nha, mấy trăm cột đá ngầm rung chuyển, bắt đầu vận động, một đạo ánh sáng nhẹ nhàng bay lên, một thanh y nữ tử xuất hiện, sau đầu nữ tử này có những vòng sáng lấp lánh, thoạt nhìn như tiên nữ trong tranh.
Phương Hàn nhìn kỹ thì thấy rõ chính là Phạm Thanh Ảnh, người suýt chút nữa đã giết chết mình, người xếp hạng nhất trên Trường Sinh dự khuyết bảng, là lãnh đạo của bốn mươi đạo tặc trên biển.
Phạm Thanh Ảnh vừa xuất hiện thì một luồng thần niệm mạnh mẽ liền quét tới. Bởi vì nàng bị mù, không có mắt nên lúc nào cũng dùng thần niệm để quan sát, so với mắt thì còn chính xác hơn rất nhiều.
Thấy bên người YÊn Thủy Nhất còn có một người khác, trên mặt nàng liền lộ ra một chút kinh ngạc, phát ra thần niệm hỏi: "Yên Thủy Nhất, hôm nay đến chỗ ta sao lại còn dẫn theo người ngoài nữa?"
"A!? Thanh Ảnh tỷ tỷ, người này là Ô Lạp vương tử? là vương tử Ô Lạp Tinh trong ngoại vực tinh không có một thân tu vi thâm bất khả trắc, là một đạo hữu mà ta kết bạn từ rất lâu rồi. Lần này Thái Nhất Môn chúng ta hạ THiên Đạo Truy Sát Lệnh đuổi giết Phương Hàn, chỉ cần có thể lấy được tính mạng của Phương Hàn là có thể có được tiên đan, trung phẩm đạo khí, một trăm ức đan dược. Thanh Ảnh tỷ tỷ hẳn là cũng có hứng thú với chuyện này cho nên ta mang một người đến giúp. Vị này là Ô Lạp vương tử, ba người chúng ta liên thủ nhất định có thể giết chết Phương Hàn".
Yên Thủy Nhất giới thiệu Ô Lạp vương tử.
Phương Hàn cũng phối hợp rất ăn ý, tùy ý vung tay lên, thần niệm gắn kết với Mộc đạo nhân ở trong người, mượn một phần lực lượng của hắn chộp ra một trảo xuống vùng biển rộng chừng ba bốn dặm ở bên dưới.
Hoa lạp. Lượng lớn nước biển bị một trảo này đánh cho văng lên.
Sau đó tạo thành một trận mưa to gió lớn ở ngay trên biển.
"Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời!"
Phạm Thanh Ảnh rung động toàn thân, thần niệm đảo qua, quan sát thật kỹ Ô Lạp vương tử. Nàng tuyệt đối không ngờ là Yên Thủy Nhất lại dẫn tới một đầu sỏ muôn đời, nói như vậy thì nếu như ba người liên thủ thật có thể đánh chết được Phương Hàn.
"Cũng không phải vậy! Có điều trên người ta có linh phù của một vị trưởng bối ở Ô Lạp Tinh luyện chế, trong linh phù có phong ấn một phần hồn phách của vị trưởng bối đó, có thể phát huy được ba thành lực lượng của một vị cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh". Phương Hàn vội vàng nói.
"Xem ra Ô Lạp vương tử ở Ô Lạp Tinh có địa vị rất cao. Trưởng bối của ngươi lại bỏ ra một phần hồn phách để luyện chế linh phù bảo vệ ngươi thì có thể thấy là hắn rất coi trọng ngươi. Có điều thực lực Phương Hàn gần đây lại tăng mạnh, vượt qua được Phong Hỏa Đại kiếp, chúng ta muốn giết được hắn thì còn cần phải tỉ mỉ bàn bạc một phen. Đi! Yên Thủy Nhất, Ô Lạp vương tử, mời các ngươi vào đây, ta sẽ mời mấy vị đạo hữu tới cùng bàn tính chuyện giết Phương Hàn".
Phạm Thanh Ảnh duỗi tay ra mời Yên Thủy Nhất và Ô Lạp vương tử đi theo.
Trong khoảng thời gian ngắn, quần đảo Lão Nha lại biến đổi, rung chuyển huyền ảo một hồi, không gian chấn động kịch liệt, giống như đang thay đổi cả một thế giới.
Trong quần đảo Lão Nha, khắp nơi đều là non xanh nước biển, hoa lá, chim muông, đình đài lầu các, bạch viên hiến quả, khắp nơi đều là tiên cảnh đẹp vô cùng.
Ở trong quần đảo này có một tòa cung điện nổi lơ lửng, bốn phía cửa cung điện là một phương viên mấy mẫu vuông phủ đầy hoa sen, trên mỗi đóa hoa sen có một hắc y nhân đang ngồi, tổng cộng có chừng bốn mươi đến năm mươi hắc y nhân. Trong miệng bọn họ không ngừng bắn ra các luồng khí lưu cổ quái, quấn quanh bốn phía cung điện, tựa hồ đang tế luyện cung điện này.
Phương Hàn thấy một màn này thì chấn kinh, bởi vì hắn nhìn ra được những hắc y nhân này đều là cao thủ cấp bậc Thần Quân. Là cao thủ Thần Tộc. Những hắc y nhân ở đây đều là Thần Quân của Thần Tộc.
Có điều những người này để lộ ra bên ngoài đều là tu vi của cao thủ tầng thứ ba, thứ tư Thần Thông Bí cảnh. Thần tộc có khả năng ẩn dấu thực lực rất là quỷ dị, ngay cả cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cũng khó mà nhìn ra được.
"Thanh Ảnh tỷ tỷ, từ đâu ra mà nhiều cao thủ Thần Thông Bí Cảnh như vậy, con hao phí nguyên khí để tế luyện cung điện cho người nữa?" Yên Thủy Nhất nhìn những hắc y nhân này cũng có chút nghi hoặc. Cao thủ Thần thông bí cảnh tuy nói là không ít nhưng tuyệt đối cũng không nhiều. Trong mười môn phái Tiên Đạo, mỗi một người đều là thiên chi kiêu tử, tuyệt sẽ không chịu đi làm nô dịch cho người khác. T
Cho dù trong một ít đại môn phái cần có cao thủ Thần Thông Bí Cảnh làm nô dịch thì cũng sẽ đi bắt Thiên Ma Vương trong Thiên Ma chứ không bắt chân truyền đệ tử của mình đi làm.
Thiên Ma Vương trong Thiên Ma cũng có lực lượng tương đương với cao thủ Thần Thông bí cảnh mà số lượng lại rất đông đảo.
"Yên Thủy tỷ lại tới rồi! Vị này là...?" Một đạo lưu quang từ trong cung điện bay ra, chân đạp hoa sen năm màu bay lên đón ba người. Phương Hàn nhìn kỹ lại thì nhận ra chính là Tru Tiên Đạo từng đuổi giết hắn. Nàng chuyên tu luyện công pháp của Phật Môn.
"Vị này là Ô Lạp vương tử, là người ta mời đến để hỗ trợ đối phó với Phương Hàn". Yên Thủy Nhất giới thiệu.
"Những hắc y nhân này đều là tu sĩ của Hắc Vu giáo ở Hắc Vu tinh. Bọn chúng đến Huyền Hoàng đại thế giới hòng cướp đoạt hồn phách tu luyện vu thuật thì ta bắt gặp, hàng phục rồi làm nô dịch cho ta". Phạm Thanh Ảnh phát ra thần niệm giải thích, "Vị Ương Cung của ta đã luyện chế được mấy trăm năm, bây giờ đã là một kiện tuyệt phẩm bảo khí, tiếp tục tích súc lực lượng, chờ ta đột phá Trường Sinh Bí Cảnh, luyện thành Bất Tử Chi Thân thì có thể chuyển hóa đạo khí, lại kết hợp với răng nanh của Thao Thiết bên ngoài, tiếp tục luyện chế thì sẽ có lực lượng vô cùng to lớn. Thậm chí có thể lặn xuống đáy biển, càng thêm bí ẩn, an toàn. Nếu như bắt được Phương Hàn thì có thể tạm thời không giết người này mà bắt hắn làm nô dịch cho ta, đem thân thể hắn dung nhập vào trong đó. Thân thể một nửa BẤt Tử Chi Thân của hắn rất là quý báu, có thể có rất nhiều công dụng tốt".
"Một nửa BẤt Tử Chi Thân? Ta cũng rất kỳ quái làm sao người này lại có thể luyện thành một nửa Bất Tử Chi Thân? Quả thật là đã vượt ra ngoài lẽ thường của tu sĩ chúng ta. Phải biết rằng cao thủ Thần Thông Bí Cảnh một khi bị đánh nát thân thể thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ". Phương cũng giả vờ kinh ngạc, khiến cho Yên Thủy Nhất cười thầm trong lòng, có điều nàng cũng rất muốn biết làm sao mà Phương Hàn lại luyện thành được một nửa Bất Tử Chi Thân.
Nếu không phải Phương Hàn dùng một nửa BẤt Tử Chi Thân dụ dỗ thì nàng cũng sẽ không dẫn Phương Hàn tới sào huyệt bí mật của người bạn thân Phạm Thanh Ảnh của mình.
"Ta biết rõ Phương Hàn làm sao có thể luyện thành một nửa Bất Tử Chi Thân. Ô Lạp vương tử và Yên Thủy Nhất cô nương cứ vào đây, chúng ta sẽ cùng thương lượng chuyện đuổi giết Phương Hàn".
Một thanh âm từ trong Vị Ương cung truyền ra.
"A! Đó là một vị đạo hữu mà ta mời đến, hắn có thù oán với Phương Hàn. Bảy thuộc hạ của hắn đi theo Dịch Thân Vương của Đại Huyền Đế Quốc đến mừng thọ Linh Lung Tiên Tôn thì bị Phương Hàn chặn giết giữa đường, cướp đi tài vật, pháp bảo". Phạm Thanh ẢNh vừa nói chuyện vừa dẫn Phương Hàn và Yên Thủy Nhất vào trong Vị Ương cung.
"Phương Hàn! Ngươi làm cả chuyện chặn đường cướp của sao? Chặn giết người khác cướp đoạt tài bảo. Thật sự là..." Nghe mấy lời này thì Yên Thủy Nhất tự nhiên cảm thấy khó chịu, dùng tinh thần trao đổi với Phương Hàn.
"Hừ! Từ từ rồi ta nói cho ngươi biết. Chuyện ngươi có thể luyện thành Bất Tử Chi Thân hay không là nằm ở trên người người kia. Hãy cẩn thận, người này có thực lực phi thường khủng bố, cũng có liên quan rất lớn đến đại tai nạn của Tiên Đạo và ma Đạo ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới chúng ta!" Phương Hàn truyền âm đáp lại, sau đó tập trung tinh thần, cẩn thận tập trung toàn bộ lực lượng của bản thân.
"Thật không? Ngươi không gạt ta đó chứ? Cái gì mà tai kiếp của cả Tiên Đạo và Ma Đạo ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới. Ngươi cho rằng..." Yên Thủy Nhất nghe được mấy lời này thì trở nên ngu ngơ, không hiểu gì cả, nhưng cũng cảm giác được có gì đó không ổn, liền thu nhiếp tinh thần của bản thân.
Khi tiến vào Vị Ương Cung, Phương Hàn liền thấy được một lão nhân mặc đồ tím, dáng người cực cao, cao hơn người bình thường hai cái đầu, làm cho người ta có cảm giác rất là to lớn, mạnh mẽ. Trên đỉnh đầu hắn đeo một cái vương miện màu tím, hai mắt khép hờ, tử quang từ trong mắt bắn ra bốn phía, quanh thân nồng đậm nguyên khí Tiên Giới, là một cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời.
"TRường sinh bí cảnh, đầu sỏ muôn đời". Yên Thủy Nhất lắp bắp kinh hãi. Nàng không ngờ rằng Phạm Thanh Ảnh lại mời tới được một đầu sỏ muôn đời. Có điều cũng may, thực lực của người này tựa hồ cũng chỉ mới đạt tới tầng thứ nhất Trường Sinh Bí Cảnh, Vạn THọ Cảnh, cũng không quá khủng bố.
"Tại hạ là tu sĩ ngoại vực, Hận THiên đạo nhân!" Tử bào đạo nhân mỉm cười nói: "Bảy thủ hạ của ta bị Phương Hàn chặn giết trên đường đi mừng thọ Linh Lung Tiên Tôn. Toàn bộ tài phú của bọn họ đều bị Phương Hàn cướp đoạt đi hết. Ta lúc đầu còn không biết được, về sau mới thi triển La Bàn Thần Toán, liên tục tính toán suốt ba ngày ba đêm mới biết được chân tướng sự tình. Cho nên lần này ta đến Huyền Hoàng Đại Thế Giới quyết phải giết chết Phương Hàn. Yên Thủy Nhất cô nương, nghe nói cô nương vì muốn nghe ngóng tin tức của Phương Hàn mà đến Lục Đạo Minh, bỏ ra ngàn vạn đan dược, không biết có nghe được tin tức gì không?"
"Ta chỉ nghe được một tin tức là Phương Hàn vẫn chưa trở về Vũ hóa môn". Yên Thủy Nhất khoanh chân ngồi xuống, đối mặt với tử bào đạo nhân.
"Lần đầu gặp mặt ta cũng không có gì quý giá, đây coi như là một món quà gặp mặt nho nhỏ". Hận THiên đạo nhân vung tay lên, hai tấm tinh tạp bay ra, rơi vào tay của Phương Hàn và Yên Thủy Nhất, cả hai đều là tinh tạp trị giá một ức đan dược.
"Đa tạ Hận THiên tiền bối!" Phương Hàn vội vàng nhận lấy, hành lễ nhưng trong lòng vẫn cảm giác vạn phần. "Người này chắc chắn là Thần Hoàng mà Đại hòa Thân Vương, Đại Hạ Thần Vương có nhắc tới. Thoạt nhìn thì là cao thủ tầng thứ nhất Trường Sinh Bí Cảnh, Vạn Thọ Cảnh. Nhưng mà tu sĩ Thần Tộc khác với tu sĩ bình thường rất nhiều, có rất nhiều năng lực kỳ dị. Hơn nữa chắc chắn là hắn còn ẩn dấu thực lực nữa. Nên làm sao bây giờ?"