Vĩnh Sinh

Chương 405: Sào huyệt đạo tặc

Phương Hàn cưỡng chế nắm lấy tay Yên Thủy Nhất dắt nàng bay ra khỏi Lục Đạo Minh. Bí mật này rơi vào trong mắt người của Lục Đạo Minh lập tức trở thành một tin tức rất có giá trị. Đây cũng là hiệu quả oanh động mà Phương Hàn muốn tạo thành. Tốt nhất là sau khi Hoa THiên Đô nghe được tin này thì tâm ma trỗi dậy, tẩu hỏa nhập ma mà chết.

Hoặc là vĩnh viễn không thể bước vào Trường Sinh Bí Cảnh.

"Ngươi còn không mau buông ta ra?"

Ở giữa Cửu Thiên Cương Phong, Yên Thủy Nhất bộc phát cương khí bao phủ toàn thân, rồi chấn động mạnh một cái, kiệt lực thoát khỏi bàn tay của Phương Hàn nhưng lại không làm được gì. Bàn tay của Phương Hàn giống như một cái kìm sắt, gắt gao kiềm chế nàng, thậm chí còn khống chế cương khí toàn thân nàng.

Càng lợi hại hơn chính là trong lòng bàn tay của Phương Hàn truyền ra một luồng hơi nước, luồng hơi nước này dung hợp với hơi nước trên người nàng, làm cho nàng có cảm giác không nỡ buông ra.

Đây là dấu hiệu vô cùng nguy hiểm.

Nàng cũng minh bạch bản thân là nguyên linh thủy thần chuyển thế, nên Hắc Đế Thủy Hoàng cương khí trên người Phương Hàn có lực hấp dẫn chí mạng đối với nàng. Nếu như cương khí của nàng và Phương Hàn có lực hấp dẫn chí mạng đối với nàng, làm cho nàng có cảm giác rất nhiều chỗ tốt.

"Thủy nguyên lực thật là tinh khiết!" Kỳ thật Phương Hàn cũng không phải không nghĩ đến chuyện buông tay Yên Thủy Nhất ra, chỉ là hắn cũng bị hơi nước trên người nữ tử này làm cho hắn cảm thấy thoải mái, dễ chịu, chìm đắm vào một loại cảnh giới vong ngã.

Cứ như vậy nắm tay trong chốc lát, Hắc Đế Thủy Hoàng cương khí của Phương Hàn trở nên cô đọng hơn rất nhiều, lỗ chân lông toàn thân mở rộng ra, không ngừng hấp thu hơi nước xung quanh, thậm chí xung quanh thân thể hắn xuất hiện hư ảnh hắc long do hơi nước ngưng kết thành.

"Cương khí của Yên Thủy Nhất kết hợp với Hắc Đế Thủy Hoàng cương khí của ta thu được lợi ích rất lớn, nếu như hai chúng ta phối hợp tu luyện, cương khí tương giao thì tu vi của ta sẽ tăng mạnh, mà nàng cũng sẽ đạt được lợi ích không nhỏ, thậm chí có thể trực tiếp đột phá Trường Sinh Bí Cảnh". Phương Hàn thuận thế buông tay Yên Thủy Nhất ra, nhưng trong lòng vẫn còn sót lại dư vị khi hai luồng cương khí của hai người hòa quyện vào nhau.

Sau khi buông tay ra, cả hai đều trầm mặc không nói gì.

Cuối cùng Yên Thủy Nhất lại mở miệng trước, cười lạnh nói: "Ngươi đã đạt được mục đích của mình rồi. Ngườii Lục Đạo Minh nhìn thấy chuyện này nhất định sẽ biến thành một tin tức rất có giá trị. Sau đó sẽ bán đi rồi truyền đến tai của Hoa THiên Đô".

"Sao nào? Ngươi để tâm sao? Có điều giữa ngươi và Hoa Thiên Đô đều không có chút tình cảm nào, chỉ thuần túy là đích hôn vì lợi ích. Ngươi vốn cũng sẽ không để hắn chạm vào một đầu ngón tay của ngươi mà". Lông mi của Phương Hàn nhíu lại.

Yên Thủy Nhất ngờ nghệch, ánh mắt khóa chặt lên người Phương Hàn: "Ta đương nhiên không ngại, có điều ngươi cũng đừng lợi dụng ta. Ngươi cùng Hoa THiên Đô có ước hẹn mười năm, hãy dựa vào bổn sự của mình mà tranh đất. Ngươi lợi dụng ta để quấy nhiễu việc tu luyện của hắn, dẫn động tâm ma của hắn, như vậy cũng chỉ là thắng không võ mà thôi".

"Ha ha. Người tu đạo đều không quan tâm đến bên ngoài, bỏ qua hết thảy ngoại vật, thiên địa lấy bản thân làm trung tâm. Nếu như vì chuyện này mà bị dẫn động tâm ma thì căn bản không xứng làm đối thủ của ta, có chết cũng đáng đời". Phương Hàn không thấy bản thân có gì là sai nói.


"Ngươi điên rồi! Ngươi có phong phạm của Ma Đế, căn bản không phải là người trong Tiên Đạo mà đã nhập ma rồi".

"Hừ! Chưởng giáo tiên đạo không phải là người tâm ngoan thủ lạt, không quan tâm gì đến mọi chuyện khác, chỉ quan tâm đến lợi ích của bản thân sao? Người tu đạo vốn đều như vậy, lấy bản tâm thay cho thiên tâm. Yên Thủy Nhất cô nương đừng nói là cô không phải loại người này, nếu không thì cô cũng không thể tu luyện được đến mức độ này".

"Ngươi còn hung ác hơn ta rất nhiều". YÊn Thủy Nhất trầm mặc một hồi, tựa hồ đang tự hỏi điều gì đó.

"Cho nên hiện giờ thực lực của ta mới ở trên người, tất cả là vì ta hung ác hơn ngươi. Đi thôi, ngươi dẫn ta đi tìm Phạm Thanh Ảnh đi. Cô ngàn vạn lần không được để lộ ra thân phận của ta, nếu không thì hai người chúng ta sẽ gặp phải tai họa ngập đầu. Ngươi hẳn là chưa biết hết mọi chuyện về nữ tử Phạm Thanh Ảnh này, nhưng mà ta thì biết rõ. Bây giờ chúng ta muốn đi đối phó với thế lực ở sau lưng nàng, sau đó đoạt được một thứ có thể giúp ngươi luyện thành một nửa BẤt Tử Chi Thân". Phương Hàn cũng không đề cập tới Thần Tộc, nhưng cũng cho Yên Thủy Nhất một ít manh mối.

"Ngươi nói là sau lưng Phạm Thanh Ảnh còn có thế lực khác?" Yên Thủy Nhất sững sờ một chút, tựa hồ có chút kinh ngạc, "Ta cũng từng suy đoán về điều đó, Phạm Thanh Ảnh có vô cùng vô tận pháp bảo, đan dược. Vốn ta vẫn tin rằng là do nàng cướp bóc mà có được, có điều dù cho có cướp bóc thì cũng không có được nhiều như vậy. Hơn nữa khi ta mới biết nàng thì nàng cũng không có Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, về sau lại đột nhiên có được, cũng rất là bí hiểm".

"Biết là tốt rồi, bí ẩn ở trong chuyện này ta là người biết rõ ràng nhất. Có điều, chờ sau khi mọi việc xong xuôi, chúng ta có thể tin tưởng lẫn nhau và ngươi cam đoan là không tiết lộ chuyện này ra ngoài thì ta sẽ đem tất cả mọi chuyện nói cho ngươi biết. Chuyện này thật sự quá hệ trọng, liên quan đến sự tồn vong của cả Huyền Hoàng Đạo Thế Giới".

Phương Hàn đột nhiên nói với giọng điệu vô cùng trịnh trọng, trong giọng nói còn lộ ra một luồng cảm xúc thê lương.

"Nghiêm trọng như vậy!" Yên Thủy Nhất cũng không ngờ là có chuyện nghiêm trọng đến mức như vậy, nhưng mà bằng vào trực giác của mình, nàng biết là Phương Hàn không nói dối.

"Ngươi đã có thể trợ giúp ta luyện thành một nửa Bất Tử Chi Thân thì ta đây cũng sẽ phối hợp với ngươi. HIện tại ngươi có thân phận là Ô Lạp vương tử, cùng ta có giao tình sâu đậm. Hiện tại ta và ngươi sẽ đi tới sào huyệt của bốn mươi đạo tặc, Khí Thiên Đảo tìm gặp mật hữu của ta là Phạm Thanh Ảnh". Yên Thủy Nhất cũng không phải là người ngu ngốc, thoáng cái liền thông suốt mọi việc.

Hai đạo bóng ảnh phi hành giữa Cửu Thiên Cương Phong, mạnh mẽ xuyên qua gió lốc, lao thẳng về phía biển rộng. Trong nháy mắt hai người bay được nghìn dặm, nhanh như thiểm điện. Hai người cứ như vậy phi hành dưới sự dẫn dắt của Yên Thủy Nhất và lực lượng do Phương Hàn cung cấp cuồn cuộn không dứt, đi trọn vẹn một ngày thì đột nhiên ở biển rộng mênh mông bên dưới xuất hiện vô số đảo nhỏ sắp xếp thành hai hàng song song với nhau, những đảo nhỏ này giống như răng nanh của thái cổ cự thú, quái thạch lởm chởm, bén nhọn vô cùng, làm cho người ta thấy kinh sợ.

Lần này Phương Hàn thông qua Lục Đạo Minh gặp được Yên Thủy Nhất, ngoại trừ muốn đoạt được bản công pháp đầy đủ cũ của thần thông Bàn Vũ Đại Lực ra thì còn muốn từ Yên Thủy Nhất mà tìm được chút tin tức về Thần Tộc đứng sau lưng Phạm Thanh Ảnh.

Tài liệu tốt nhất để nuôi dưỡng Thiên Ma chính là Hắc Thần Đan. Trừ nó ra, tất cả các loại nguyên khí Tiên Giới khác đều kém xa. Thần Tộc trong mắt Phương Hàn là nguồn cung cấp vô cùng vô tận đan dược, nguyên khí, pháp bảo.

Hiện tại Phương Hàn khi cần đến tài phú thì chuyện đầu tiên hắn nghĩ tới là tìm Thần Tộc.

Huống hồ còn có Yên Thủy Nhất hỗ trợ nữa thì sao lại không làm chứ?

Tìm được Phạm Thanh Ảnh, xác định được sào huyệt của Thần Tộc ở Huyền Hoàng Đại Thế Giới, cướp đaọt một trận thoải mái thì cả đời này cũng không lo thiếu tài phú nữa. Sau đó cứ lẳng lặng trở về Vũ Hóa Môn tu luyện, chèn ép Hoa Thiên Đô. Bằng không hai tay trống trơn trở lại Vũ Hóa Môn, tu luyện khuyết thiếu nguyên khí thì cũng không hay ho gì.


Huống chi Mộc đạo nhân muốn luyện Bát Bộ Phù Đồ thành hạ phẩm đạo khí thì cũng cần lượng lớn thiên tài địa bảo, giá trị tới mấy trăm ức, mấy ngàn ức, thậm chí là không có khả năng mua được, Phương Hàn cũng chỉ có thể đi cướp của Thần Tộc mà thôi.

Tuy Thần Tộc rất là lợi hại nhưng mà Phương Hàn có Cây Thế Giới là khắc tinh của Thần Tộc, hơn nữa với thực lực hiện tại của hắn có Mộc đạo nhân hỗ trợ lại liên thủ cùng Yên Thủy Nhất, có hai kiện thượng phẩm đạo khí, thì cho dù là cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh cũng không phải e sợ.

Hơn nữa hắn cũng rất thèm muốn thanh Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm trong tay Phạm Thanh Ảnh.

Thanh thượng phẩm đạo khí này ẩn chứa Đạo Hỗn Độn Lôi Pháp, nếu như đoạt được thì thực lực của hắn sẽ tăng mạnh, thừa sức giết chết Hoa Thiên Đô một cách nhẹ nhàng.

Đương nhiên đối với Phương Thanh Tuyết, là điện mẫu chuyển thế thì thanh kiếm này cũng có tác dụng rất lớn.

Nếu như Phương Thanh Tuyết có được Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm, học được Đại Hỗn Độn Lôi Pháp, phối hợp cùng với Bất Diện Điện Phù thì sẽ lợi hại đến mức nào?

Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm là mục tiêu chính của Phương Hàn trong chuyến đi này.

Lần này hắn quyết định phải làm một vụ lớn, làm một cái cho đáng.

hắn cũng không tin là sau vụ này hắn còn phải lâm vào cảnh khốn cùng nữa.

Hơn nữa sau một vụ này, hắn sẽ trở về Vũ Hóa Môn, dốc lòng tu luyện, cho tới khi luyện thành Trường Sinh Bí Cảnh thì mới đi ra. Đến lúc đó sẽ khiến cho thiên hạ kinh khiếp, trở thành đầu sỏ một phương, tiêu dao trong thiên địa, không phải e ngại cái gì mà Thiên Đạo Truy Sát Lệnh.

"Khi đến lúc thì cần phải hung ác. Nếu như ta cướp bóc được sào huyệt của Thần Tộc, bắt được Phạm Thanh Ảnh, thu được Đại Hỗn Độn Lôi Kiếm thì sẽ tìm cho Mộc đạo nhân một thân thể của Thần Vương của Thần tộc giúp hắn tu luyện, như vậy thì hắn sẽ càng lợi hại hơn. Nếu được như vậy thì sau này ta sẽ hoàn toàn vượt trội hơn so với Hoa Thiên Đô. Đây là kế hoạch mà ta đã cẩn thận nghiên cứu trong suốt một tháng qua. Hoa Thiên Độ, ngươi rất là lợi hại, lại được người của Vũ Hóa Môn hân thưởng, truyền thụ cho Đại ÂM Dương Thuật, nhưng mà cho dù như vậy thì cũng không thể nhanh bằng ta đả kiếp Thần Tộc được. Ta sẽ cho người của Vũ hóa Môn biết Phương Hàn ta mới chân chính là chưởng môn tương lai. Tuy là có không ít người tranh đoạt chức vị chưởng môn này, nhưng mà ai muốn tương lai. Tuy là có không ít người tranh đoạt chức vị chưởng môn này, nhưng mà ai muốn tranh đoạt, muốn đứng ở trên đầu ta thì ta sẽ cho hắn biết cái gì là sống không bằng chết!!"

Thì ra Phương Hàn ở trong lòng đất tu luyện trong suốt một tháng qua đã nghĩ ra một ý niệm điên cuồng như vậy.

Đây cũng là vụ cướp đoạt lớn nhất từ trước đến nay của hắn. Hắn chuẩn bị làm xong vụ này thì sẽ chính thức bế quan tu luyện, thậm chí hắn còn muốn sau khi làm xong chuyện này thì sẽ đi đến Thái Nguyên Tiên Phủ, vào trong đó tu luyện, làm cho tất cả mọi người đuổi giết mình đều không thể làm gì được.

Yên Thủy Nhất tự nhiên là không biết trong đầu hắn lại có ý niệm điên cuồng như vậy trong đầu, nếu mà biết được thì hẳn là nàng sẽ khiếp sợ vô cùng.

"Phương Hàn! Phía trước chính là sào huyệt của bốn mươi đạo tặc, là quần đảo Lão Nha. Quần đảo này có ba nghìn đạo, mỗi một đạo đều không phải là đá mà là do răng của cự thú Thao THiết tạo nên. Không biết Phạm Thanh Ảnh từ đầu kiếm được những cái này. ở đây có tổng cộng ba nghìn cái răng, phối hợp bố trí thành đại trận, phàm là người nào tiến vào trong đại trận đều sẽ bị cắn xé, đánh nát thân thể. Ngay cả ta nếu như tự tiện tiến vào cũng khó có thể thoát ra được.

Yên Thủy Nhất giới thiệu.

"Răng của thái cổ cự thú, Thao Thiết!" Phương Hàn lắp bắp kinh hãi, vận dụng pháp lực quan sát những quần đảo chằng chịt những đảo nhỏ giống như răng nanh này, cả quần đảo rộng chừng mấy trăm dặm, trong đó ẩn ẩn có hung sát khí nồng đậm.

Thái cổ cự thú Thao Thiết chính là một loại thần thú rất tham ăn, cơ hồ cái gì cũng ăn. Hơn nữa theo truyền thuyết từ thời thái cổ thì nó còn hung hãn hơn cả Côn Bằng, chuyên đi lại giữa các tinh cầu, thôn phệ tất cả, ngay cả cao thủ Trường Sinh Bí Cảnh, đầu sỏ muôn đời cũng khiếp sợ nó. Chỉ có những người có đạo hạnh cực cao mới có thể hành phục được nó.

Mỗi một cái răng của Thao Thiết tạo thành một ngọn núi đá ngầm thật lớn, qua đó có thể thấy được sự hung hãn và uy phong của cự thú này.

Phương Hàn cảm giác được lần cướp bóc lớn này cũng không đơn giản như hắn nghĩ.