Tuổi thần tiên chúng tôi rất hồn nhiên và giàu trí tưởng tượng, có lúc buồn có lúc vui, có lúc tràn ngập tiếng cười... Những khoảnh khắc ấy sẽ không rời xa mỗi con người chúng tôi và dần trở thành một kỷ niệm khó quên. Tôi cũng như thế kỷ niệm thời thơ ấu của tôi và những buổi thả diều trên cánh đồng nhưng nó làm tôi nhớ mãi.
Bầu trời đã nhạt màu, ánh nắng đang tìm chổ trú để nhường cho chúng tôi những bải thả gió mát. Lúc đó tôi chỉ học lớp hai, không biết làm diều, nên nhờ ba mua cho tôi một con diều bướm đủ màu sắc và một cuộn dây. Nhi, nhỏ bạn thân nhất của tôi đến rủ tôi lên ruộng, tôi và nó vừa đi vừa chỉ nhau những con diều lúc này dả đùa giỡn với mây với gió. Thích quá chúng tôi càng nhanh chân hơn, quê tôi đồng ruộng bát ngát, mà bây giờ các bác nông dân đã thu hoạch chỉ còn lại những gốc rạ rất thuận tiện cho đám con nít hiếu động như chúng tôi.
Cánh đồng tôi đến đã có vài đứa thả, diều của chúng nó bay khá cao làm tôi ngưỡng mộ lắm. Chúng tôi bắt đầu căng dây Nhi thả diều ra còn tôi cầm dây chạy cho đến khi diều bay lên, gió thổi rất mạnh, những hàng bạch đàn trên bờ mẫu nghiêng cành theo gió, chỉ một lúc diều của tôi đã bay cao. Tôi đưa diều cho Nhi thã rất giỏi. Nhìn cách diều lượn mình trên không như đem ước mơ của tôi đi xa, xa mãi.
Cả cách đồng đã thêm nhiều tay thả diều chuyên nghiệp bằng giấy do mình tự làm ra thả, mấy em nhỏ tinh nghịch cầm diều chạy quanh ruộng, các con diều đã cuốn hút cả người lớn đến xem... Lúc này cánh đồng đã nhiều người và bầu trời đầy những cánh diều đủ màu sắc, bóng diều in xuống mặt sông như đàn cá bơi lội tung tăng giữa biển trời.
Hai đứa tôi ngồi ngắm những cánh diều đang lượn lờ trên không, tâm hồn phơi phới mà quên ông mặt trời đã khuất sau cánh đồng. Tôi ước gì mình có thể thỏa sức bay lượn như diều để ngắm nhìn cảnh quê hương, đất nước thiên nhiên tươi đẹp biết bao , hít thở bầu không khí trong lành. Các con diều đã hạ xuống thưa đi, mọi người cũng đi về. Cánh đồng trở lại vẻ yên tĩnh như ngày nào.
Tuy những buỗi thả diều ấy rất đơn sơ và bình thường đối với những đứa trẻ vùng quê, nhưng nó đã để lại ấn tượng sâu sắc với tôi: Tôi yêu cánh diều tuổi thơ.