"Quê tôi ai cũng có một dòng sông bên nhà
Con sông quê gắn bó với tuổi thơ đời tôi
Bao năm xa quê ấy trong mơ tôi vẫn thấy
Hôm nay tôi trở về lòng chợt vui thấy sông không già"
Mỗi khi nghe bài hát đó, em lại nhớ về con sông tại quê em. Nó có tên là Cửu Long. Sau một năm học dài thì cái hồi trống cuối cùng vang lên cũng là lúc em sắp được về thăm quê và dòng sông tươi đẹp.
Khi về nhà, dòng sông đã thay đổi lạ thường. Nó đã "mặc" chiếc áo mới màu nâu đỏ như để chào hè. Vào buổi sáng sớm, khi hơi sương còn dày đặc thì em đã thấy những ánh sáng từ những chiếc thuyền người đánh cá đã trở về sau đêm thức trắng để bắt cá. Và khi ông mặt trời đã lộ rõ, dòng sông như nhộn nhịp hơn nữa, tàu thuyền qua lại rất nhiều. Em còn nhớ rõ khi em 7 tuổi, ông nội em đã chở em đi trên ca-nô, em được xem được bao quát dòng sông kế bên nhà, thật thú vị. Khi buổi trưa, khi ông mặt trời đã ở trên "Đầu" của dòng sông, ánh sáng chiếu xuống. Buổi chiều, buổi mà chắc hẳn những anh, chị, em sẽ xuống sông tắm và đúng như vậy, nhìn mọi người tắm làm cho em xua đi cái nóng của mùa hè. Tối, khi ông trăng đã lên và ông mặt trời "thay phiên" thì những cái đèn phát sáng trên những cái thuyền, những ngư dân bắt cá đang cầm lưới, vài ngư dân khác tại thuyền khác đang cầm đèn để tìm cá. Có thể nghe thấy những tiếng ù...ù...ù... của bác thuyền khi đang chạy.
Con sông gắn bó với mọi người, nó làm cho đất tươi xốp, màu mỡ cho người nông dân và cả ngư dân. Em sẽ giữ gìn để dòng sông mãi một màu nước trong xanh.