Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 246: Cửu khiếu phá ách đan (2)

Y An sững sờ, giương đôi mắt, chỉ thấy Lý Vân Tiêu đang cười khẽ nhìn hắn, trong tay đánh ra mấy cái quyết ấn, nhất thời nguyên khí nồng nặc trong hang động tựa hồ bị hắn dẫn dắt, điên cuồng hướng về trên người mình vọt tới, loại nguyên khí kinh người kia, giống như thực chất, phảng phất tắm rửa ở trong đại dương nguyên khí.

Y An giật nảy cả mình, vội vàng nhắm mắt thủ tâm, mình còn chưa kịp phun ra nuốt vào, những linh khí phảng phất hoá lỏng kia dĩ nhiên trắng trợn không kiêng dè trực tiếp từ quanh thân rót vào, giội rửa kinh mạch trên người. Nội tâm hắn chấn động, vội vàng dẫn dắt nguồn sức mạnh này vận chuyển.

Kinh mạch nguyên bản héo rút trong nháy mắt bị xông ra, nếu lúc trước loại giội rửa kia là nước suối chảy nhỏ giọt, vậy lực lượng xung kích lần này phảng phất như Đại Giang dâng trào, thời điểm hắn còn chưa phản ứng lại, lực lượng linh khí kia bỗng nhiên xung kích lên trên bình cảnh.

Oanh…

Không có chút hồi hộp nào, một tiếng nổ vang trầm thấp. Y An chỉ cảm thấy trong đầu đột nhiên thanh minh, toàn bộ thế giới phảng phất trở nên hoàn toàn mới. Kinh mạch cùng bách hài trong cơ thể bắt đầu phát sinh biến hóa, từ mỗi một nơi nhỏ bé truyền đến, để hắn cảm thấy thoải mái cùng thích ý vô tận.

– Này, đây chính là lực lượng của Vũ Quân sao?

Cảm nhận được cỗ sức mạnh hoàn toàn mới này, cả người Y An kích động đến khó có thể tin tưởng, thân thể càng là run rẩy lên.

– Vân thiếu, ta...

– Rất tốt, thủ hạ của ta lại nhiều một tên Vũ Quân!

Lý Vân Tiêu cũng đại hỉ, cất cao giọng nói:

– Chư vị đều ngừng một hồi, ta có lời muốn nói.

Lời nói của hắn ở trong hang núi truyền ra, rung động vang xa. Cái huyệt động này không chỉ là ở bề ngoài nhìn thấy đơn giản như vậy, nó kéo dài tới chỗ cực sâu trong sơn mạch, cực kỳ quảng đại.

Đám người Tiêu Khinh Vương từ lâu không biết thâm nhập đến nơi nào tu luyện. Âm thanh của Lý Vân Tiêu truyền đến, rất nhanh từng bóng người lấp lóe, dồn dập từ bên trong chạy ra.

Lý Thuần Dương cau mày cả giận nói:

– Lão tử đang vượt cửa ải ngàn cân treo sợi tóc, ngươi không có chuyện hô to gọi nhỏ cái gì! Có lời gì mau nói, nếu không phải là việc khẩn yếu, xem ta không đánh chết ngươi!

Người còn lại trên mặt cũng dồn dập lộ ra vẻ không vui, nơi đây nguyên khí nồng nặc như vậy, là chỗ tu luyện hiếm thấy, bọn họ ước gì ở lâu thêm một phút cũng tốt, há có thể khoan nhượng bị người đánh gãy.

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Ta mới vừa luyện chế một chút đan dược, có thể trợ giúp mọi người tăng lên sức mạnh. Chỉ có điều loại đan dược này tác dụng phụ rất lớn, nếu cường độ thân thể không đủ, không cẩn thận sẽ phá thể mà chết. Vì lẽ đó không phải Vũ Quân không thể dùng. Mọi người có thể lấy một viên thử xem, Khinh Vương có thể dùng hai viên, có điều quả thứ hai hiệu quả sẽ giảm dần, thế nhưng trình độ thống khổ lại tăng lên.

– Trên Vũ Quân mới có thể dùng?

Mọi người đều giật mình, xem ra tuyệt đối không phải đan dược phổ thông bình thường. Rất nhanh, mười sáu viên Cửu Khiếu Phá Ách Đan chỉ còn sót lại bảy viên. Lý Thuần Dương, Lý Trường Phong, Trần Đại Sinh, Lạc Vân Thường, Hồng Binh, Y An, Kế Mông lấy một viên, Tiêu Khinh Vương lấy hai viên.

Lý Vân Tiêu nói:

– Chư vị tốt nhất ở thời điểm trạng thái sung mãn mới ăn vào, lão gia tử ngươi có thể chờ sau khi đột phá cảnh giới ổn định lại dùng, rất khả năng có vui mừng thật lớn. Y An ngươi mới vừa đột phá đến Vũ Quân, chờ sau khi cảnh giới vững chắc lại dùng. Còn súc sinh lông lá này, cũng có thể dùng hai viên.

Hắn nắm Huyền Lôi Kinh Vân Hống, lấy ra một viên đan dược liền trực tiếp nhét vào trong miệng nó. Huyền Lôi Kinh Vân Hống tựa hồ cảm nhận được cái gì, dĩ nhiên không chịu ăn, sau khi Lý Vân Tiêu mạnh mẽ nhét vào, càng là nổi giận liên tục, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi, ở trên đất phát điên kêu to lên.

– Ha ha, cũng không phải độc dược, ngươi sợ cái gì. Chỉ là có chút thống khổ mà thôi, chờ sau khi chịu đựng được liền có chỗ tốt!

Lý Vân Tiêu cười to không ngớt, mặc kệ Huyền Lôi Kinh Vân Hống nộ hống, mình cũng cẩn thận từng li từng tí lấy ra một viên thả vào trong miệng, ngay tại chỗ bắt đầu đả tọa.

Mọi người vừa thấy hắn nuốt vào, mỗi cái đều ngờ vực bất định. Thế nhưng trên đan dược tản mát ra đan lực cực cường, vẫn để cho mọi người tâm động không ngừng, dồn dập xoay người lóe lên, liền biến mất ở trong hang núi.

Lý Vân Tiêu nuốt vào đan dược, rất nhanh liền cảm nhận được một luồng sức mạnh khổng lồ lan ra, bắt đầu chảy vào bách hài, lúc mới bắt đầu cực kỳ ôn hòa, thật giống như vận chuyển nguyên khí, cọ rửa thân thể vậy, nhưng rất nhanh, cỗ lực lượng ôn hòa này liền dần dần trở nên gấp gáp, cả người khó chịu không nói ra được. Loại lực lượng gấp gáp này càng ngày càng mạnh, đến mặt sau giống như thành ngàn vạn thanh đao nhọn đi khắp trong người, đau đến nhe răng trợn mắt, cả người run cầm cập.

Lúc này Huyền Lôi Kinh Vân Hống cũng bắt đầu thống khổ rít gào trên mặt đất, liên tục lăn lộn. Y An ở một bên xem mà cả người là mồ hôi lạnh, hắn rất sợ sẽ có cái gì bất ngờ, cẩn thận từng li từng tí bảo vệ ở bên người Lý Vân Tiêu, một khắc không dám thả lỏng.

Đột nhiên từ trong hang núi truyền đến một tiếng rống thống khổ, nghe thanh âm là của Lý Trường Phong.

– Tiểu tử! Ngươi cho lão tử dùng là đan dược gì, ta đau muốn chết, ngươi không phải là muốn mưu hại phụ thân chứ, trời ạ!

Rất nhanh, người còn lại cũng dồn dập thống khổ rống to không ngớt, một mảnh kêu rên, nghe mà làm người ta sợ hãi.

Chỉ có Lý Vân Tiêu vẫn tính là tương đối bình tĩnh, tuy rằng cả người đau đến run cầm cập, từ trong thất khiếu cũng bắt đầu thấm ra máu. Nhưng vẫn như cũ cắn răng, không rên một tiếng, Y An ở một bên xem mà cả người mồ hôi lạnh tràn trề.

Oanh…

Tiếng vang trầm nặng ở trên người Lý Vân Tiêu lan ra, hắn mới vừa đột phá đến lục tinh Võ sư, dĩ nhiên lần thứ hai đột phá! Hơn nữa khí thế kia sau khi đột phá đến thất tinh, tiếp tục hướng về phía trước kéo lên, tựa hồ còn có tăng trưởng.

Y An ở một bên xem mà lo lắng không thôi, trên thân thể Lý Vân Tiêu hiện ra một mảnh lưu ly, dưới màu da hầu như trong suốt, máu tươi bắt đầu hội tụ ở mỗi một lỗ chân lông, tựa hồ muốn tràn ra, khiến cho người khủng bố.

Dược hiệu của Cửu Khiếu Phá Ách Đan chính là phá rồi lại lập, xung kích trọng thương cửu khiếu của người, đem tiềm năng trong thân thể phát huy mức độ lớn nhất. Nếu dưới Vũ Quân dùng, sợ là sẽ trọng thương thân thể, có khi trực tiếp bạo thể mà chết. Cường độ thân thể của Lý Vân Tiêu đã không dưới Vũ Quân bình thường, tính nhẫn nại thậm chí so với đại đa số Vũ Quân còn cường hãn hơn.

Oanh…

Lại là một tiếng đột phá trầm thấp, vọt thẳng đánh tới bát tinh Võ sư!

Chi!

Y An trợn to tròng mắt, khiếp sợ tột đỉnh. Lúc trước hắn từ lục tinh Võ sư đến bát tinh Võ sư, là tiêu tốn hơn một năm thời gian.