Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 245: Cửu khiếu phá ách đan (1)

Oanh…

Oanh…

Oanh…

Lý Vân Tiêu liên tục đánh ra ba chưởng, mỗi một lần đều mang theo lực lượng pháp ấn mạnh mẽ, oanh kích ở trên thân đỉnh, như lôi đình nổ vang. Thân đỉnh ở dưới một chưởng này oanh kích, bắt đầu chậm rãi mở ra. Một mùi đan dược thơm ngát từ trong tản mát ra, rất nhanh truyền khắp toàn bộ Phương Thốn Sơn, người người đều cảm thấy một trận tinh thần thoải mái.

– Chi! Đây là đan dược cấp bốn sao? Dĩ nhiên có thể hương phiêu vạn dặm, thật giống như gần ở trong gang tấc.

Đám Thuật Luyện Sư từng cái từng cái lộ ra vẻ mặt khó có thể tin, trong mắt tràn đầy sùng bái cùng ước ao. Tất cả đều âm thầm suy nghĩ: lúc nào ta cũng có thể luyện chế ra đan dược như vậy a!

Trương Thanh Phàm cùng Hứa Hàn lại khẽ cau mày, bọn họ luyện chế qua đan dược cấp bốn, rõ ràng cảm giác được có chút không giống. Tuy rằng luyện chế đã hoàn thành, tử đỉnh cùng trận pháp cũng đã đình chỉ vận chuyển, nhưng Lý Vân Tiêu vẫn như cũ ngồi xếp bằng ở phụ cận tử đỉnh, dáng vẻ không có muốn động một chút nào, để trong lòng hai người nghi hoặc, không dám tới gần.

Rất nhanh một ánh hào quang đột nhiên từ trên người Lý Vân Tiêu lấp lóe ra, vòng quanh thân không ngừng vận chuyển, cuối cùng hóa thành điểm sáng màu vàng óng, tiêu tan ở trong hư không.

– Đây là..., hắn đột phá?

Trương Thanh Phàm cả kinh nói:

– Dĩ nhiên là ở sau khi luyện chế đột phá!

– Nhiều người đột phá như vậy, sao không thể có một phần của ta?

Âm thanh nhàn nhạt của Lý Vân Tiêu ở bên tai Trương Thanh Phàm vang lên, hắn sợ hết hồn, vội vàng lắc đầu liên tục.

Lý Vân Tiêu khẽ mỉm cười, kỳ thực thời điểm sử dụng Huyễn Ba Thiên Kinh Quyết đã cảm giác được cực hạn đột phá, nhưng bị hắn áp chế đến Ngưng Đan kết thúc, lúc này mới xúc động lực lượng trong cơ thể, trực tiếp đột phá đến lục tinh Võ sư, vậy cũng là kinh hỉ bất ngờ.

Trương Thanh Phàm cùng Hứa Hàn từ đằng xa đi tới, vẻ mặt kích động.

– Vân Tiêu đại sư, gợn sóng đan lực này làm sao sẽ mạnh như thế?

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Chính các ngươi xem.

Hắn vỗ tử đỉnh một cái, nhất thời kịch liệt thu nhỏ lại thành cỡ như ấm trà, nâng ở trên bàn tay.

Trương Thanh Phàm cùng Hứa Hàn hướng vào trong đó vừa nhìn, nhất thời hít vào ngụm khí lạnh, mắt choáng váng. Chỉ thấy trong tử đỉnh đan quang lấp lóe, dĩ nhiên có mười sáu viên Cửu Khiếu Phá Ách Đan!

Chi!

Trương Thanh Phàm chỉ cảm thấy đầu óc một mảnh ong ong, thất thanh nói:

– Mười sáu viên! Trời ạ, dĩ nhiên một lần luyện chế mười sáu viên đan dược cấp bốn chí cường? Ta không phải đang nằm mơ?

Xa xa mỗi một Thuật Luyện Sư đều là thần thức mạnh mẽ đến cực điểm, lời của Trương Thanh Phàm nhất thời rót vào trong tai, như Ngũ Lôi Oanh Đỉnh, từng cái từng cái chấn động trợn mắt ngoác mồm! Đan dược cấp bốn chí cường, mặc dù là Thuật Luyện Sư cấp năm luyện chế, cũng sẽ có xác suất thất bại nhất định. Dĩ nhiên một lần luyện ra mười sáu viên, khái niệm này nghĩa là gì? Từng cái từng cái mắt choáng váng, hoá đá tại chỗ.

– Ha ha…

Lý Vân Tiêu xoay tay một cái, nhất thời thu tử đỉnh cùng đan dược vào, quay về mọi người khẽ cười nói:

– Nếu không có hai vị đại sư giúp đỡ, coi như ta luyện chế một viên cũng khó. Vừa nãy thủ pháp ta luyện chế gọi là Huyễn Ba Thiên Kinh Quyết, đối với chư vị mà nói độ khó hơi lớn, nhưng cũng có thể lĩnh ngộ một vài thứ. Ta biểu diễn lại cho chư vị một lần.

Hắn một tay bấm quyết, nhất thời ở trên hư không hiện ra một đạo linh hồn huyễn ảnh, bắt đầu lấy tốc độ thật chậm triển khai Huyễn Ba Thiên Kinh Quyết, thân hình linh hồn huyễn ảnh này vô cùng to lớn, vì lẽ đó mỗi một động tác, người phía dưới đều xem thanh thanh sở sở.

Trương Thanh Phàm cùng Hứa Hàn cả kinh, biết đây là Lý Vân Tiêu cảm kích bọn họ giúp đỡ, cố ý triển khai ra, cũng tương đương với thù lao. Hai người cùng hết thảy Thuật Luyện Sư đều như thế, vội vàng ngồi xếp bằng xuống, ngẩng đầu lên, không chớp một cái quan sát.

Rất nhanh, một bộ pháp quyết triển khai xong.

Bóng mờ trên không trung khẽ mỉm cười, ngắt cái pháp quyết liền tiêu tan.

Người phía dưới đều chưa hết ghiền, từng cái từng cái mở to hai mắt muốn xem thêm vài lần, nhưng bầu trời sáng sủa, đã sớm thanh minh một mảnh, cũng không nhìn thấy bóng dáng của Lý Vân Tiêu đâu.

– Ai!

Trương Thanh Phàm thở dài một tiếng, cùng Hứa Hàn cười khổ liếc mắt nhìn nhau. Một bộ thủ pháp như vậy triển khai xuống, có ít nhất hơn vạn loại biến hóa, nhưng bọn họ đừng nói nắm giữ một hai loại, ngay cả môn đạo cũng không thấy rõ. Thu hoạch duy nhất chính là lĩnh ngộ đối với thủ pháp luyện chế, tựa hồ có đồ vật mới.

– Ồ? Vân Tiêu đại sư?

Đột nhiên Hứa Hàn hơi kinh hãi, lúc này mới phát hiện Lý Vân Tiêu đã sớm không thấy hình bóng.

Trương Thanh Phàm cười khổ nói:

– Sợ là đã sớm đi rồi. Chúng ta đều tập trung tinh thần nhìn diễn luyện, vì lẽ đó không ai chú ý. Lần này luyện chế Cửu Khiếu Phá Ách Đan cùng quan sát Huyễn Ba Thiên Kinh Quyết, ngươi ta tiền lời không ít. Vẫn là dốc lòng đem việc Vân Tiêu đại sư dặn dò làm tốt đi, đến thời điểm đương nhiên sẽ không bạc đãi ngươi ta.

– Không sai!

Hứa Hàn nghiêm mặt nói:

– Thực lực của Vân Tiêu đại sư còn trên chúng ta tưởng tượng, nếu không tận mắt nhìn thấy, thực sự là khó có thể tin. Vân Tiêu đại sư dặn dò chút chuyện nhỏ này, chúng ta nhất định phải tận hứng tận lực làm tốt!

Hắn lập tức đứng dậy, lớn tiếng nói:

– Tất cả mọi người trở về chỗ cũ, tận tâm tận lực đem việc trong tay mình làm tốt. Vân Tiêu đại sư chắc chắn sẽ không bạc đãi chư vị. Nhưng nếu có người không tận tâm, liền cút về Thuật Luyện Sư Công Hội cho ta!

Nếu là ở mấy ngày trước, sợ là rất nhiều người ước gì trở lại. Nhưng hiện tại cảm nhận được chỗ tốt trong Đan Tháp, nhìn thấy Lý Vân Tiêu luyện đan còn có Huyễn Ba Thiên Kinh Quyết, nếu muốn ai trở lại, quả thực so với giết hắn còn khó hơn. Đặc biệt những người trực tiếp đột phá kia, càng là từng cái từng cái ý chí chiến đấu sục sôi, dồn dập trở lại vị trí của mình, bắt đầu liều mạng luyện chế.

Lý Vân Tiêu đã sớm rời đi Phương Thốn Sơn, đi tới huyệt động trong dãy núi.

Y An là tu vi yếu nhất trong tất cả mọi người, nhưng sau khi tiến vào huyệt động này, liền rõ ràng cảm giác được bình cảnh Đại Vũ sư đỉnh cao của mình bắt đầu xúc động. Hắn tích lũy từng chút nguyên khí, không ngừng giội rửa kinh mạch, một tầng ngăn cách như ẩn như hiện kia ở dưới từng lần từng lần xung kích, lại ở lúc mấu chốt nhất đều không thể thành công.

Liên tục mấy lần xung kích không có kết quả, rõ ràng cảm giác được linh khí giội rửa kinh mạch bắt đầu héo rút, nhất thời vạn phần ảo não lên. Lần này cơ hội tốt như vậy cũng không có thể tăng cấp, đợi lần sau cũng không biết là năm nào tháng nào.

Đột nhiên bên tai truyền đến một thanh âm dặn dò nhẹ nhàng.

– Thủ tâm như một, thử một lần nữa.