Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2419: Phản chế (1)

Đồ án Thái Cực kia bay lên quanh thân Thương, dũng mãnh vào bầu trời, lập tức hóa thành nửa mẫu, hóa cả một phương này trở thành cấm địa.

Đồng thời hắn còn vung tay lên, Hồn Thiên Nghi “Ông ông ông” xoay tròn ra, đột nhiên bay vào phía chân trời, trực tiếp dung nhập vào trong đồ án Thái Cực.

Thiên Địa song trục tuôn ra lực lượng mênh mông, Nhật Nguyệt Tinh Thần từng cái tuôn ra.

Lê và Từ thủ hộ ở bốn phía phong ấn, cảnh giác thủ hộ lấy.

Động tác này của Thương lập tức kinh động đến mọi người, Lý Vân Tiêu kinh ngạc nói:

– Hắn làm gì vậy.

Đằng Quang ngẩng đầu lên, mặt không biểu tình nói:

– Yêu Thương kia cướp đoạt một khối mảnh vỡ Đạo Quả, muốn lĩnh ngộ ngay tại đây.

Lý Vân Tiêu cả kinh nói:

– Mảnh vỡ Đạo Quả sao...

Trong mắt Đằng Quang tràn đầy vẻ phức tạp, nói:

– Chiêu thiên phú thần thông này của Họa đấu nhất tộc quả thật phi thường lợi hại, phong ấn lấy bản thân, ngoại giới rất khó phá mở. Tăng thêm Hồn Thiên Nghi và yêu Từ thủ hộ, ở đây chỉ sợ chỉ có Quỷ Vương là có năng lực này thôi.

Lý Vân Tiêu nói:

– Nhưng Quỷ Vương là đồng bọn của bọn họ, nếu Thương có thể hoàn toàn hấp thu mảnh vỡ Đạo Quả này thì sợ rằng không chỉ thương thế trên người khỏi hẳn, còn có thể trăm xích can đầu lại tiến thêm một bước, trên mặt hắn cũng lộ ra một tia ngưng trọng.

Trong Thái Cực Phong Thiên Ấn, dưới Hồn Thiên Nghi

Thương dừng ở mảnh vỡ Đạo Quả chừng nắm đấm trẻ sơ sinh trong tay, kích động nói:

– Tuy rằng không nguyên vẹn lắm, nhưng cũng đủ rồi.

Hắn trực tiếp ném mảnh vỡ Đạo Quả lên, thoáng cái đẩy vào bầu trời, tản mát ra hào quang bạch mông mông, sau đó đánh một đạo quyết ấn vào trong Hồn Thiên Nghi.

Nhật Nguyệt Tinh Thần xoay chuyển, một đạo hoàng quang bắn xuống dưới, hóa ra một bóng người.

– Lí Dật, ta muốn ngươi giúp ta.

Thương nhìn qua đạo nhân ảnh kia nói, trong mắt hào quang không ngừng chớp động.

Lí Dật gật đầu nói:

– Ta hiểu rõ. Các ngươi tài bồi ta đến bây giờ, không phải là vì hôm nay sao? Có thể nhìn thấy Thương đại nhân thành tựu Thần Đạo, Lí Dật ta cũng rất vinh hạnh

Thương nói:

– Ngươi không cần quá mức lo lắng, ta chỉ rút ra Yêu tộc mẫu thể chi khí trên người ngươi thôi, cũng không ảnh hưởng tới tánh mạng ngươi đâu.

Lí Dật cười nhạt một tiếng, nói:

– Mặc dù ảnh hưởng tới tánh mạng thì đã sao? Vì đại nhân mà chết, không có gì hối tiếc cả.

Ánh mắt của hắn dần dần trở nên nhu hòa, trong mắt hiện lên thần sắc hồi tưởng, nói khẽ:

– Ta từ Nam Vực từng bước một đi tới, đạt tới cảnh giới cả đời cũng không dám nghĩ, trèo lên đỉnh Võ Đế, tung hoành thiên hạ, nhờ có Thương và chư vị đại nhân chiếu cố, ta có chết cũng không tiếc, chỉ là.

Trên mặt hắn lộ ra vẻ sầu lo.

Thương nói:

– Ngươi có nguyện vọng gì, ta có thể giúp ngươi thực hiện. Một khi rút lấy mẫu thể chi lực, tu vị ngươi có thể sẽ mất hết đấy.

Trong măt Lí Dật hiện lên một đạo sát khí, dùng ngón tay chỉ Lý Vân Tiêu ở xa xa, mặt mũi tràn đầy lửa giận, lạnh giọng nói:

– Nguyện vọng lớn nhất cuộc đời ta chính là giết Lý Vân Tiêu, Thương đại nhân có thể giúp ta thực hiện nguyện vọng không?

Thương cười nhạt một tiếng, nói:

– Mặc dù ngươi không nói đến, ta cũng muốn giết hắn. Đợi khi ta bước vào Thần Cảnh, bất quá chỉ là tiện tay thôi, trong nháy mắt liền có thể khiến hắn tan thành mây khói.

– Tốt.

Lí Dật vẻ mặt kiên quyết, cắn răng nói:

– Chỉ cần Lý Vân Tiêu chết, đừng nói tu vị toàn thân, coi như cái mạng này cho đại nhân cũng không tiếc.

Thương nói:

– Yên tâm đi, đợi lát nữa ta thành công, liền ở trước mặt ngươi chém chết Lý Vân Tiêu, để ngươi được thỏa tâm nguyên.

Lí Dật nhẹ gật đầu, mở ra hai tay, chậm rãi nhắm hai mắt lại, nói:

– Toàn bộ tu vị của ta, đều lấy đi đi, để cho Lí Dật ta tận mắt thấy được vị cường giả Thần Cảnh đầu tiên của Thiên Võ Giới trong vài vạn năm qua sinh ra đời đi.

Thương nói:

– Cảm ơn ngươi.

Trong mắt của hắn bắn ra một đạo tinh mang, một tay lăng không vẽ phù, một ngón tay điểm xuống trên người Lí Dật.

“Xuy xuy xuy xuy”

Mấy đạo chỉ mang, trực tiếp từng chút phá lấy mấy khiếu huyệt trên người Lí Dật, lực lượng quỷ dị bắt đầu khởi động trong thân thể Lí Dật, ngưng tụ thành một cái trận pháp, kết nối lấy tấtcả miệng vết thương.

Bộ dáng Lí Dật thoáng cái trở nên thống khổ, trên trán chảy xuống mồ hôi to như hạt đậu.

Trên mặt Thương lộ ra vẻ ngưng trọng, hai tay không ngừng bấm niệm pháp quyết đánh ra, đều bay vào trong cơ thể Lí Dật.

Một cổ lực lượng màu đỏ nhạt, như bụi bắt đầu tràn ra trong thân thể Lí Dật.

Đồng tử Thương đột nhiên co lại, lóe ra vẻ hưng phấn, vội vàng hai tay bấm niệm pháp quyết, vỗ mạnh lên trận pháp trước người Lí Dật.

Lập tức một cổ hồng mang bao lấy hai người bọn họ vào trong.

Thương lớn tiếng nói:

– Không nên vận công kháng cự, tùy ý lực lượng của ta rút ra mẫu thể chi lực trong người ngươi.

Lí Dật sắc mặt tái nhợt, cắn răng nói:

– Thương đại nhân yên tâm, cứ rút ra đi.

– Ân.

Thương lên tiếng, liền chậm rãi nhắm hai mắt lại, trong hai tay hóa ra một đạo ấn ký, không ngừng rút ra lực lượng màu hồng phấn trong cơ thể Lí Dật.

Người bên ngoài phong ấn tất cả đều mở to hai mắt nhìn xem, lộ ra kinh hãi.

Trong mắt Lý Vân Tiêu hiện lên một tia giật mình, tựa hồ đã hiểu rõ vì sao Yêu tộc lại một mực bất chấp tài bồi Lí Dật như thế.

Đột nhiên thân hình Lí Dật bỗng nhúc nhích, mở lớn hai tay hợp lại trước người, cũng kháp ra một cái ấn ký cổ quái, chụp lấy cánh tay Thương.

“Phanh”

Một đạo vầng sáng màu hồng phấn tràn ra trên cánh tay Thương, giữa hai tay Lí Dật đột nhiên xuất hiện một cái đồ án Thái Cực quỷ dị.

– Lí Dật, ngươi làm gì thế?

Thương đột nhiên cả kinh, tựa hồ đã nhận ra gì đó, tức giận quát to.

Sắc mặt Lí Dật dần dần từ tái nhợt hóa thành hồng nhuận phơn phớt, mặt mũi tràn đầy vui vẻ, nhe răng cười nói:

– Ha ha ha ha, yêu Thương, ngươi muốn rút sạch công thể của ta để ta biến thành phế nhân, hôm nay bổn tọa liền rút ngược lực lượng của ngươi.

– Cái gì? Đây, đây là công pháp gì/

Thương hoảng hốt, chỉ cảm giác cánh tay mình sau khi bị Lí Dật bắt lấy, hoàn toàn không cách nào nhúc nhích, yêu lực vốn từ trên người đối phương tuôn ra, không chỉ chảy về toàn bộ, hơn nữa còn trắng trợn rút ra lực lượng vốn thuộc về bản thân hắn.

– Ngươi, ngươi..

Thương kinh hãi tột đỉnh, quát to:

– Ngươi đang làm gì? Mau dừng tay!

Kinh biến lần này, không chỉ có Thương chấn động, mà tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm.

Lê và Từ bên ngoài phong ấn cũng triệt để hóa đá, thoáng cái không biết phải làm sao.

Phong Thiên Ấn kia cực mạnh, ngoại nhân căn bản không cách nào đi vào. Mặc dù bọn hắn liên thủ cũng không có nắm chắc phá vỡ, huống chi còn có Hồn Thiên Nghi chi lực hóa ra kết giới, hoàn toàn không cách nào cứu viện được cả.

Đồng tử Lý Vân Tiêu co rụt lại, nhìn chằm chằm vào đồ án Thái Cực quỷ dị trong tay Lí Dật, giật mình lẩm bẩm nói:

– Đây là thần thông gì, lại quỷ dị như thế?