Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 217: Hổ nha kiếm (2)

– Hô, thật no!

Không biết qua bao lâu, Lý Vân Tiêu từ trong đả tọa phục hồi tinh thần lại, trên người có từng luồng từng luồng tanh tưởi chi vị, chính là trong cơ thể bài xích ra độc tố. Thân thể dị thường ung dung vui sướng, từng luồng từng luồng nguyên khí lưu động.

– Nếu mỗi ngày đều có thể ăn linh quả thì tốt bao nhiêu.

Hắn đầy mặt không biết đủ, chớp mắt nói:

– Đáng tiếc Tứ Tượng Ất Quả này bị lấy xuống liền trôi đi quá nhiều linh khí, bằng không đột phá năm sao là không có vấn đề.

Hắn hoạt động lại thân thể, làm mấy động tác Bá Thiên thể thức, lúc này mới bắt đầu quan sát thi thể con Huyết Văn Hổ kia. Ngoại trừ cả người hoa văn màu máu cùng hai răng nanh lớn như ngà voi kia, những nơi còn lại cùng mãnh hổ bình thường không khác nhau chút nào.

– Ai nha, đáng tiếc!

Đột nhiên Lý Vân Tiêu quát to một tiếng, vỗ đùi nói:

– Dĩ nhiên là một con Huyết Văn Hổ sắp tiến hóa thành Hổ Vương! Nếu nó nuốt Tứ Tượng Ất Quả này, tất nhiên sẽ trực tiếp tiến hóa. Chẳng trách chết cũng phải cướp!

Lý Vân Tiêu nhanh chóng xử lý thi thể, lấy ra huyết dịch, lóc xương lột da, rất nhanh thi thể một con Huyết Văn Hổ hoàn chỉnh liền bị hắn xử lý sạch sành sanh.

– Có hai chiếc răng nanh cùng hổ huyết, kiếm của ta rốt cục có thể thành hình!

Hắn từ trong giới chỉ lấy ra kiếm phôi, đột nhiên mi tâm lóe sáng, nhất thời một đạo hư hỏa Phượng Hoàng Hỏa Diễm hiện ra, nhiệt độ trong phòng kịch liệt kéo lên.

– Đi!

Thanh kiếm phôi kia ở trên không trung xoay vài vòng, liền bay vào trong ngọn lửa, thật giống như chịu đến hỏa diễm nung đốt, nhất thời một luồng sóng linh lực cực mạnh truyền ra, như thủy triều hướng về bốn phương tám hướng tuôn tới.

– Khà khà, Phượng Hoàng Hỏa Diễm này thật là thiên địa thần vật, vẻn vẹn một cái bóng mờ liền có uy năng như thế. Kiếm phôi cấp ba ở trong đó không có một chút sức chống cự, trong nháy mắt thần phục!

Trên mặt Lý Vân Tiêu lộ ra một nụ cười đắc ý, đem một bình hổ huyết mới vừa thu thập ném tới.

– Có hổ huyết này làm dẫn, càng dễ dàng luyện hóa răng nanh!

Hổ huyết vừa ra, nhất thời cả không gian phảng phất nổi lên màu máu, mơ hồ có khí tức thô bạo truyền đến. Hư hỏa nguyên bản đứng yên bất động, đột nhiên hơi nhúc nhích một chút, nhất thời khí tức thô bạo kia hóa thành hư vô, huyết khí ở dưới thần hỏa nung đốt ngưng tụ lại, cuối cùng hình thành một giọt máu tươi dị thường yêu dị, nhỏ xuống ở trên kiếm phôi.

Chi!

Kiếm phôi kia tựa hồ có linh, truyền đến cảm giác dị thường thống khổ. Hai mắt của Lý Vân Tiêu ngưng lại, mãnh mẽ ném tới hai cái răng nanh, bắt đầu cùng kiếm phôi đồng thời luyện hóa. Trên răng nanh tựa hồ còn có tâm ý bất khuất, nhưng ở dưới thần hỏa, tất cả đều là chống lại phí công, trong nháy mắt liền hòa tan, cùng kiếm phôi ngưng tụ với nhau.

Vẻ mặt của Lý Vân Tiêu bắt đầu nghiêm túc lên, dù sao cũng là luyện chế vượt qua cấp ba, hắn cũng dị thường vất vả, từng đạo từng đạo linh quyết bay vào trên hư hỏa, ấn vào trong kiếm phôi. Linh khí trên kiếm phôi liền tăng cường một phần, sau khi luyện chế mấy canh giờ, linh khí tích lũy rốt cục đạt đến một trình độ khủng bố.

– Ngưng hình, thần hỏa luyện cho ta!

Hắn khẽ quát một tiếng, hư ảnh chi hỏa tựa hồ trở nên thực chất lên, trong nháy mắt sắc mặt của Lý Vân Tiêu trắng bệch như tờ giấy, nguyên khí trong cơ thể bị rút ra hết sạch, sợ đến hắn vội vàng đem hỏa diễm ép trở về trong Giới Thần bi, nhanh chóng ném một đám lớn đan dược vào trong miệng, vội vàng ngưng hình.

Ầm ầm ầm!

Ngoài phòng, trên bầu trời mây đen bắt đầu tập kết, mơ hồ có Lôi Điện lấp lóe, rất nhanh hội tụ ở trên phủ thành chủ.

– Móa, lẽ nào mỗi lần luyện chế đều sẽ đưa tới lôi kiếp? Phượng Hoàng Thần Hỏa này cũng quá nghịch thiên đi!

Lý Vân Tiêu sợ hết hồn, lần trước luyện chế Bồ Đề đan cho rằng là bất ngờ, bây giờ nhìn lại hoàn toàn không phải chuyện như vậy.

Oanh…

Ngay thời điểm hắn khiếp sợ, một đạo lôi đình nhỏ bé từ trên bầu trời hạ xuống, mạnh mẽ xuyên thủng nóc nhà, rơi vào trên kiếm phôi. Một đạo lôi đình bé nhỏ qua đi, nhất thời tan thành mây khói, để Lý Vân Tiêu dở khóc dở cười, vậy cũng là lôi kiếp sao? Thế nhưng trải qua một đòn sấm sét nhỏ bé này, khí tức trên người kiếm phôi rõ ràng mạnh hơn không ít!

Coong!

Một thanh bảo kiếm không ngừng reo vang bên tai, ở trong không trung xoay chuyển vài vòng dĩ nhiên không rơi xuống, mà là trực tiếp phi thân cắm ở trên vách tường. Mặt trên hiện ra từng cái từng cái huyết văn, trong mơ hồ phảng phất có mãnh hổ lao ra.

– Hô!

Toàn thân Lý Vân Tiêu không còn chút sức lực nào ngồi dưới đất, nhìn thân kiếm trên tường, khẽ cười nói:

– Đã có ý cảnh mãnh hổ, vậy thì gọi ngươi là Hổ Nha Kiếm đi!

Buổi đấu giá được tiến hành ở quảng trường to lớn nhất Viêm Vũ Thành, mặc dù là lâm thời dựng lên, nhưng lựa chọn vật liệu đều là Vạn Bảo Lâu từ Hỏa Ô Đế Quốc vận chuyển đến, hơn nữa quy cách so với kiến trúc chính quy còn muốn nghiêm khắc hơn nhiều lắm.

Từ trước khi Vạn Bảo Thương Hội bắt đầu liền bắt tay tiến hành kiến tạo, vẻn vẹn bảy ngày liền sừng sững nổi lên một sàn đấu giá rộng rãi, bên trong kết cấu thành hình quạt, đủ để dung nạp hơn vạn người. Ở trên lầu hai trực tiếp cách ly ra từng phòng quý khách, cho người có thân phận địa vị sử dụng.

Đêm trước đấu giá, hết thảy thế gia quyền quý trong phạm vi Hỏa Ô Đế Quốc đều sẽ thu được danh sách vật phẩm bán đấu giá, ít nhiều gì đều sẽ phái loại hình quản gia đến đây đấu giá đồ vật mình muốn. Lí do tuy rằng phòng đấu giá lớn, nhưng chờ hết thảy vào chỗ, vẫn là hết sức chen chúc.

Ở nơi chuôi quạt của sàn bán đấu giá, là sân khấu để Vạn Bảo Lâu đấu giá, cùng với nơi hậu trường công tác làm việc. Ở đó còn có một gian phòng nhỏ cách ly, bên trong đang phát sinh tranh luận kịch liệt.

– Ân Triêu Dương, ta mặc kệ ngươi có lý do gì, chuyện như vậy ta tuyệt sẽ không đáp ứng!

Một gã hộ pháp Trưởng lão khác của Vạn Bảo Lâu là Cam Đức Minh bộ mặt tức giận, lạnh lùng nói:

– Quy củ của Vạn Bảo Lâu là thiết, ai cũng không thể phá hoại!

Ân Triêu Dương xem thường hừ lạnh một tiếng, hai tay ôm ngực nói:

– Lẽ nào ta thân là Hỏa Ô Đế Quốc phân bộ hộ pháp Trưởng lão, ngay cả tư cách đấu giá đồ vật cũng không có?

Cam Đức Minh lạnh lùng nói:

– Tư cách đương nhiên là có, nhưng nhất định phải ở trước khi tư liệu vật đấu giá bị đưa ra ngoài. Hiện tại toàn bộ tư liệu vật đấu giá đã phát về các đại thế gia, lại lâm thời tăng đồ vật, ngươi để cho người khác làm sao xem chúng ta?

Ân Triêu Dương không cam lòng yếu thế, cười lạnh nói:

– Sự tình tăng cường vật đấu giá cũng không phải lần đầu tiên a? Ta nhớ có một lần Cam Trưởng lão ở lúc cuối cùng cầm đồ vật cấp năm thuật luyện đến, cũng trực tiếp cắm vào a.

Cam Đức Minh biến sắc, cả giận nói:

– Đồ vật cấp năm, tự nhiên có tư cách tham gia!

– Không sai!