Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2046: Đánh lén (1)

Bọn hắn cũng đều dùng giống nhau phương pháp, chính là cảm thụ lôi lâm điện thế mạnh yếu, điện lưu lưu chuyển, tất nhiên là từ điện thế cao chảy về phía điện thế thấp, dưới tình huống không có ngoại lực là không thể nghịch chuyển.

Thật giống như nước luôn luôn hướng chỗ thấp chảy xuống vậy.

Nhưng khiến mọi người giật mình là ở đây mỗi một gốc Vô Căn Chi Thanh Thụ điện thế cơ hồ là một mặt bằng thượng, hoàn toàn không có sự phân chia mạnh yếu.

Cũng chính là, giá khắp bầu trời sấm sét đầu nguồn, đó là giá hơn trăm vạn Vô Căn Chi Thanh Thụ

– Không thể nào biết là như thế này, nhất định có chuyện!

Trong con mắt trái của Lôi Hổ Hỏa Báo lôi điện chớp động liên tục, thoáng cái hội tụ thành một lôi cầu, trực tiếp từ trong con ngươi nảy bắn ra.

– Phanh

Đạo lôi cầu kia thoáng chút đánh vào trên Vô Căn Chi Thanh Thụ, cái cây kia trong nháy mắt gãy ra.

Cây khô to lớn đổ xuống, nhưng ở rậm rạp chằng chịt lôi điện trong, cây khô trên vỏ ngoài không ngừng tràn ra màu xanh quang mang tới, ngay cả cùng lá cây cũng giống như vậy.

– Rầm

Con ngươi của Lôi Hổ Hỏa Báo bất chợt co rút lại, kinh hãi há to mồm.

Chỉ thấy trong cây khô kia tuôn ra thanh sắc lôi điện năng lượng, thoáng chút đã đem toàn bộ cây khô triệt để phân giải ra, hoàn toàn hóa thành lôi quang, một chút tiêu thất trên không trung.

Không chỉ có là cây khô, phía dưới nửa đoạn gốc cây, cũng đồng dạng là phun ra thanh lôi tới, cuối cùng tự hành tan rã, một cái lá không dư thừa, một cây không để lại.

Giờ phút này ở trước mặt Lý Vân Tiêu cũng là một gốc vô căn chi thanh thụ bị hủy, trong chốc lát hóa thành bột mịn, toàn bộ đều trở lại thành thanh sắc lôi điện.

– Không chỉ Linh Lôi Quả toàn bộ đều chín, mà ngay cả vô căn chi thanh thụ cũng hóa thành lôi năng thuần túy, đây rốt cục là chuyện gì xảy ra?

Lý Vân Tiêu khiếp sợ dị thường, hắn liên tiếp chém đứt vài gốc thanh thụ, tình huống đều không có gì khác nhau cả.

– Chẳng lẽ thứ xuất thế ở đây là bổn nguyên nguyên tố Ngũ Hành chi mộc?

Lý Vân Tiêu nghĩ tới một loại khả năng, sắc mặt lập tức đại biến.

Vạn vật mọi thứ đều trong Ngũ Hành, đều là do Ngũ Hành nguyên tố tương sinh tương khắc diễn hóa thành. Tất cả mọi thứ thấy trên thế gian, đều là do năm loại nguyên tố này gây ra, chỉ có nguyên tố chi lực bổn nguyên nhất mới có thể hóa Vạn Mẫu Lôi Lâm thành năng lượng thuần túy như thế này.

Lý Vân Tiêu có chút nhắm hai mắt lại, bắt đầu cảm ứng nguyên tố biến hóa ở bốn phía.

Tạo nghệ của hắn đối với lôi hệ thần thông cực cao, rất nhanh đã dung nhập bản thân vào trong loại lôi năng thuần túy này, hoàn toàn trở thành một phần tử trong đó.

Đầy trời đều là một loại cảm xúc hoan hô tung tăng như chim sẻ, trong từng lôi nguyên ngoại trừ năng lượng thuần khiết ra, đều tràn ngập vẻ vui sướng, cảm giác thật giống như nước nhập biển cả, chim bay về tổ vậy.

Lý Vân Tiêu kinh ngạc phát hiện, sau khi mình dung làm một thể với lôi nguyên tố ở đây thì thần thức cũng không hề bị quấy nhiễu, ngược lại có thể mượn lôi nguyên chi lực mở rộng hơn về bốn phía..

Trong khoảnh khắc, khắp Vạn Mẫu Lôi Lâm đều nằm dưới cảmgiác của hắn, từng biến hóa nhỏ nhất đều có thể cảm ứng được rõ ràng.

Ở trong lôi lâm, người buông tha tìm kiếm Tuyệt Thế Ất Mộc ngày càng nhiều, đều nhao nhao bắt đầu chú ý đến Linh Lôi Quả.

Phi Nghê hóa thành một đầu Hỏa Phượng, bay khắp hơn phân nửa lôi lâm, sau khi không có kết quả gì lại hóa ra chân thân, trầm ngâm sau một lúc, cũng bắt đầu lấy ra một thanh kiếm nhỏ màu vàng kim gõ vào trái cây.

Đột nhiên khuôn mặt babf trầm xuống, toàn bộ lồng ngực “Phanh” một tiếng hóa thành hỏa diễm xoáy lên, lộ ra một cái lỗ trống rỗng.

Một đạo lôi quang lăng lệ ác liệt bỗng nhiên xuất hiện, trực tiếp xuyên thấu cái lỗ trống rỗng kia, bắn về phía xa xa, “Oanh” một tiếng phá hủy đi mảng lớn vô căn chi thanh thụ.

Những thanh thụ bị chém đứt cũng đều hóa thành lôi điện, thoáng cái khiến năng lượng bốn phía tăng cường không ít.

Phi Nghê lóe lên, một đoàn lửa hồng bay lên trời, quay người bắt đầu cảnh giác, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào một mảnh lôi khu nhan sắc ám thanh.

– Ồ?

Trong lôi khu kia truyền đến thanh âm ngạc nhiên, cảm thấy rất giật mình.

Sau đó vô số lôi phù chớp động quay cuồng, chậm rãi hóa ra hình thái Lôi Hổ Hỏa Báo, vẻ mặt trào phúng nhìn chằm chằm vào Phi Nghê:

– Ta rất ngạc nhiên, nơi này thần thức hoàn toàn không thể dùng, ngươi làm sao phát giác được ta đánh lén thế?

Phi Nghê sau khi thấy rõ người tới, sắc mặt đại biến, kinh sợ nói:

– Lôi Hỏa đại nhân, cường giả Võ Đế cửu tinh đỉnh phong vậy mà cũng đi đánh lén sao?

Lôi Hổ Hỏa Báo cười hắc hắc, nói:

– Đánh lén chẳng qua chỉ là một loại thủ đoạn thủ thắng mà thôi, quan trọng là … thủ thắng, mà không phải thủ đoạn, đúng không?

Phi Nghê trong nội tâm âm thầm kêu khổ, không rõ mình sao lại bị người này nhắm vào, mà ngay cả loại chuyện đánh lén này cũng có thể làm ra, xem ra hắn nhất định phải giết mình rồi.

Nàng phẫn nộ quát:

– Thân là cường giả cửu tinh đỉnh phong, chẳng lẽ lại không có một khỏa võ đạo chi tâm cao ngạo sao? Không từ thủ đoạn chỉ sẽ bị người chế nhạo thôi.

– Hắc hắc

Lôi Hổ Hỏa Báo ánh mắt phát lạnh, nhe răng cười nói:

– Không từ thủ đoạn đúng là võ đạo chi tâm của bổn tọa

Thân ảnh hắn lóe lên, “Phanh” một tiếng liền xuất hiện ở trước người Phi Nghê, đánh mạnh xuống một quyền.

Quyền ảnh kia trực tiếp phóng đại mấy lần, toàn bộ cánh tay thoáng cái hóa thành lôi điện thật dài, lôi ra mảng lớn hồ quang điện trên không trung, đánh bay toàn bộ lôi năng ở bốn phía.

“Phanh”

Phi Nghê tuy rằng đã sớm phát giác, nhưng dưới một kích toàn lực của đối phương căn bản không thể trốn chạy, thân thể thoáng cái bị nổ nát, hóa thành đạo đạo hỏa diễm rơi xuống dưới.

Hỏa diễm còn chưa rơi xuống đất, liền tản ra trên không trung, bắn đi khắp bốn phương tám hướng.

– Hừ loại tiểu xiếc này mà cũng dùng ra, ngây thơ.

Lôi Hổ Hỏa Báo lạnh lùng cười cười, giơ tay lên, năm ngón tay chụp xuống.

Toàn bộ trên nắm tay là một mảnh thanh âm lôi quang “cách cách”, “Phanh” một tiếng tuôn ra một đạo lôi hoàn, cực kỳ tương tự với lôi tinh hoàn của Lý Vân Tiêu nhưng lại có chỗ không giống.

“Ầm ầm”

Tốc độ khuếch tán của đạo lôi hoàn kia cơ hồ như thuấn di, thoáng cái đã thôn phệ hết tất cả hỏa diễm vào trong.

“Rầm rầm rầm”

Những ngọn lửa tháo chạy bốn phía thoáng cái đều bị chôn vùi, chỉ có một đóa chạy thục mạng về hướng đông sau khi bị lôi hoàn oanh trúng liền hóa ra chân phân Phi Nghê, phun ra một ngụm máu tươi tại chỗ..

Lôi Hổ Hỏa Báo hừ lạnh một tiếng khinh thường, cả người hóa thành điện mang lóe lên, liền trực tiếp xuất hiện trước người Phi Nghê, duỗi ra bàn tay lớn chụp lấy cái cổ phấn nộn của nàng, trực tiếp giơ lên.

– Khục, khục khục

Phi Nghê ho khan kịch liệt, mỗi lần đều ho ra ngụm lớn máu tươi, trực tiếp bị lôi năng cực mạnh ở bốn phía đánh xơ xác, một chút vết máu cũng không thấy.