Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1000: Đứng sai đội

- Ân, rất tốt.

Lý Vân Tiêu cười nói:

- Chúng ta nên khuếch trương địa bàn lớn hơn, những kẻ chuyển đi nên bị buộc vào chiến xa. Thiên Nhất Các, Thiên Nguyên thương hội chúng ta không thể như thế, Linh Nhi ngươi ít xuất hiện quá lâu, người dưới đã sớm quên hùng phong của lão hổ năm nào, lần này bao nhiêu người chờ xem chúng ta đấy,là thời điểm nên chém bỏ không ít lực lượng không thực tế đi.

- Ân, tất cả nghe Vân thiếu nói. Ta chỉ sợ Thiên Nhất Các tạm thời không đến, chúng ta nên tổ chức nhân mã đi Thiên Nhất Các đi.

Hác Liên Thiếu Hoàng bộ dáng kích động, rất muốn động thủ.

Mạc Tiểu Xuyên hừ lạnh nói:

- Ngươi giết đến tận Thiên Nhất Các, còn không phỉa làm bia ngắm đánh cho người ta, chết là việc nhỏ, làm Vân thiếu mất mặt là chuyện lớn.

Thời điểm mọi người bất định, một giọng nói như sấm sét nổ vang trên bầu trời.

- Chủ sự Thiên Nguyên thương hội là người phương nào, nhanh chóng đi ra.

Cả thành Tống Nguyệt Dương chấn động, tất cả mọi người đưa mắt nhìn qua xa xa, nhìn qua trụ sở Thiên Nguyên thương hội, tất nhiên đây là tiêu điểm của mọi người, thậm chí các cục bảy cự đầu thương minh vào hôm nay cũng chuyển biến xấu/

Không khí trên không thành Tống Nguyệt Dương biến thành hai chủng hoàn toàn khác nhau, trên vạn dặm là bộ dáng nắng ráo sáng sủa, duy chỉ có tại trụ sở Thiên Nguyên thương hội thì mây đen bốn phía, rất có áp lực mưa to gió lớn sắp tới, làm cho người ta thở không ra hơi.

- Bọn chúng đã tới.

Trong lòng Đinh Linh Nhi cả kinh, tâm tình trở nên khẩn trương lên, dù sao cũng quan hệ đến sinh tử tồn vong của Thiên Nguyên thương hội, mặc dù có tín nhiệm Lý Vân Tiêu thế nào, giờ phút này cũng cảm thấy nội tâm bất định.

Lý Vân Tiêu nghiêm mặt, lạnh lùng quát lớn:

- Người phương nào xôn xao bên ngoài, tôm tép nhãi nhép cũng xứng gặp gặp hội trưởng đại nhân của chúng ta? Muốn gặp thì chủ sự các ngươi phải đưa bái thiếp, nếu hội trưởng đại nhân của ta có tâm tư sẽ gặp.

- Ha ha, đồ cuồng vọng không biết sống chết.

Trên không trung có một người xuất hiện, hét lớn một tiếng, trong tay cầm huyền khí lập phương áp xuống, huyền khí này không ngừng phóng đại, vậy mà thực hóa thành một khối lập phương lớn.

Cũng bởi vì như thế, hình lập phương là pháp bảo nặng nề, bản thân dùng nện người, nó như núi lớn từ trên cao áp xuống.

- Ha ha, xem ai mới là tôm tép nhãi nhép!

Trên không trung càng có bóng dáng hiện ra, không ngừng cười to, nói:

- Huyền khí của ta vô cùng nặng nề, cho dù là ngọn núi cũng bị đè nát bấy, xem các ngươi ngăn cản như thế nào!

Trên mặ Lý Vân Tiêu lộ ra vẻ kinh ngạc, cả kinh nói:

- Ồ, đây là đồ tốt, là Thiên Đả Thiết, đáng tiếc bị người luyện hư rồi, chỉ có bát giai, nhưng cũng xem là tốt.

Hắn vung tay lên, Giới Thần Bi cũng hóa thành ngọn núi nhỏ nện qua. Nếu võ giả bốn phía biết hắn dùng siêu phẩm huyền khí nện người, cắc chắn sẽ thổ huyết.

Đạo nhân ảnh trên không trung cười nhạo, lưu quang bao phủ toàn thân Giới Thần Bi, chất liệu giống như ngọc

Cho dù là huyền khí cửu giai cũng không dám ngạnh kháng khối lập phương, cho dù không bị nện hủy cũng tổn hao không ít.

Oanh!

Một tiếng nổ kinh thiên vang lên, cả không gian lập tức nghiền nát, lâm vào cảm giác thiên địa vỡ nát, giống như núi cao tan vỡ, càn khôn chôn vùi.

Người cả thành Tống Nguyệt Dương bị âm thanh va chạm cực lớn làm chấn động, hoảng sợ suy nghĩ, đây chỉ là bắt đầu mà thôi.

- Xảy ra chuyện gì?

Trong nội tâm tên võ giả kia hoảng hốt, loại cảm giác này hoàn toàn là bị huyền khí cắn trả chủ nhân mới có, vào lúc này thiên địa hôn ám, khắp nơi đều là hư không tàn phá, các loại lực lượng mặt trái bao phủ thiên địa, hắn lúc này không thoát khỏi trạng thái phong bế của khối lập phương.

Thời điểm hắn đang hoảng hốt thì nghe bên tai có người nói:

- Huyền khí của ngươi rất tốt, ta vui lòng nhận lấy nó.

- Ah, ngươi...

Vũ giả này kinh hãi, vội vàng đánh ra một quyenf vào nơi phát ra âm thanh. Nhưng hắn chỉ có tu vị Võ Tôn, vậy mà không có phát hiện ra có gười đứng bên cạnh mình, hắn hoảng sợ đổ mồ hôi lạnh.

- Vô dụng, hôm nay bắt ngươi giết gà dọa khỉ.

Thân ảnh Lý Vân Tiêu phiêu hốt trước một quyền kia, hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất.

Tên võ giả kinh hãi, vội vàng cảnh giác lên, rất sợ đối phương đánh lén. Trong lúc này tâm thần của hắn chấn động, chỉ nhìn thấy hai mắt Lý Vân Tiêu xuất hiện huyết nguyệt, linh đài thất thủ, tuy là trong nháy mắt nhưng đủ trí mạng rồi.

Hàn quang trong tay Lý Vân Tiêu lóe lên, Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm trực tiếp phá phòng ngự của đối phương, đâm vào trái tim của hắn.

- Thực lực ngươi không tầm thường, đáng tiếc đứng sai đội!

Đây là Lý Vân Tiêu nói câu sau cùng với hắn, ngay sau đó bảo kiếm đảo qua, kiếm khí lập tức sinh ra, thân thể tên này hóa thành huyết vụ, chỉ còn lại đầu lâu.

Lý Vân Tiêu tiện tay vỗ xuống, một trường mâu màu đen hiện ra, trực tiếp bắn thủng đầu lâu, mang theo đầu lâu máu tươi đầm đìa bay ra xa xa.

Bầu trời bị phá tan khôi phục lại, rất nhanh tất cả lỗ đen biến mất, khôi phục trời quang.

Nhưng mà áp lực này vẫn không quét sạch, rung động vừa rồi làm kiến trúc bốn phía hóa thành bụi phần, không còn tồn tại.

Người Thiên Nhất Các cách đó không xa khiếp sợ, còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì trên trời có trường mâu mang theo đầu lâu bay tới., trực tiếp cắm ở trước mặt mọi người.

"Ba" một tiếng, đầu lâu vỡ ra trước mặt mọi người, óc rơi vãi trên đất, mùi hôi khó tả.

...

Tất cả mọi người hít một hơi khí lạnh, sắc mặt trắng bệch, lập tức "Xôn xao" lên.

- Đại nhân, đám này... Khinh người quá đáng...

Trước mặt người Thiên Nhất Các lại làm đầu lâu nổ bung như dưa hấu, lập tức thiêu đốt lửa giận của bọn họ, giống như bị hạ vị giả khiêu khích, lửa giận thiêu đốt hừng hực.

- Đinh Linh Nhi các ngươi dám giết người của chúng ta!

Trung ương đám người Thiên Nhất Các, Tu Đan Hà ngồi trên vương tọa, toàn thân khí tái nhợt, có chút không dám tin tưởng, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Các ngươi quả nhiên là ác tính khó sửa đổi, thương minh không cần u ác tính như các ngươi.

Ánh mắt của hắn sát khí tất hiện, giọng lạnh lùng nói:

- Đều giết, một cũng không lưu!

Hắn lần này tới đây đã quyết tâm diệt trừ Thiên Nguyên thương hội, vốn còn có ý định dựa theo quy củ cũ, khách sáo một phen, mọi người lập trường khác nhau, nói lý một chút, hiện tại xem ra hoàn toàn là hắn nghĩ nhiều.

Thần sắc cực nóng hiện ra trong mắt Tu Đan Hà, trong lịch sử thương minh chuyển biến, thời đại phải do hắn soạn ra, nội tâm lạnh đạm nói: đã như vầy, cứ trực tiếp giết toàn bộ đi.

Nhâm Quang Nhiễm cùng Lệ Phi Vũ với tư cách đại biểu Vạn Bảo Lâu cũng đi theo đến đây, hai người nhìn nhau, đều nhìn thấy sầu lo trong mắt đối phương.

Đứng ở lập trường Vạn Bảo Lâu, Thiên Nguyên thương hội phải bị chèn ép, nhưng lại không tiêu vong vào lúc này.

Hai người đã có ý định thật tốt, tận lực bảo trụ Thiên Nguyên thương hội cái xác không này, chờ các thành viên ban trị sự đánh bạc vào, nhưng lại không thể ngờ người Thiên Nguyên thương hội cấp tiến như thế, không nói hai lời đã ra tay giết người, làm cho cục diện hiện tại càn khó giải quyết.