Ung thư – Sự thật, hư cấu, gian lận và những phương pháp chữa lành không độc hại (Cancer – Step Outside The Box)

Chương 14: THỦY NGÂN & ALZHEIMER

Trong nhiều thập kỷ, phần lớn mọi người đều thấy đến nha sĩ và hàn lỗ sâu răng là thủ thuật cần thiết và thường xuyên. Các tác dụng phụ thường không được nêu ra, vì vậy ít người có thắc mắc gì về thực trạng hiện tại. Tuy nhiên có bằng chứng cho thấy thủ thuật dường như rõ ràng là vô hại này lại có thể có ảnh hưởng bất lợi nghiêm trọng.

Bạn có biết vật liệu trám răng amalgam (thường gọi là “trám bạc”) thực ra có 50% thủy ngân, chất cực độc tàn phá cơ thể con người? Thủy ngân trong vật liệu trám răng amalgam là chất thải nguy hiểm cho sông ngòi, thế mà nó lại được đặt trong miệng bạn, thủy ngân từ đó từ từ thoát ra và thâm nhập vào hệ thống cơ thể bạn. Một miếng trám thủy ngân tương đối lớn chứa liều lượng thủy ngân đủ để giết một đứa trẻ!

Có điều gì sai ở đây?

Trong chương này, chúng ta sẽ xem xét kỹ mối liên hệ giữa vật liệu trám răng “bạc” (tức là thủy ngân) và bệnh Alzheimer.

Cơn điên Thủy ngân

Bạn đã đọc cuốn Alice in Wonderland ( Alice ở xứ sở Thần tiên) chưa? Bạn có nhớ “Mad Hatter” (thợ mũ điên điên) không? Bạn có biết thuật ngữ “mad as a hatter” (điên điên như thợ mũ) có nguồn gốc từ một căn bệnh kỳ lạ xuất hiện trong giới làm mũ vào những năm 1800 không? Cần có cả một tổ hợp phức tạp các quy trình để biến bộ lông thú thành mũ. Với những loại lông rẻ tiền hơn, thì khâu đầu tiên là chải một dung dịch hợp chất thủy ngân lên lông để làm xù sợi. Việc này khiến những người thợ làm mũ hít phải hơi kim loại có độc tính cao này, dẫn đến tích tụ thủy ngân trong cơ thể họ. Từ đó dẫn đến các triệu chứng như run rẩy (gọi là “run lắc thợ mũ”), nói líu lưỡi, mất phối hợp, lo âu, thay đổi tính cách, trầm cảm, và mất trí nhớ. Điều này cuối cùng được biết đến là “Hội chứng Mad Hatter” và ngày nay vẫn được sử dụng để mô tả ngộ độc thủy ngân.

ADA (Hiệp hội Nha khoa Mỹ) tiếp tục duy trì phủ nhận sự độc hại của thủy ngân. Trong một thông cáo báo chí của ADA vào ngày 13 tháng 6 năm 2001, Chủ tịch ADA Robert Anderton nói: “Không có bằng chứng khoa học vững chắc cho mối liên kết giữa vật liệu trám răng amalgam và các bệnh toàn thân hay bệnh mạn tính.” Đây là lời nói dối trắng trợn. Mọi bằng chứng đều chỉ ra hỗn hợp trám “bạc” (thường chứa gần 50% thủy ngân) là vô cùng độc hại cho cơ thể con người.

Bác sĩ quá cố Patrick Störtebecker, nhà văn và nhà thần kinh học nổi tiếng thế giới ở Stockholm, Thụy Điển, viết trong cuốn Mercury Poisoning from Dental Amalgam – a Hazard to Human Brain (Ngộ độc thủy ngân do Amalgam nha khoa – Mối nguy cho não người): “Hỗn hợp trám răng là kim loại rất không ổn định, hơi thủy ngân dễ dàng thoát ra. Đường vận chuyển nguy hiểm nhất của hơi thủy ngân thoát ra từ hỗn hợp nha khoa là từ màng nhầy khoang mũi trên, trực tiếp tiến vào não, nơi hơi thủy ngân dễ dàng thâm nhập màng cứng (tức là hàng rào máu não). Thủy ngân (hơi) có thể tác động tập trung trực tiếp mạnh hơn nhiều lên tế bào não.”

Bạn sẽ không đặt một chiếc nhiệt kế thủng vào miệng và để đó 24 giờ một ngày phải không? Theo bác sĩ Michael Ziff, Giám đốc điều hành Học viện Quốc tế Y học về Miệng và Độc học (IAOMT – International Academy of Oral Medicine and Toxicology), đó “chính xác là những gì sẽ xảy ra khi một miếng trám amalgam được đặt trong miệng bạn.” Theo Tom Warren: “Trên thế giới có hơn 4.000 tài liệu nghiên cứu cho thấy thủy ngân là một chất có độc tính cao. Làm thế nào mà các nha sĩ lại có thể quá thiếu suy nghĩ đưa một trong những chất độc nguy hiểm nhất vào cách não chúng ta có vài cm?” (www.whale.to/a/toxic_dentistry.html)

Bằng chứng hiện nay cho thấy vật liệu trám răng amalgam liên tục bị phá vỡ và sau đó được giải phóng vào miệng. Những hạt nhỏ hợp chất trám bằng thủy ngân khi đó sẽ chịu tác động bởi miệng và vi khuẩn đường ruột để tạo ra methyl thủy ngân (một dạng độc hơn của thủy ngân so với thủy ngân nguyên tố) với khu vực mục tiêu chính là tuyến yên, tuyến giáp, và não. Phải rồi, chính là não! Sau khi chất trám răng được đưa vào miệng, những thay đổi vi tế về hóa học máu đã được quan sát thấy qua các bệnh mạn tính cụ thể, ví dụ như ung thư, bệnh đa xơ cứng (MS), và Alzheimer. Khó khăn trong việc nhận ra “mối kết nối của hỗn hợp trám” với bệnh mạn tính là các triệu chứng lâm sàng không biểu hiện cho đến khi hệ miễn dịch của bệnh nhân sụp đổ, có thể là 40 hoặc 50 tuổi.

Vậy có bao nhiêu thủy ngân trong miệng bạn? Có khoảng ½ gam thủy ngân mỗi lần trám răng. Bạn sẽ cho rằng vì bạn chỉ trám thủy ngân vài lần nên không có vấn đề gì lớn. Hãy nghĩ lại. Theo bác sĩ Richard Fischer, cựu chủ tịch IAOMT: “Amalgam nha khoa (‘bạc’) đóng góp nhiều thủy ngân vào gánh nặng cơ thể người hơn tất cả các nguồn khác (chế độ ăn uống, không khí, nước, vắc-xin, v.v.) gộp lại. Chất trám này chứa 50% thủy ngân – độc hại cho thần kinh hơn cả chì, cadmium, hay thậm chí thạch tín.” Hãy cân nhắc, lượng thủy ngân chứa trong một miếng trám cỡ trung bình vượt quá tiêu chuẩn EPA về mức tiếp xúc của người trong hơn 100 năm. Ở góc độ khác, chỉ cần 1/2 gam thủy ngân (lượng trong một miếng trám) là đủ làm ô nhiễm toàn bộ cá trong hồ 10 mẫu (gần 40.500 m2).

Theo Pam Floener, cựu phát ngôn viên IAOMT: “Thủy ngân kim loại được các nha sĩ sử dụng làm amalgam nha khoa được xếp vào loại vật liệu nguy hại cho phòng khám nha khoa. Khi các miếng amalgam được loại bỏ, vì bất cứ lý do gì, chúng được xử lý như chất thải nguy hại và cần phải được xử lý phù hợp với quy định của OSHA. Thật không thể tưởng tượng nổi miệng có thể được coi là nơi lưu giữ an toàn cho vật liệu độc hại này.” (www.mercola.com/2001/apr/21/mercury.htm)

Bác sĩ Dietrich Klinghardt, chuyên gia độc tính thủy ngân Học viện thần kinh trị liệu Mỹ (American Academy of Neural Therapy), nói: “Ngay khi ai đó bị bất kỳ đau ốm hoặc triệu chứng gì, dù thuộc về thể chất hay tinh thần, thì cần phải loại bỏ ngay chất trám răng amalgam, và dư lượng thủy ngân phải được loại bỏ khỏi cơ thể, đặc biệt là não bộ… Hầu hết – nếu không phải tất cả – các bệnh truyền nhiễm mạn tính không phải là do sự yếu kém của hệ miễn dịch, mà do sự thích nghi có ý thức của hệ miễn dịch với môi trường kim loại nặng độc hại chết người.”

Nhưng đừng mong đợi nha sĩ đứng về phía bạn nếu bạn yêu cầu gỡ bỏ lớp trám răng. Theo quy tắc đạo đức của ADA, khi một nha sĩ thừa nhận hỗn hợp trám thủy ngân amalgam là độc hại và đề nghị loại bỏ chúng, người đó đã hành động không đúng quy tắc. Theo Nghị quyết 42H-1986 của ADA, “Việc gỡ bỏ chất trám răng amalgam khỏi bệnh nhân không bị dị ứng với lý do biện hộ là nhằm loại bỏ độc chất khỏi cơ thể, mà việc đó thực hiện chỉ do khuyến cáo của nha sĩ thì sẽ là không đúng và thiếu đạo đức…” Cái gì vậy? Phi đạo đức khi loại bỏ chất độc từ miệng bạn ư? Lại thêm một bằng chứng nữa chứng tỏ ADA hãy còn ở thời kỳ tăm tối…

Bạn có biết nha sĩ có tỷ lệ tự tử cao nhất so với bất kỳ nghề nào không? Họ cũng có tỷ lệ cao bệnh trầm cảm và rối loạn trí nhớ.

Hai trong số những ảnh hưởng của ngộ độc thủy ngân là mất trí nhớ và trầm cảm. Bạn có nghĩ tỷ lệ tự tử cao (do trầm cảm) và rối loạn trí nhớ ở nha sĩ có liên quan đến tiếp xúc với thủy ngân mức độ thấp qua nhiều năm không? Đây là tác dụng độc hại của thủy ngân, rõ ràng và đơn giản.

Mối liên quan của bệnh Alzheimer

Có thể bạn đã nghe nói rằng nhiễm độc chì bị nghi ngờ là nguyên nhân gây ra Alzheimer, nhưng theo bác sĩ Marcia Basciano : “Lượng thủy ngân tối đa cho phép tiếp xúc mà Cơ quan Bảo vệ Môi trường quy định nhỏ hơn 5.000 lần so với mức cho phép tiếp xúc với chì; nói cách khác dường như EPA coi thủy ngân độc hơn chì 5.000 lần.” Rất có khả năng nguyên nhân thường gặp nhất của bệnh Alzheimer là do thủy ngân độc hại thoát ra từ vật liệu trám răng amalgam.

Theo lời của bác sĩ Charles Williamson, đồng giám đốc Viện Nghiên cứu Độc tố và nhà phê bình thẳng thắn hỗn hợp thủy ngân: “Có những nghiên cứu từ các viện nghiên cứu nổi tiếng thế giới cho thấy rõ ràng có mối quan hệ nhân quả giữa thủy ngân và bệnh tật; điều này đặc biệt đúng với bệnh Alzheimer. Thủy ngân là độc tố tế bào (chất gây độc tế bào). Sao nó lại không làm bạn bị bệnh?” (www.lef.org/magazine/mag2001/may2001_report_mercury_1.html.)

Theo bác sĩ Murray Vimy, nhà nghiên cứu của Đại học Calgary, Canada, thành viên của WHO: “Ngày 09 tháng 3 năm 1995, một người bạn fax cho tôi báo cáo khám nghiệm tử thi của mẹ cô ấy từ Phòng khám Mayo. Mẹ cô ấy chết vì AD (bệnh Alzheimer). Người phụ nữ khốn khổ ấy có lượng thủy ngân trong não cao gấp 53 lần so với những người chết vì các nguyên nhân khác.” Năm 1991, bác sĩ Boyd Haley, nhà nghiên cứu chất độc tại Đại học Kentucky, phát hiện ra một số bằng chứng vững chắc làm thay đổi cuộc tranh luận thủy ngân mãi mãi. “Gần như vô tình… tôi đã phát hiện ra hỗn hợp thủy ngân gây hại như thế nào cho não trong khi nghiên cứu mô chịu tác động của bệnh Alzheimer… Tôi đã làm một thí nghiệm.

Tôi cho hỗn hợp thủy ngân vào nước. Sau đó, cho một mẫu mô não vào trong nước đó và kiểm tra. Sau khoảng thời gian vài tuần, tôi nhận thấy sự tiếp xúc với thủy ngân đã ức chế mô não tiết ra tubulin – enzyme chính thực hiện chức năng quan trọng trong não. Phát hiện này phù hợp cả với độc tính của thủy ngân lẫn với mô não chịu ảnh hưởng bởi bệnh Alzheimer. Từ đó, tôi kết luận rằng có sự rò rỉ rõ ràng từ chất trám thủy ngân amalgam và rất có thể những người có hợp chất hàn trám trong răng đang phơi nhiễm với rò rỉ thủy ngân liều thấp và kinh niên… (các nha sĩ) cứ khăng khăng hỗn hợp thủy ngân an toàn, không độc hại và không bị rò rỉ… (nhưng) thủy ngân là chất độc thần kinh. Nó rỉ ra từ lớp trám răng, chắc chắn là thế… Điều đó gia tăng nguy cơ Alzheimer và bệnh Parkinson cũng như các rối loạn thần kinh khác. Các nha sĩ bảo vệ việc họ sử dụng hỗn hợp thủy ngân, nhưng đó là điều không thể biện bạch. Tôi cảm thấy như mình đã tranh cãi với những gã say từ tám, chín năm nay. Kết luận của tôi thật đơn giản và trực diện: thủy ngân là chất độc ẩn sau bệnh Alzheimer.” (www.lef.org/magazine/mag2001)

Các nhà khoa học khác đã chỉ ra rằng một lượng nhỏ thủy ngân có thể gây ra dạng tổn thương thần kinh đặc trưng như tổn thương tìm thấy ở bệnh Alzheimer. Mức độ phơi nhiễm thủy ngân sử dụng trong thí nghiệm thấp hơn nhiều so với mức ở nhiều người có sử dụng vật liệu trám răng thủy ngân/ amalgam. Nghiên cứu này được giáo sư Fritz Lorscheider và Naweed Syed tiến hành tại Khoa Y Đại học Calgary. Các giáo sư đã phát hiện ra việc phơi nhiễm thủy ngân gây ra sự hình thành “vùng sợi xoắn trong não”, đó là một trong hai dấu hiệu chẩn đoán bệnh Alzheimer. Nghiên cứu trước đây đã chỉ ra rằng thủy ngân có thể gây ra sự hình thành dấu hiệu Alzheimer khác: “mảng bám dạng tinh bột”.

Bác sĩ Lorsheider và bác sĩ Syed lưu ý rằng không có vật liệu hoặc kim loại nào khác từng được thử nghiệm, kể cả nhôm, lại sản sinh ra những phản ứng tương tự dù chỉ một chút. Chúng cũng tạo ra những tài liệu hình ảnh của cơ chế hóa sinh thể hiện việc đưa thủy ngân vào gây ra dấu hiệu chẩn đoán không thể phân biệt được với những dấu hiệu nhìn thấy trong não người bị bệnh Alzheimer. Khi bác sĩ Lorscheider gửi tài liệu cho tạp chí Anh NeuroReport, tạp chí này về sau đã công bố nó, ông ấy đưa thêm các video tham khảo khiến nó trở thành một trường hợp hiếm hoi mà một mẩu phim hoạt hình lại là đối tượng cho quá trình bình duyệt. Xem video ở đây: www.commons.ucalgary.ca/mercury

Hãy gỡ bỏ thủy ngân và đảo ngược Alzheimer

Theo bác sĩ Richard H. Casdorph: “Ở phạm vi rộng, những người bị đọa đầy bởi bệnh mất trí nhớ đang cho thấy những hậu quả của nhiễm độc thủy ngân, nhôm, chì, cadmium, thạch tín và các kim loại nặng khác. Tế bào thần kinh của họ đã bị đầu độc. Họ trở thành những nạn nhân Alzheimer trực tiếp từ những nỗ lực của các nha sĩ đã mù quáng đi theo đường lối tổ chức của họ là ADA. Từ 1952 ngành y tế đã có những biện pháp giảm hoặc đảo ngược các dấu hiệu và triệu chứng của bệnh Alzheimer.” Tôi xin khuyến nghị bạn đọc báo cáo của Tom Warren nhan đề “Reversing Alzheimer’s Disease” (Đảo ngược Alzheimer).

Liệu pháp thải độc kim loại (chelation) là biện pháp thuyên giảm hoặc đảo ngược các dấu hiệu bệnh Alzheimer. Lấy từ tiếng Hy Lạp “chele” có nghĩa là “móng vuốt”, từ “chelation” hàm ý phương cách điều trị trói chặt các kim loại nặng, chất độc, và chất thải chuyển hóa trong máu. Theo các bác sĩ H. Richard Casdorph và Morton Walker, tác giả cuốn Toxic Metal Syndrome: How Metal Poisoning Can Affect Your Brain (Hội chứng kim loại độc: Ngộ độc kim loại có thể tác động đến não bạn như thế nào), liệu pháp thải độc cho thấy đã giúp được ít nhất 50% người cao tuổi bị bệnh Alzheimer áp dụng nó. Chúng được ghi nhận là cho thấy tinh thần sáng suốt hơn, tăng IQ, và cải thiện trí nhớ. Trong cuốn sách, các tác giả nói rằng bệnh nhân Alzheimer “được người thân chăm sóc đã trở lại hoạt động bình thường, hoặc gần bình thường. Đó là một trải nghiệm mãn nguyện đối với tất cả mọi người tham gia vào thử nghiệm và điều trị: bác sĩ chẩn đoán, bác sĩ lâm sàng, kỹ thuật viên chăm sóc sức khỏe, bệnh nhân, cùng với gia đình và bạn bè.”

Bước đầu tiên trong việc loại bỏ thủy ngân ra khỏi hệ thống cơ thể bạn là gỡ bỏ vật liệu trám răng amalgam! Tuy nhiên, có những cách an toàn để làm điều này và cũng có những cách không an toàn. Nếu nha sĩ thực hiện gỡ bỏ lớp trám của bạn mà không có sự phòng ngừa, thì kết quả cuối cùng sẽ còn tồi tệ hơn trước. Loại bỏ bất cẩn hỗn hợp trám thậm chí có thể giải phóng nhiều thủy ngân hơn vào cơ thể bạn so với lượng rò rỉ trước khi gỡ bỏ.

Khi chúng tôi sống ở Dallas, nha sĩ của tôi là bác sĩ Ellis Ramsey. Ông ấy biết về những nguy hiểm của thủy ngân từ gần ba thập kỷ qua. Năm 2007, ông loại bỏ tất cả các lớp trám thủy ngân của tôi. Ông là chuyên gia loại bỏ thủy ngân an toàn, và tôi mạnh dạn khuyến nghị bạn đến ông ấy nếu bạn đang ở khu vực Bắc Texas (DFW). Nếu bạn sống ở nơi khác, hãy tìm một “nha sĩ sinh học”, tốt nhất là một thành viên của IAOMT, người hiểu rõ các vấn đề xung quanh vật liệu trám răng.

Hai biện pháp phòng ngừa an toàn: 1) Yêu cầu có ô-xy trong quá trình xử lý – điều này sẽ đảm bảo bạn thở ô-xy sạch thay vì hơi thủy ngân độc hại khi khoan miếng trám ra. 2) Yêu cầu có miếng chặn cao su – việc này giữ những miếng hàn trám không rơi xuống cổ họng hoặc lên lưỡi bạn.

Sau khi bạn đã loại bỏ miếng trám, bước tiếp theo là giải độc (chelate) các kim loại nặng. Phương pháp giải độc nhanh nhất và mạnh nhất hiện có là liệu pháp giải độc tiêm tĩnh mạch EDTA. Tác nhân giải độc EDTA là một axít amin mang điện tích âm. Khi ở bên trong cơ thể, nó tìm kiếm các phân tử tích điện dương như chì, sắt, thủy ngân, và cadmium. Số lần điều trị truyền EDTA cần thiết nói chung là khoảng 20 đến 50 buổi, tùy thuộc vào tình trạng sức khỏe của bạn. Liệu pháp này có giá từ 2.000 USD đến 5.000 USD.

Theo Webster Kehr: “Phương pháp điều trị này đã được biết từ hàng chục năm rồi, nhưng vì giải độc EDTA không mang lại đủ lợi nhuận cho y học chính thống, nên phương pháp điều trị này đã bị ỉm đi. Không phải giải độc EDTA rẻ tiền, nó đắt. Vấn đề là nó chữa cho bệnh nhân quá nhanh, và không chữa triệu chứng của Alzheimer. Tóm lại, nó không mang lại đủ lợi nhuận cho Big Pharma và không đủ ‘phức tạp’, nghĩa là nó quá đơn giản cho Big Medicine. Big Pharma và Big Medicine thích điều trị triệu chứng, chứ không thích điều trị nguyên nhân.” (www.cancertutor.com)

EDTA dạng uống có chi phí thấp hơn EDTA dạng truyền đáng kể, khoảng 20 USD đến 50 USD mỗi tháng, tùy thuộc vào lượng bạn uống. Kinh nghiệm lâm sàng cho thấy uống giải độc EDTA cung cấp nhiều, nhưng không phải tất cả, ích lợi của liệu pháp truyền. Chỉ 5 đến 10% liều uống EDTA được hấp thụ vào máu (so với 100% liều IV). Tuy nhiên, do lượng uống vào liên tục hằng ngày, số lượng tăng lên và có thể đạt được lợi ích tương tự. Nhìn chung, sự khác biệt lợi ích chủ yếu là ở mức độ, sự tiện lợi, tốc độ, và chi phí cho mỗi liều hơn là chất lượng.

Thứ vũ khí khác nữa trong “kho vũ khí giải độc” là chlorella. Liều cao chlorella (10-20 gam) cho thấy rất hiệu quả trong việc loại bỏ thủy ngân. Đây là phần quan trọng của chương trình loại bỏ thủy ngân khỏi cơ thể, bởi vì khoảng 90% thủy ngân được thải qua phân, và chlorella giúp bài tiết phân. Hãy nhớ, chlorella là thực phẩm, do đó, bạn không thể ăn nó quá nhiều! Tuy nhiên, bạn sẽ cần phải từ từ tăng liều lượng đến 20 gam vì nó có thể gây tiêu chảy.

Chlorella nên được sử dụng cùng với cilantro. Bác sĩ Omura, nhà nghiên cứu người Nhật Bản, đã phát hiện cilantro có thể vận động nhanh chóng thủy ngân và các kim loại độc hại khác ra khỏi hệ thần kinh trung ương. Tuy nhiên, một mình cilantro thường không loại bỏ được thủy ngân ra khỏi cơ thể. Nó thường chỉ chuyển đổi vị trí kim loại từ nơi tàng trữ sâu trong cơ thể đến những cấu trúc bề nổi hơn. Cilantro sẽ giúp vận động thủy ngân ra khỏi mô để rồi chlorella có thể trói chặt nó lại và cho phép thải ra khỏi cơ thể. Cùng với chlorella và cilantro, bạn có thể ăn tỏi tươi hằng ngày. Điều này sẽ đẩy mạnh lượng tích trữ lưu huỳnh. Khoảng 2-3 nhánh mỗi ngày là tuyệt vời. Hãy ép tỏi để giải phóng những thành phần hoạt tính của nó. Jon Barron có một sản phẩm xuất sắc gọi là “kim loại thần kỳ” chứa cả chlorella và cilantro. Bạn có thể mua nó tại: www.baselinenutritionals.com

Ngoài ra, tôi khuyên bạn cũng nên dùng MSM. MSM, chúng ta đã thảo luận trong chương điều trị ung thư, là một dạng lưu huỳnh tác động lên màng tế bào và điều này sẽ giúp cơ thể loại bỏ thủy ngân. Dưới đây là giải thích của Karl Loren về cách MSM giải độc độc tố và kim loại: “Bộ não được tạo thành từ hàng tỉ tế bào thần kinh, kết nối với nhau phức tạp giống như các điện tử trong mạch điện. Khi bạn nghĩ – tức là bạn gửi các xung lực điện đi khắp nơi trong não. Bệnh Alzheimer là tình trạng rất nhiều tế bào này bị nhôm bao phủ, làm chúng bị đoản mạch và gửi các xung lực não đến liên hợp thần kinh sai và tạo ra sự lẫn lộn. MSM mở các lớp màng có chứa nhôm này và cho phép những cặn bám không mong muốn được tỏa vào dòng máu. Tắm nước nóng với clorox làm cơ thể toát mồ hôi và giải phóng nhôm. Sau đó, clorox hút nó ra khỏi cơ thể bạn.” (www.bulkmsm.com/research/msm/msm6.htm#alzheimer)

Theo bác sĩ Andrew H. Cutler: “Đau ốm do chất trám răng amalgam tương tự như một cuộc chiến. Kẻ thù của bạn, thủy ngân, chiếm vị trí cứ điểm trong răng và củng cố nó bằng amalgam. Sau đó, nó bắt đầu cuộc tấn công. Từ phần này sang phần khác. Từ cơ quan này sang cơ quan khác. Từ tế bào này sang tế bào. Dần dần chiếm đoạt cơ thể bạn. Bạn giành phần thắng trong cuộc chiến này với một cuộc phẫu thuật. Phẫu thuật nha khoa. Khoan ra những lớp trám ấy. Hành động loại bỏ hỗn hợp trám là một tuyên bố đình chiến. Cuộc chiến dừng lại, nhưng các nguyên tử thủy ngân vẫn đào sâu vào bất cứ nơi nào chúng chạm tới. Giải độc kim loại (chelation) gửi những đội quân làm sạch đến dọn dẹp kẻ thù và tống khứ chúng ra ngoài. Trong khi đó các tế bào còn sống trong cơ thể của bạn làm việc và khắc phục tổn hại chiến tranh.”