Tiểu tử thúi Tiêu Phong kia liên hôn với Diêu gia? Tại sao chuyện tốt toàn rơi xuống đầu tên tiểu tử thúi kia? Rốt cuộc hắn gặp phải cái vận cứt chó gì?
Trái tim Tiêu Tam gia ghen ghét như bị vạn con kiến gặm cắn, thật không biết Diêu gia coi trọng tiểu tử thúi kia ở điểm nào.
Đặc biệt là, đối tượng liên hôn còn là tiểu thư Diêu gia.
"Đúng rồi, hiện giờ Tiêu Phong ở đâu?" Diêu Kinh nhíu mày, nhàn nhạt hỏi.
"Hắn ra ngoài, tạm thời chưa về, chờ hắn về ta sẽ nói chuyện này với hắn, đến lúc đó tiểu tử kia nhất định cao hứng đến chết đi sống lại."
Nói tới đây, hắn hừ lạnh một tiếng, hận không thể lập tức đánh cho tiểu tử kia một trận.
"Tốt, vậy ta và tiểu thư Thiên Vũ cáo từ trước." Diêu Kinh mỉm cười đứng dậy, quay đầu nói với nữ tử bên cạnh, "Tiểu thư, chúng ta về khách điếm trước, ngày mai lại đến."
Diêu Thiên Vũ khẽ gật đầu, ưu nhã đứng dậy, chờ đến khi ra khỏi cửa nàng mới khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn Diêu Kinh.
"Vì sao ta nhất định phải gả cho một nam nhân chưa từng gặp mặt? Võ giả đỉnh thiên phú 23, 24 tuổi ở Diêu gia không phải không có, chỉ vì hắn là hậu nhân của Tiêu Vân? Cho nên gia gia mới cảm thấy không cam lòng sỉ nhục của đời trước?"
Diêu Kinh cười nhạt: "Tiểu thư, Tiêu Phong quả thật là đỉnh thiên phú, nhưng đừng quên, hắn trưởng thành ở nơi nào, ở Trung Châu địa linh nhân kiệt, có nhiều người như vậy cũng không có gì lạ, nhưng mà Tiêu Phong đến từ tục giới, sự thật này không thể bỏ qua."
Diêu Thiên Vũ trầm mặc.
Diêu Kinh nói cũng không phải không có đạo lý, ở ngoài Trung Châu còn có thể nhanh chóng đột phá, có lẽ Tiêu Phong này cũng không kém Tiêu Vân...
"Tiểu thư, địa vị của chi thứ chúng ta ở Diêu gia không cao, nếu như có được một thiên tài như hắn, hiển nhiên sẽ mạnh hơn nhiều, ngươi nhìn thấy không? Tiêu gia đối với chúng ta rất cung kính, đây là điều chúng ta không được hưởng khi ở Diêu gia, cho nên trên đời này, chỉ có thực lực mới có thể đứng trên đỉnh nhìn xuống những người đó."
Diêu Thiên Vũ trầm mặc nửa ngày, gật gật đầu: "Ta hiểu, nếu Tiêu Phong không đồng ý? Nếu là ta, ta cũng không muốn cưới một nữ tử chưa từng gặp mặt."
"Tiểu thư lo lắng nhiều", Diêu Kinh cười nhạo, "Nam nhân đều rất thực dụng, dù tiểu thư chỉ là chi thứ nhưng dù sao cũng là người Diêu gia hàng thật giá thật, ở bên ngoài, ai nhìn thấy chúng ta mà không cung kính? Dù có nổi lên tranh cãi, Diêu gia nhất định cũng đứng về phía chúng ta, cho nên nếu cưới ngươi, hắn cũng sẽ thuận nước thì thuyền lên, có nam nhân nào không muốn bò lên chỗ cao?"
Diêu Thiên Vũ khẽ nhăn mày.
Thật sự như vậy sao? Nếu quả thật như thế, tại sao năm đó Tiêu Vân lại cự tuyệt chuyện tốt như vậy? Có điều, nàng thật sự cảm thấy hứng thú với hậu nhân của Tiêu Vân...."Diêu Kinh, chúng ta đi thôi, ngày mai lại đến gặp Tiêu Phong kia, không biết hắn so với tiền bối Tiêu Vân sẽ thế nào? Đúng rồi, hắn có biết chuyện năm đó hay không?"
Nếu hắn biết được chuyện của tiền bối Tiêu Vân, phỏng chừng không có khả năng đồng ý Diêu gia, tuy nói nàng không có tình cảm gì với nam nhân chưa từng gặp mặt kia, nhưng vì người chi thứ của mình, hi sinh một chút thì có sao?
"Chuyện năm đó rất ít người biết, ta sẽ khiến hoàng tộc câm miệng, mấy lão nhân Tiêu gia kia cũng là loại tham sống sợ chết, càng không thể nói ra, tiểu thư, ngươi cứ yên tâm đi, Tiêu Phong nhất định là con rể Diêu gia!"
Diêu Kinh nở nụ cười tràn đầy tự tin...