Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi

Chương 402: Phượng kinh thiên biến hóa (2)

Trong căn phòng tráng lệ, trên bàn đặt một lư hương, giường lớn điêu khắc đồ án ma thú quý hiếm, Lam Nguyệt lẳng lặng đánh giá nội thất trong phòng, ánh mắt âm trầm: "Mộ Như Nguyệt, tất cả những gì ngươi nợ ta, ta nhất định sẽ bắt ngươi trả lại! Không, phải là trả lại gấp vạn lần, chỉ có như vậy mới có thể rửa sạch nỗi nhục ngươi mang lại cho ta!"

Lam Nguyệt chậm rãi nhắm mắt lại.

Quá khứ như một thước phim quay chậm hiện ra trước mắt nàng làm thân thể nàng khẽ run lên, trái tim ngập tràn cừu hận.

Nếu Mộ Như Nguyệt có ở đây, nàng tuyệt đối sẽ bất chấp tất cả giết nàng!

Bất quá....

Lam Nguyệt cười lạnh: "Mộ Như Nguyệt, giết ngươi thì quá tiện nghi cho ngươi rồi, ta muốn khiến ngươi trở thành lực lượng của ta! Chỉ cần cắn nuốt linh hồn ngươi, ta sẽ có được tinh thần lực cường hãn giống ngươi, như vậy ta có thể thay thế ngươi, có được tất cả những gì ngươi có..."

Đây mới chính là mục đích của nàng khi đến nơi này!

"Vì đạt được mục đích, ta không tiếc giả tạo dấu hiệu (cái bớt hình trăng rằm), dấu hiệu này đã dung nhập vào linh hồn, nếu không cũng sẽ không lừa bịp được cái lão bà kia."

Nàng hơi nhíu mày, hiện giờ nàng vẫn nhớ rõ nỗi thống khổ khi dấu hiệu kia dung nhập vào linh hồn nàng, nhưng chỉ cần có thể giết được Mộ Như Nguyệt, thống khổ cỡ nào nàng cũng có thể chịu được!

------------

Sau núi, trên sơn đạo quanh co uốn lượn, bước chân La Âm dồn dập, vẻ mặt gấp gáp nôn nóng, nhưng hiện tại hắn không thể thuận lợi thông qua cửa sơn động, thời điểm hắn bước chân vào liền bị một luồng sáng chặn lại."La Âm, từ hôm nay trở đi chúng ta sẽ bắt đầu bế quan, chờ đến khi chúng ta xuất quan là có thể rời khỏi nơi này một thời gian ngắn, cho nên trong mấy ngày này ngươi đừng tới quấy rầy chúng ta."

Sau khi chết, nếu dựa vào pháp bảo thì có thể giữ được linh hồn, tỷ như đám người lão tổ Phượng gia, loại bảo vật này dù rất hiếm có cũng sẽ có người may mắn có được. Đương nhiên, nhóm thủy tổ không có được bảo vật như vậy, chỉ có thể mượn trận pháp để bảo hộ linh hồn không bị tiêu tan.

Hai phương pháp này có một điểm khác nhau duy nhất chính là, người có pháp bảo thì có thể tùy ý di động, nói cách khác, chỉ cần là người nắm giữ pháp bảo thì bọn họ có thể tự do xuất nhập.

Nhưng nhóm thủy tổ lại không làm được.

Cho nên, bọn họ chỉ có thể dựa vào trận pháp...

Qua ngàn năm nghiên cứu, bọn họ đã tạo ra được một trận pháp trải rộng toàn bộ học phủ, như vậy bọn họ có thể tạm thời rời khỏi sau núi.

Hiện tại đã đến thời điểm mấu chốt, dĩ nhiên không muốn bất kì kẻ nào đến quấy rầy...

"Nhóm thủy tổ sớm không bế quan muộn không bế quan, cố tình thời điểm mấu chốt này lại bế quan!" La Âm lau mồ hôi trên trán, nôn nóng nói, "Bây giờ phải làm thế nào mới tốt đây? Ta lại không xông vào được, cũng không có lực truyền âm cường đại như nhóm thủy tổ, Thích Dung kia trước nay đều không nói đạo lý, chuyện gì cũng làm ra được, lỡ như nàng thật sự ra tay với nha đầu..."

La Âm hung hăng rùng mình.

Hắn có thể tưởng tượng được sau khi xuất quan nhóm thủy tổ sẽ phẫn nộ thế nào, đến lúc đó học phủ nhất định sẽ trăm họ lầm than...

"Nếu sư phụ còn sống thì tốt rồi, đáng tiếc lão nhân gia chết sớm, Thích Dung lại không nói đạo lý, cực kì ngoan cố, nàng đã quyết thì mười con trâu cũng không kéo lại được, Nguyệt Tôn là một đan dược sư cường đại, cái nữ tử Lam Nguyệt kia lại không thể luyện chế đan dược, còn thoái thác nói linh hồn bị thương tổn trong lúc chuyển thế..."

La Âm cười lạnh, hắn chắc chắn Lam Nguyệt kia là giả mạo, nhưng thủy tổ bế quan, người có thể chứng minh thân phận Nguyệt Tôn không còn nữa..