“Còn không phải mấy lão gia hỏa kia”, Thánh Nguyệt phu nhân nhướng mày, “Ta tính mở thánh linh tuyền cho ngươi vào tu luyện, ai ngờ mấy lão gia hỏa đó phê bình kín đáo, thánh linh tuyền mỗi ba năm mới mở ra một lần, nếu phá lệ sẽ phải có hai lực lượng tiên thiên.”Nói tới đây, nàng hơi dừng một chút: “Quan trọng nhất chính là, loại phương pháp này đối với những người khác không công bằng, cho nên mấy cái lão gia hỏa đó hiện tại không muốn mở thánh linh tuyền ra, ta muốn nghe ý kiến của Nguyệt Nhi, nếu ngươi muốn vào đó tu luyện, mẫu thân nhất định sẽ đưa ngươi vào.”
Mộ Như Nguyệt hơi cau mày, nói: “Ta rất có hứng thú với thánh linh tuyền, nhưng Tiêu gia vì một mình ta mà phá vỡ quy củ, có phải không hợp lý không? Các trưởng lão cũng không phải không có lý.”
Thánh Nguyệt phu nhân vẫn luôn đối với nàng rất tốt, nàng không hi vọng vì chuyện này mà liên lụy Thánh Nguyệt phu nhân.
“Nguyệt Nhi, còn có một biện pháp khác”, Thánh Nguyệt phu nhân dắt tay Mộ Như Nguyệt, kéo nàng ngồi xuống vị trí trước đài, ưu nhã cười nói: “Tiêu gia đã để ngươi nhận tổ quy tông rồi, kế tiếp chính là làm khảo nghiệm huyết mạch, nếu ngươi khảo nghiệm huyết mạch đạt kết quả cao, mấy lão gia hỏa đó sẽ không còn gì để nói.”
“Khảo nghiệm huyết mạch?” Mộ Như Nguyệt khẽ nhướng mày.
“Chuyện này để ta nói đi”, Tiêu Thiên Vũ đứng lên, đi tới bên cạnh Mộ Như Nguyệt, “Trong đại gia tộc, huyết mạch truyền thừa cũng là vấn đề rất quan trọng, Tiêu gia tuyển chọn gia chủ cũng dựa vào huyết mạch, nếu như độ huyết mạch cao, vậy địa vị của ngươi ở Tiêu gia sẽ rất cao, đến lúc đó ngươi muốn làm gì cũng không ai dám nói một chữ không, đương nhiên, đây cũng là hi vọng của gia gia ngươi, trong thế hệ trẻ của Tiêu gia, độ huyết mạch cao nhất chính là ca ca ngươi, Tiêu Phong, độ huyết mạch của hắn là 80%.”
Không biết nữ nhi có vượt qua tiểu tử kia không.
Ánh mắt Tiêu Thiên Vũ lập lòe vài cái, rất có hứng thú với chuyện này...
“Được, khi nào khảo nghiệm?”
“Ngày mai.”
Ngày mai sao?
Mộ Như Nguyệt khẽ vuốt cằm, gật gật đầu: “Vậy ta trở về chuẩn bị.”
Nàng cũng rất muốn biết mình kế thừa độ huyết mạch nhiều hay ít...
Sau khi rời khỏi từ đường, Mộ Như Nguyệt đi thẳng về phòng mình, ai ngờ khi nàng vừa vào phòng đã nhìn thấy Viêm Tẫn và Dạ Vô Trần đang tranh phong.
Từng luồng điện từ hai người truyền ra.
Dạ Vô Trần thấy Mộ Như Nguyệt tiến vào, cong môi cười: “Nguyệt Nhi, ngươi đã đến rồi?”
“Dạ Vô Trần!”, ánh mắt Viêm Tẫn lạnh lùng, khí phách nhìn nam nhân trước mặt, “Ta hơi ngươi một lần nữa, nữ nhân tên Lạc Y kia rốt cuộc là ai?”
“Ta đã nói với ngươi, chúng ta chỉ là bằng hữu tốt mà thôi.”
Dạ Vô Trần nhíu mày, ánh mắt không kiên nhẫn nhìn Viêm Tẫn, con ngươi đen âm lãnh, chậm rãi cong khóe môi: “Nếu ngươi không tin, ta cũng không có cách nào.”
“Ngươi...” Viêm Tẫn tức giận hung hăng đánh một quyền vào tường, “Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra thái độ nữ nhân kia đối với tiểu nha đầu không tốt?”
Dạ Vô Trần quét mắt nhìn Viêm Tẫn, cũng không nói lời nào, thời điểm Viêm Tẫn còn muốn nói thêm gì đó, Mộ Như Nguyệt lại nhàn nhạt mở miệng: “Viêm Tẫn, ngươi ra ngoài một chút.””Nha đầu?” Viêm Tẫn không dám tin nhìn Mộ Như Nguyệt, thấy nàng bênh vực nam nhân này như vậy, trong lòng hắn thật khó chịu, khuôn mặt anh tuấn có vẻ khó coi: “Nha đầu, nếu hôm nay hắn không nói rõ ràng, ta sẽ không ra ngoài!”