Tuần Trăng Mật Sách Trinh Thám

Chương 35

Và anh chàng rời đi.

Nora biết rõ mình không thể bám quá sát. Anh ta không còn lạ gì chiếc xe của cô, chưa kể đến việc nó rực màu đỏ chóe. Thật đáng xấu hổ là hãng Mercedes đã không sản xuất những chiếc mui trần xanh lá cây để ngụy trang.

LÀNG BRIARCLIFF MANOR.

LIÊN HỢP 1902.

Ngay cả trước khi nhìn thấy tấm biển, Nora đã đoán là Craig sẽ tới trung tâm thị trấn. May cho cô. Sau một vài biển dừng và giao thông lộn xộn, cô gần như không còn nhìn thấy anh. Nếu không phải vì anh đang lái xe trong thị trấn nhỏ yên bình này, ắt hẳn cô đã mất dấu từ lâu.

Thị trấn nhỏ này khá quen thuộc với cô, trước đây cô đã từng tới đây một vài lần cùng Connor. Nó là một hỗn hợp của giai cấp lao động và những cô nàng, những món tiền mới và những kẻ không xu dính túi. Những cột đèn thô kệch điểm xuyết cho các con phố chính, giữa các ngân hàng và cửa hiệu chuyên dụng. Những mái tóc xanh bước trên cùng vỉa hè với các bà mẹ trẻ với những chiếc xe đẩy tân thời. Amalfi’s, cửa hàng đồ Ý ưa thích của Connor, đang om sòm những âm thanh của giờ ăn trưa.

Lại một lần nữa, Nora nghĩ mình đã mất dấu Craig.

Cô thở phào nhẹ nhõm khi thoáng thấy chiếc Beemer màu đen rẽ trái xa xa phía trước. Đến khi cô theo kịp thì anh đã đậu xe và chuẩn bị bước ra ngoài.

Cô lập tức tạt vào bên đường và đứng nhìn anh biến mất trong một tòa nhà bằng gạch. Văn phòng của anh ta, chắc vậy.

Cô chầm chậm lái xe qua. Đủ chắc chắn hơn, có một tấm biển phía trên cửa sổ tầng hai. CÔNG TY BẢO HIỂM TRỌN ĐỜI.

Đó là một dấu hiệu tốt, có thể nói vậy.

Nora lái quanh và đậu lại cách lối vào chừng hơn ba mươi mét. Đến giờ thì mọi chuyện vẫn ổn. Craig Reynolds có vẻ đúng như những gì anh ta đã nói. Nhưng cô vẫn chưa hài lòng. Có điều gì đó nói rằng anh ta còn nhiều hơn là vẻ bề ngoài.

Cô ngồi yên trong xe và chờ đợi, nhìn về phía tòa nhà, một khối hộp chữ nhật hai tầng khó tả. Không có gì hào nhoáng cả. Cô còn không chắc màu gạch đó là thật hay không nữa. Chúng trông như đồ giả, giống kỹ thuật tráng mà cô từng xem trên tivi.

Cô không phải đợi lâu. Chưa đầy hai mươi phút sau, Craig bước ra và trở lại trong xe. Từ trong ghế của mình, Nora ngồi thẳng người dậy và đợi cho anh ta quành xe khỏi lề đường.

Giờ thì đi đâu đây, Anh Chàng Bảo Hiểm? Ở đâu chăng nữa thì anh cũng đã có bạn đồng hành.