- Cá lư, cá lư, nghe rõ trả lời!
Dương An bật kênh riêng tư PM.
Không đến vài giây, hệ thống nhắc nhở có hảo hữu xin liên lạc, Dương An cười cười nhanh chóng tiếp nhận.
- Mình nói cho cậu biết, không được gọi là cá lư nữa, nếu không mình sẽ không để yên cho cậu!
Vừa bắt máy là thanh âm cáu giận truyền vào tai.
Cá lư chính là bạn thân kiêm đồng nghiêp trước kia của Dương An, tên là Lô Địch, nhân vật trong game tên Pháp Lỗ Địch, chơi triệu hoán sư - chức nghiệp đốt tiền nhất, hiện đã 4x, thường xuyên hoạt động tại Bạch Vân thành.
Hai năm làm việc ở thành thị phương Bắc, Dương An cũng có không ít bạn bè, nhưng bạn thân chỉ có Lô Địch mà thôi. Cũng chính là hắn kéo Dương An vào chơi Phong Vân, mà hắn cũng là người bạn duy nhất Dương An hoàn toàn tín nhiệm trong hiện thực. Cũng vì vậy, trước khi Dương An xóa acc chơi lại mới giao mũi đoạn tiễn kia cho Lô Địch bảo quản, vật phẩm để chuyển chức nghiệp ẩn tàng nói không ngoa giá trị vạn kim, ai cũng có thể động tâm, nhưng Lô Địch này không làm hắn thất vọng thật sự là bạn bè đáng tín nhiệm nhất.
Trước kia khi bị đuổi giết, Lô Địch cũng từng yêu cầu được đồng cam cộng khổ cùng Dương An, cùng đối kháng đến cùng với Thiếu Gia bang, nhưng bị Dương An cực lực phản đối, vì vậy Lô Địch mới không bị liên luỵ.
Bình thường, Dương An ưa thích nhất gọi hắn là "cá lư", trêu chọc hắn, nghe thấy thanh âm cáu giận của Lô Địch, Dương An cũng biết đối phương chỉ giả bộ tức giận, cũng không phải thật sự để ý.
Dương An cười một cái rồi nghiêm túc nói:
- Mình đến Bạch Vân thành rồi, cậu ở đâu, mình không quen nơi này, cậu qua đón đi!
- Cậu đến Bạch Vân thành? Cậu đã 4x rồi sao?
Lô Địch kinh ngạc hỏi.
Bạch Vân thành là đệ nhất đại thành của liên minh Quang Minh, nơi này có thể nói là tinh anh tụ tập, tuy hệ thống không hạn định, nhưng người chơi thường sau khi tấn thăng 4x mới tới nơi này, chưa tới 4x mà tới đây, liền bị kinh thường là Thái điểu (con gà).
Trong chế độ tiến giai của Phong Vân, độ khó khảo nghiệm 1x đến 3x khá thấp, ai cũng có thể thông qua. Nhưng khảo nghiệm 4x thì khác, độ khó tăng mạnh, người chơi có thể tấn thăng 4x có thể nói là cao thủ mà 5x thì càng khó.
Theo con số hệ thống công bố, cả liên minh Quang Minh có bốn triệu người chơi, nhưng số lượng cao thủ 4x chỉ khoảng hai nghìn vạn, tỷ lệ này có thể thấy được chênh lệch giữa 3x và 4x.
Bởi thế, 3x ở Bạch Vân thành được coi là Thái điểu cũng không phải kỳ quái.
Chẳng qua Dương An không phải Thái điểu thông thường.
- Không có, mình hiện tại mới 37 cấp, chỉ muốn đến xem thôi.
Dương An An thản nhiên đáp lại.
Dương An tuy hờ hững, nhưng Lô Địch lại vô cùng kinh ngạc:
- Cái gì, cấp 37? Cậu không phải mới xóa acc chơi lại hai tuần trước sao? Sao tiến cấp nhanh như vậy, cậu cưỡi máy bay hay tên lửa thế?
Phong Vân thăng cấp khó khăn thành tiếng, trước 3x còn dễ, sau 3x mỗi cấp cần lượng lớn kinh nghiệm, có người vùi đầu cả tháng cũng chưa chắc có thể lên được cấp 37, mà Dương An chỉ tốn hai tuần, tuy biết hắn kỹ thuật không tồi, nhưng Lô Địch vẫn bị dọa nhảy dựng.
Từ lần gặp hôm lập acc chơi lại, Dương An cũng không liên lạc với Lô Địch nữa, bởi thế hắn cũng không biết tình trạng hiện tại của Dương An.
- Mình chuyển sang chức nghiệp ẩn tàng, hiện tại khó nói, gặp mặt sẽ nói cho cậu, bây giờ cậu đang ở Bạch Vân thành à?
Dương An nói.
- Hóa ra là như vậy, khó trách, thật là may mắn.
Lô Địch đáp lại, tác dụng của đoạn tiễn kia hắn cũng biết, lúc này nghe Dương An nói, hắn nhanh chóng hiểu ra.
- Mình ở gần Bạch Vân thành, nhưng là đang làm một cái nhiệm vụ ẩn tàng, phần thưởng là kỹ năng đặc thù của triệu hoán sư, tạm thời không về được.
Lô Địch đáp lại.
- Cần mình giúp đỡ không?
Dương An hỏi.
Hắn không ngờ Lô Địch may mắn như vậy, nhiệm vụ ẩn tàng không phải rau bán ngoài chợ, khả ngộ bất khả cầu, phần thường vô cùng cao, nhưng tương ứng độ khó cũng không thấp tý nào.
- Không cần, đây là nhiệm vụ cá nhân, không thể tổ đội.
Lô Địch nói, kỳ thực hắn nghĩ Dương An mới là 3x, đi qua cũng vô dụng, không cẩn thận bị quái cắn chết thì phiền.
- Vậy cậu cẩn thận chút, trở về thì tìm mình, mấy ngày này mình đều ở Bạch Vân thành.
Dương An trả lời.
- A, đúng rồi, phụ cận Bạch Vân thành có địa điểm nào ra quái vật vong linh 4x, luyện cấp tốt không?
Dương An lại hỏi.
Tuy nói là đến Bạch Vân thành để quen thuộc hoàn cảnh chuẩn bị báo thù, nhưng cũng không thể để lỡ luyện cấp được, mà có thể thông qua luyện cấp nắm giữ tình huống Bạch Vân thành cũng không tệ lắm.
Mà thích hợp nhất cho Dương An luyện cấp là vong linh sinh vật.
- Có thì có, nhưng Thái điểu 3x như cậu đi tìm quái 4x luyện cấp làm gì?
Lô Địch hỏi.
- Làm gì á, đương nhiên là giết quái luyện cấp rồi.
Dương An đáp như chuyện vốn phải vậy. nguồn TruyenFull.vn
- Luyện cấp? Cậu mới 3x…
Lô Địch muốn mắng Dương An 3x đến quái 4x luyện cấp không phải tìm chết à, nhưng nghĩ lại Dương An có chức nghiệp ẩn tàng nên thôi.
Chức nghiệp ẩn tàng là một danh từ đại biểu cường đại trong lòng người chơi.
Lô Địch lại suy nghĩ một chút rồi nói:
- Điểm luyện cấp quanh Bạch Vân thành thì nhiều, nhưng phù hợp điều kiện của cậu chỉ có Phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn, nơi đó có vong linh sinh vật cấp 43 đến cấp 47, nhưng thường bị đại gia tộc chiếm hết, cậu đến đó chưa chắc tìm được vị trí.
Dương An nghe, suy xét một chút rồi đáp:
- Được, mình đi xem thử Phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn xem sao, không có chỗ thì thôi.
- Ừm, cậu cẩn thận chút, gặp phải đại gia tộc thì mau rời khỏi.
Lô Địch có điểm lo lắng nói, hắn còn nhớ chuyện Dương An bị đuổi giết đến xóa acc, lúc đó hắn đau lòng vô cùng, nhưng Dương An lại không cho phép hắn nhúng tay, Lô Địch cũng không muốn thấy tình cảnh bằng hữu bị lăng nhục lần nữa.
- Yên tâm đi, mình đã khác trước rồi.
Dương An cười cười đáp.
Tuy nói vậy, nhưng trong lòng Dương An lại nghĩ khác, Phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn có thành viên đại gia tộc bao trọn, điều này càng hợp ý hắn.
Hỏi rõ vị trí khu di tích, Dương An liền tắt kênh riêng tư, đến tiệm tạp hóa mua mấy tấm Bạch Vân thành hồi thành quyển trục, sau đó đi đến cửa đông Bạch Vân thành.
Bốn phía tường thành đều cao đến trăm mét, đặc biệt là mặt bắc, vì nằm sát chiến trường Chính Tà nên tường thành mặt bắc cao dày hơn ba mặt còn lại nhiều.
Đương nhiên đây là siêu cấp cứ điểm chiến tranh quan trọng nên ba mặt khác cũng không kém.
Dương An ra khỏi tiệm tạp hóa, bước chân không ngừng cũng tốn gần mười phút mới đến cửa đông, tuy đây không phải tốc độ nhanh nhất của Dương An nhưng cũng có thể nhìn ra được Bạch Vân thành rộng như thế nào.
Cửa đông tuy không bằng cửa bắc nhưng cũng cao trăm mét, tường thành dày đến hơn ba mươi mét, toàn bộ đều do cự thạch màu đen xây nên, kiên cố dày đặc, có thể chống lại thiên quân vạn mã xung kích.
Nhìn hướng cửa đông ra khỏi thành như đi dưới một đường hầm rộng rãi vậy, cảm giác áp bách cũng không ngừng truyền đến.
Nhưng mà, khi Dương An đang vừa đi về phía trạm kiểm soát cửa đông vừa cảm thán độ hùng vì của tòa thành, đột nhiên một thanh âm vang lên…
- Tiểu huynh đệ, xin đợi một chút...