Yêu một cô gái hơn một năm, cuối cùng Dương An cũng phải chia tay cô chỉ vì lý do chẳng gọi gì là xa lạ, đó là do anh nghèo. Toàn bộ dữ liệu trong game anh đã cày hơn một tháng cũng vừa bị anh xóa sạch. Trong Dương An lúc này hụt hẫng, cô đơn, tất cả chỉ vì một thực tế quá phũ phàng. Chẳng trách sao con người ta quá thực dụng, tình cảm đắm đuối hơn một năm cũng không thể nặng hơn thứ vật chất kia, giữ một công việc cũng chẳng còn mới mẻ gì nhưng đâu lương cao bằng những kẻ nhì thân nhì quen. Có trách thì nên trách bản thân sao quá vô dụng, bất tài mà thôi.
Khi ở tình thế “Tam thất” như vậy thường người ta sẽ tự tử chăng? Dương An đâu rảnh kết liễu cuộc đời mình như vậy, anh bèn tìm về lại chốn quê hương thân quen. Vẫn thù vụ phải pay acc lúc chơi Phong Vân, từ 4x xuống 1 mà, lúc này Dương An quyết định về lại quê nhà, rèn luyện làm một game thủ chuyên nghiệp rồi quay trở lại Phong Vân lấy lại tất cả những gì anh đã mất.