Song khống là một thuật ngữ trong giới thao khống sư, có nghĩa là kỹ xảo đồng thời thi triển hai kỹ năng khống chế nguyên tố ma pháp cao cấp. Loại kỹ xảo này rất khó luyện thành, có thể nói đó là dấu hiệu của nguyên tố thao khống sư đỉnh cấp.
Mà bây giờ, một mục sư có kỹ xảo song khống khiến cho rất nhiều nguyên tố thao khống sư sợ hãi.
- Trời ạ, Ám Luân lại dùng chiêu đó, xem ra Phách Vương Long thảm rồi!
Thân thể Phá Nha không kìm chế được mà run rẩy như là nhớ lại một ký ức đáng sợ nào đó. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Mọi người bình thường đều có trao đổi luận bàn nên khi nhìn tư thế của Ám Luân là biết hắn sắp ra chiêu nào. Không chỉ có Phá Nha mà còn cả Pháp Lỗ Địch và Quang Phong đều có cảm nhận tương tự, giống như bọn họ đã từng nếm qua sự khủng bố của chiêu này.
- Ha ha!
Dương An và Mạnh Tử Lăng cười nhẹ, có vẻ hai người bọn họ không có phải chịu qua chiêu này.
Ám Luân còn ẩn tàng lực lượng Ám mục, nhưng chức nghiệp Quang Minh mục sư có năm kỹ năng khống chế lại thêm ánh mắt sắc bén nên nắm được thời cơ ra tay thích hợp, khiến cho Phách Vương Long không kịp xoay sở, để cho mấy kỹ năng công kích của Ám Luân lấy đi từng chút từng chút HP của hắn mà không có cách kháng cự.
Hai quang cầu một đen một trắng hiện ra,xoay tròn quanh Sinh Tử Pháp Trượng. Tốc độ huy động của Ám Luân nhanh dần lên khiến hai quang cầu ngày càng lớn, mà hai con Hắc Bạch Tiểu Miêu cũng đi vòng quanh chân hắn kêu meo meo meo meo khiến tốc độ ngưng tụ càng nhanh hơn nữa.
Đến bây giờ, cho dù Phách Vương Long có bị não hay không cũng biết Ám Luân đang chuẩn bị đại chiêu, vốn đang bực mình vì bị khống chế lại càng nóng giận hơn.
- Đáng chết!
Phách Vương Long nổi giận gầm lên một tiếng, một ngọn lửa lớn cháy bùng quanh thân hắn, ý đồ muốn thoát ra khỏi khống chế của Ám Luân.
Đây là một tuyệt chiêu của Phách Vương Long, Dã Thú Cuồng Bạo, Phách Vương Long không triệu hồi ra sủng vật là vì hắn đã phong ấn sủng vật vào trong người bằng một phương pháp đặc biệt, do đó có thể phát động lực lượng của Dã Thú Cuồng Bạo trong thời gian nhanh nhất.
Sau khi phát động Dã Thú Cuồng Bạo, thân hình của Phách Vương Long lớn thêm vài phần, giống như một người thú, nửa thân trên dài ra, mọc đầy lông lá màu nâu.
Phách Vương Long bây giờ đã biến thành một con dã thú cuồng bạo, hắn quơ tay cầm lấy thanh trọng kiếm từ trên cao đột nhiên bổ về phía Ám Luân.
Ám Luân không hề kinh hoàng, "Oành ~" một tiếng, Thánh Quang trên người nổ bung, gần giống với Quang Mạc Tiễn của Dương An nhưng không có hiệu quả mạnh mẽ như vậy, chỉ là dịch chuyển tức thời ra bên ngoài, ngay cả chéo áo của hắn Phách Vương Long cũng không chạm vào được.
Ám Luân lùi lại phía sau, tay trái chỉ về phía trước, hai con Hắc Bạch Tiểu Miêu lập tức nhằm phía Phách Vương Long, quẩn quanh chân hắn, trong miệng không ngừng kêu meo meo, nếu có ai tinh ý phát hiện thì thấy tiếng mèo kêu như có tiết tấu khác với lúc trước, giống như ma âm làm cho linh hồn suy yếu, lâm vào trạng thái mê muội.
Hỗn Độn Ma Âm, đây là kỹ năng khống chế tinh thần mạnh mẽ do hai con Hắc Bạch Tiểu Miêu liên hợp phát động, một khi trúng chiêu thì không dễ dàng giải thoát được lại thêm chiêu này khó lòng phòng bị cho nên bọn người Dương An khi tỷ thí với Ám Luân đều dính đòn không ít lần.
Ám Luân cũng đã nói, hai con Hắc Bạch Tiểu Miêu này chỉ có thể coi là một con sủng vật, ban đầu là một quả trứng sủng vật nở ra hai con mèo sinh đôi, cùng sử dụng một không gian sủng vật.
Phách Vương Long trúng Hỗn Độn Ma Âm, lập tức trở nên ngây dại, đứng im tại chỗ không hề động đậy.
Lúc này Ám Luân cũng đã dừng huy động pháp trượng, hai quang cầu đen trắng đã ngưng tụ hoàn toàn. Hai quang cầu tỏa hai hơi thở bất dồng, quang cầu màu trắng tràn đầy hơi thở sinh mạng còn quang cầu màu đen toát ra khí tức tử vong nồng đậm, hai loại khí tức này vừa bài xích lại hấp đẫn lẫn nhau.
- Thay Sinh Đổi Tử!
Ám Luân khẽ quát một tiếng, pháp trượng vung lên chỉ về phía trước, hai quang cầu chậm rãi bay về phía Phách Vương Long.
"Ầm ~ "
Hai quang cầu đang quay tròn bỗng nhiên chạm vào nhau, trắng đen giao hòa, tạo thành một quả cầu năng lượng xoay tròn đem Phách Vương Long bao vây ở bên trong. Một trắng một đen, hai loại năng lượng nhanh chóng đan xen, ma sát với tốc độ cao, giống như một vòng xoáy sinh tử đem linh hồn của Phách Vương Long bóc ra khỏi cơ thể rồi đưa vào luân hồi chịu tra tấn khủng khiếp.
Phách Vương Long trong quả cầu năng lượng lộ ra thần sắc thống khổ, tru lên như heo bị chọc tiết, giống như có người đem hắn ra lăng trì, thống khổ kéo dài vô tận, mấy ngàn điểm sát thương lần lượt hiện lên trên người hắn.
- Tôi không nhìn nữa đâu, đây là khổ hình thống khổ nhất thế gian…
Phá Nha run run, xem ra chiêu kia là một bóng ma khắc sâu trong lòng hắn.
Quang Phong tuy có run rẩy nhưng biểu hiện ra vô cùng hưng phấn:
- Hay, đại ca làm hay lắm, chậm rãi hành hạ tên khốn kia đến chết.
- Ôi!
Dương An cười nhẹ, hắn kêu Ám Luân thả tay chơi đùa, ai ngờ hắn đem người ta củ hành như vậy.
Thực ra, sau lần toàn nhóm thi đấu với nhau đã nhất trí coi Thay Sinh Đổi Tử của Ám Luân và Tử Thần Chi Vẫn của Dương An vào dạng cấm chiêu của Tử Thần, không được sử dụng khi tỷ thí. Đây là hai chiêu thức tra tấn người khác, Thay Sinh Đổi Tử được coi là trừng phạt tàn nhẫn thống khổ nhất còn Tử Thần Chi Vẫn được coi là chiêu thức khủng bố dọa người nhất thế gian.
HP của thú huyết cuồng chiến sĩ Phách Vương Long này lên tới hai vạn, sau khi Dã Thú Cuồng Bạo lại tăng lên ba vạn, thế nhưng bây giờ Phác Vương Long lại chỉ hi vọng máu mình hết càng nhanh càng tốt, như vậy hắn có thể nhanh chóng tử vong không phải hứng chịu tra tấn thống khổ vô cùng này nữa.
Sau mười giây tra tấn, Hp của Phách Vuơng Long đã cạn, mà thời gian tác dụng của kỹ năng Thay Sinh Đổi Tử cũng vừa hết. Mười giây này đối với hắn giống như mười năm vậy.
Khi Phách Vương Long ngã xuống, trên mặt còn lộ ra vẻ thống khổ, có thấy được mức độ khủng bố của chiêu thức này.
Chiến đấu chấm dứt, Ám Luân không hư hao chút nào, toàn thắng.
Ám Luân chậm rãi đi tới nhặt trang bị mà Phách Vương Long rơi ra, là một kiện trang bị cấp truyền thuyết, cất vào hành trang sau đó thản nhiên quay về chỗ.
Lúc này toàn trường mới vỡ òa, rất nhiều tiếng than sợ hãi và thán phục, lúc trước bọn họ cho rằng Quang Minh mục sư nhất định thua thê thảm, ai ngờ kết cục lại như vậy.
Phách Vuơng Long được một gã Quang Minh mục sư hồi sinh lại, sắc mặt tái nhợt không dám ngẩng đầu nhìn Ám Luân lấy một cái mà cúp đuôi chạy về. Riêng Huyết Chiến Lang cùng Phá Thiên Kinh nhìn nhau vẻ mặt lo lắng.
- Đánh đã tay chứ?
Dương An mỉm cười nói.
Ám Luân nhún vai nói:
- Nếu như có thể, tôi còn muốn chơi thêm một chút nữa nhưng đáng tiếc thời gian tác dụng của Thay Sinh Đổi Tử chỉ có mười giây.
Phá Nha và Pháp Lỗ Địch ngay lập tức trừng mắt nhìn hắn một cách khinh bỉ.
- Haizz!
Dương An lắc đầu thở dài sau đó bước lên hai bước nói:
- Hai vị minh chủ, thiệt là ngại quá, trận đầu là chúng ta thắng.
- Không hổ danh là Ám Luân, chúng ta thua tâm phục khẩu phục!
Thị Huyết Chiến Lang âm trầm nói nhưng không ai biết là hắn đang nói thật hay giả vờ:
- Vậy chúng ta bắt đầu trận thứ hai thôi!
Rất nhanh hệ thống đã chọn ra hai đối thủ kế tiếp…