Một đêm này, Dương An cùng Tế Vũ không có nhắc thêm về vụ Tử Thần, cũng không bàn tới sự vụ chiến minh gia tộc, chỉ toàn tâm toàn ý đánh quái giết Boss, giống như quay lại thời điểm vừa mới quen biết nhau.
Nhờ Tế Vũ vận dụng tình báo gia tộc, Dương An tìm được một con Boss vương giả 5x loại cơ giới. Bằng vào ưu thế trên không của Dương An, hai người hợp lực đánh chết nó, chiến lợi phẩm ngoài 2 kiện trang bị truyền thuyết còn một viên Băng Đống Chi Vương Giả Hạch Tâm 5x. Hạch tâm mới này vừa khéo thay cho Thủy Lam Chi Vương Giả Hạch Tâm 3x băng hệ khiến cơ năng của Linh Thức thêm hoàn thiện, lần nữa tiến hóa thêm hình thái Băng Lam.
Tới gần hừng đông, hai người mới trở lại Bạch Vân thành, tạm biệt lẫn nhau rồi lần lượt logout. Dương An cùng cả nhà ăn bữa cơm chiều, nói chuyện chán chê rồi mới lại tiến vào trò chơi.
Dương An online thì những thành viên Tử Thần khác cũng đã đăng nhập, mọi người sôi nổi trò chuyện. Ngày hôm qua 3 người đi làm khảo nghiệm 5x đều thành công, huynh đệ Ám Luân Quang Phong thông qua khảo nghiệm khó khăn cấp cao, còn Pháp Lỗ Địch lựa chọn khó khăn trung cấp, đều thu được phần thưởng tương đối khá. Mà Phá Nha ngày hôm qua thì đi tìm manh mối dung hợp Thần cách, nhưng chưa có kết quả.
- Chúc mừng tất cả mọi người thăng chức 5x, giờ nhanh đến dinh thự của đệ ngũ chấp chính quan đã, sau đó mọi người đều có quà.
Dương An phát đi tin tức kêu mọi người tập hợp, hắn chuẩn bị ngày hôm nay đi nhận nhiệm vụ Trương Bá Luân.
Mà lúc này, Mạnh Tử Lăng cũng online, gửi tin nhắn hỏi Dương An đang làm cái gì. Dương An nói cụ thể lộ trình hôm nay, nhưng chưa dứt lời Mạnh Tử Lăng đã kiên quyết muốn theo chân cả bọn cùng đi làm nhiệm vụ. Không khuyên nổi, Dương An cũng chỉ có thể đáp ứng nàng.
Mạnh Tử Lăng hiện tại coi như là thành viên Tử Thần ngoài biên chế.
Bên trong thành không cho phép cưỡi sủng vật, Dương An chỉ có thể truyền tống đến quảng trường trung ương, sau đó đi bộ đến khu tây thành gặp đệ ngũ chấp chính quan.
Phá Nha là người đến sớm nhất, Dương An xếp thứ hai, tiếp theo Pháp Lỗ Địch, Ám Luân, Quang Phong; còn có Tử Lăng cũng lục tục tới.
- Đầu tiên chúc mừng lão Địch, Ám Luân cùng Quang Phong thành công thăng cấp 5x.
Dương An đem tất cả kéo vào đội ngũ, nói trong kênh tổ đội:
- Theo lệ cũ, tôi sẽ có quà chúc mừng mọi người.
- Hoan hô lão đại, lên cấp còn có quà nữa. Lão đại, rốt cục là quà gì thế?
Vừa nghe đến có quà, Quang Phong lập tức hưng phấn lên, tuy rằng nói chuyện có phần cao ngạo nóng nảy, nhưng tính hắn sang sảng thẳng thắn rất nhanh hòa nhập được với mọi người.
- Bắt lấy, còn nữa đừng có gọi tôi là lão đại.
Dương An ném qua đôi hộ oản (bao cổ tay) cấp truyền thuyết cho Quang Phong, đây là chiến lợi phẩm giết Boss tối qua, vừa vặn thích hợp kiếm sĩ trang bị.
- Oaaa! Cám ơn lão đại nhiều!
Quang Phong yêu thích vuốt ve món quà, hưng phấn đến độ tức thì trang bị lên luôn, còn như cũ kêu "lão đại", khiến những người khác cười lớn một trận.
Tiếp theo, Dương An đưa hai chiếc Kính Vương Thuẫn cho Pháp Lỗ Địch cùng Ám Luân. Kính Vương Thuẫn chỉ pháp hệ mới có thể trang bị, hơn nữa còn phải là 5x, vừa vặn thích hợp hai người bọn họ.
- Tốt lắm, tất cả mọi người đều hài lòng chứ?
Dương An cười hỏi, ba kiện trang bị này nếu bán ra hẳn thu được không ít, nhưng Dương An lại không chút so đo, bởi vì tất cả đều là huynh đệ của nhau.
(Dịch: ông kiếm đến bao nhiêu tỷ đồng rồi chả không so đo, gọi là nhà giàu không tiếc con lợn con =.=)
- Dĩ nhiên là thích rồi!
Thu được lễ vật ba người tự nhiên tương đối cao hứng.
- Tốt, nếu tất cả mọi người đã nhận quà của tôi thì giờ cùng tôi đi nhận một nhiệm vụ đi!
Dương An nói, giống như là hắn vừa "đút lót" mọi người vậy.
Mọi người đều biết Dương An là nói đùa, cho dù không có lễ vật, mọi người cũng sẽ vui vẻ cùng hắn đi làm nhiệm vụ.
Dương An mang theo tiểu đội đi tới trước đại môn dinh thự đệ ngũ chấp chính quan Giang Long, hướng thủ vệ trình lệnh bài, nói rõ ý đồ tới đây, một hồi sau có thủ vệ từ trong ra dẫn bọn hắn tiến vào dinh thự.
Dinh thự của đệ ngũ chấp chính quan chiếm diện tích rất lớn, trong đó bao gồm khu vực công tác cùng chỗ ở. Kiến trúc nơi đây khá đơn giản, không có rường cột chạm trổ, cũng không có sơn son thiếp vàng, nhưng lại tỏa ra vẻ tao nhã thoát tục.
Đệ ngũ chấp chính quan cùng với những chấp chính quan khác đều có địa vị giống nhau, đều là thành chủ một thành, chỉ sau đại anh hùng Bạch Vân, nhưng mà dinh thự của hắn lại giản dị như vậy, có thể thấy nét thanh liêm của vị "quan" này.
Đoàn người Dương An đi dọc hành lang, theo thủ vệ xuyên qua khu vực làm việc mới tới nơi ở của Giang Long.
- Ta chỉ có thể đưa các vị đến nơi đây, chấp chính quan đại nhân đang ở ở bên trong chờ các vị.
Thủ vệ đột nhiên dừng lại, chỉ vào cánh cổng hình tròn nói.
- Làm phiền thủ vệ đại ca rồi!
Dương An rất lịch sự nói tiếng cảm tạ, giao hảo tốt với NPC mà một trong những điều cần biết của trò chơi.
Thủ vệ gật gật đầu, lui ra ngoài.
Dương An đưa mắt nhìn đồng đội, ý bảo mọi người chú ý. Trong quá trình đi vào tới đây, Dương An đã giải thích một lần cho mọi người trong kênh tổ đội, để tất cả hiểu được nhiệm vụ lần này tuyệt không giống bình thường, cũng không ai dám coi nhẹ, hết thảy đều nghe theo Dương An chỉ huy.
Xuyên qua cánh cổng, nhóm Dương An tiến vào một khu vườn nhỏ rất đẹp và yên tĩnh, bên trong gieo trồng đủ loại hoa quả, góc vườn còn có một cái ao nhân tạo phát tiếng nước róc rách, cho thấy liên tục có nước chảy lưu thông.
Một ông lão khoảng 60 tuổi thân mặc trường bào xanh đậm mộc mạc ngồi xổm bên cạnh cái ao, lẳng lặng nhìn đàn cá tung tăng đuổi bắt trong nước, hai mắt thất thần giống như đang nhớ lại điều gì đó. Ông lão nhìn qua rất bình thường này hiển nhiên là Bạch Vân thành đệ ngũ chấp chính quan Giang Long, một trong những siêu cấp cường giả thần cấp thủ hộ Bạch Vân thành.
Nhóm Dương An cẩn thận đi tới, thấy Giang Long đang lâm vào trầm tư, cũng không có quấy rầy mà lẳng lặng đứng cách đó không xa chờ đợi. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Một lúc lâu, Giang Long tựa hồ nhận thấy nhóm Dương An đang ở đây, rốt cục lấy lại tinh thần đứng lên. Mà trong khoảng khắc này, Dương An thấy được trong ánh mắt ông ta một tia tưởng niệm.
- Kính chào chấp chính quan đại nhân!
Dương An đi đầu, sáu người cùng nhau tôn kính cúi người hành lễ.
- Ngươi rốt cuộc đã tới, không cần câu nệ, mọi người đến bên này ngồi đi!
Giang Long chỉ chỉ chiếc bàn đá dưới gốc cây cổ thụ. Tuy ông chưa từng gặp Dương An, nhưng liếc mắt một cái đã nhận ra hắn chính là người mang bức thư tới trước đây, có lẽ là nhờ Trương Bá Luân Phi Điểu Trường Cung trên tay Dương An.
Dương An cảm thấy được nhiệm vụ này có quan hệ với Trương Bá Luân, bởi vậy trước khi đến nơi này đã trang bị chiếc cung này.
Mọi người ngồi quanh bàn đá, Dương An ngay bên cạnh Giang Long.
Mới vừa ngồi xuống, Dương An liền nhìn thấy trên bàn đá có một phong thư thật dày đã được bóc ra, chính là phong thư ngày đó hắn mang về từ chiến trường Chính Tà.
- Tiểu huynh đệ, Vũ Nguyệt lão quỷ hẳn là sư phụ của cậu?
Giang Long thản nhiên hỏi.
Nghe vậy, ánh mắt Dương An cũng rời khỏi phong thư, ưỡn ngực tự tin trả lời:
- Tại hạ chính là đệ tử bất tài của ân sư Vũ Nguyệt.
- Ha ha, quả thế, ta liếc mắt một cái đã nhận ra bì giáp cậu mặc chính là trang bị năm đó của Vũ Nguyệt lão quỷ.
Giang Long ha ha cười nói, trên mặt lại lộ ra một tia ưu sầu:
- Thật sự là năm tháng không buông tha người, mới đó mà đã qua ngàn vạn năm tháng, lão bằng hữu năm đó cũng đã hoàn toàn thay đổi, thật hoài niệm thời gian kề vai chiến đấu trước kia.