Những người chưa từng có, hoặc chưa bao giờ tiếp xúc với trang bị cấp truyền thuyết sẽ không hiểu chỗ huyền diệu của nó. Cho dù đã đóng kín hào quang thể hiện phẩm cấp trang bị, nhưng mỗi một trang bị cấp truyền thuyết đều có loại cảm giác sáng bóng khó nói lên lời, chỉ cần người biết hàng sẽ phát hiện được.
Mà lúc trước Dương An chính là nhờ loại cảm giác không rõ ràng này mà liếc mắt một cái nhìn ra đại kiếm của Tế Vũ là trang bị cấp truyền thuyết.
Mà nhóm Điềm Diện Bao bên này khi thấy Kim Chúc Cuồng Nhân nói ra trường cung của Dương An là trang bị cấp truyền thuyết thì không khỏi kinh ngạc, còn có hâm mộ và ước ao.
Trang bị cấp truyền thuyết bọn họ đều đã nghe nói, nhưng chưa ai chân chính nhìn thất, ngay cả Lam Nhị thuộc cao tầng Lam Sắc Quân Đao cũng chỉ biết là trong chiến minh có vài cường giả sở hữu trang bị truyền thuyết, chứ đừng nói là ai trong họ có được, cho nên giờ mới biết phẩm cấp cây cung của Dương An.
Phục hồi tinh thần lại nhanh nhất là Thiên Hành, hắn nhìn thoáng qua Dương An đang biểu hiện có chút khó xử, sau đó liếc nhìn Lam Nhị, không nói gì, hai người rất là ăn ý gật gật đầu.
- Mọi người yên lặng một chút nghe anh nói này, việc đêm nay không ai được phép nói lung tung ra ngoài, trừ phi tiểu Ngả đồng ý, nhớ chưa.
Thiên Hành nghiêm mặt nói:
- Cuồng Nhân, tôi cũng hi vọng cậu có thể giữ bí mật.
- Vâng!
Kim Chúc Cuồng Nhân vội đáp:
- Anh yên tâm, em sẽ không tiết lộ, kể cả với chiến minh.
Thiên Hành nhắc nhở không thừa, mọi người cũng hiểu được nếu tin tức Dương An có được trang bị cấp truyền thuyết mà truyền đi sẽ dẫn tới vô số kẻ rình mò, lúc đó phiền toái lớn cho Dương An rồi.
Trang bị cấp truyền thuyết và cường giả cấp truyền thuyết có chút giống nhau, đều đại biểu cho hai chữ Cường đại. Mà nếu trang bị truyền thuyết bị cường giả 5x sử dụng thì thôi đi, nhưng một 4x lại "dám" có trang bị truyền thuyết, vậy thì chẳng khác nào đứa nhỏ cầm thỏi vàng tung hứng dạo chơi trên phố, hậu quả nghĩ là biết.
Nghe được Thiên Hành nói, Dương An ngẩn ra, trong lòng rất cảm kích hắn có thể vì mình suy nghĩ như vậy, mà hắn cũng tin tưởng đồng đội nhất định có năng lực giữ bí mật cho hắn.
Thiên Hành lại nhìn Dương An một cái, lần này vừa vặn bốn mắt hợp nhau, Dương An phi thường cảm kích gật gật đầu.
Trong lúc nhất thời tình cảnh trở nên có chút xấu hổ, cuối cùng vẫn là Kim Chúc Cuồng Nhân đánh vỡ tẻ ngắt này.
- Mọi người cũng không cần lo lắng như vậy, nếu không phải nhìn thật kỹ ở khoảng cách gần, người khác rất khó nhận ra đây là trang bị truyền thuyết.
Kim Chúc Cuồng Nhân cười nói, lại vỗ vỗ bả vai Dương An: xem tại TruyenFull.vn
- Để ta giúp cậu gắn Trang Bị Gia Tốc Mũi Tên này lên.
- Làm phiền anh rồi!
Dương An gật gật đầu, cũng không do dự đưa Trương Bá Luân Phi Điểu Trường Cung cùng cái hộp hình thoi cho Kim Chúc Cuồng Nhân.
Chỉ thấy Kim Chúc Cuồng Nhân nhẹ nhàng ấn lên đỉnh chiếc hộp, "răng rắc" một tiếng, chiếc hộp biến hóa như người máy trong phim hoạt hình, chỉ nhát mắt đã ghép lại thành hình dáng một con dơi nhỏ. Kim Chúc Cuồng Nhân cần thận gắn "con dơi" chính xác vào chính giữa thân cung.
"Răng rắc!"
"Con dơi nhỏ" cùng trường cung chặt chẽ kết hợp lại, đôi cánh giơi giương về đằng trước, hoàn toàn không ảnh hưởng tới vị trí nắm cung.
- Được rồi, sau này cậu có đổi vũ khí thì chỉ cần ấn lên cánh dơi khoảng 10 giây là có thể tháo ra. Kim Chúc Cuồng Nhân nói, sau đó đem trường cung lật qua, chỉ chỉ vào phần hõm đặt mũi tên. Sau khi gắn "con dơi" vào thì nnơi này đã nhiều thêm một đôi răng nanh nhỏ.
- Phần răng nanh này kỳ thật mà mấu chốt khiến mũi tên gia tốc, trong đó ẩn chứa từ trường đặc thù khiến mũi tên bay nhanh hơn.
- Còn chỗ này…
Kim Chúc Cuồng Nhân lại chỉ vào một góc ở cánh dơi:
- Mỗi bên cánh dơi đều có một rãnh hút, có thể hấp thu lấy dược tề tự động đưa vào mũi tên chứ không cần bôi như bình thường. Thậm chí nó là có thể hấp thu cả loại dược tề dùng cho người chơi rồi chuyển hoán gia trì lên mũi tên, đây mới là công năng lớn nhất của trang bị này.
- Có thể đem dược tề dùng cho người chơi tác động lên vũ khí. Thật không thể tưởng tượng được!
Dương An khiếp sợ.
Mọi người đều biết dược tề cho người chơi sử dụng và loại dược tề để bôi lên trên vũ khí là hoàn toàn bất đồng, hai thứ đó tuyệt không thể sử dụng lẫn lộn. Nhưng phát minh này của Kim Chúc Cuồng Nhân lại đánh vỡ giới hạn này, quả thật làm cho người khiếp sợ.
Không chỉ là Dương An, ngay cả đám Thiên Hành đều có cảm giác đồng dạng, đồng thời cũng bội phục thật sâu với Kim Chúc Cuồng Nhân. Có thể làm được điều này, thật xứng với định nghĩa quái tài cao nhân rồi.
- À, còn nữa! Lần đầu tiên cùng tiểu Ngả huynh đệ gặp mặt, hơn nữa còn xem như "tri âm" của ta, số dược tề này xem như quà gặp mặt đi!
Nói xong, Kim Chúc Cuồng Nhân lại móc ra hơn mười bình dược tề bất đồng.
Số dược tề này chia thành hai loại, một loại đựng trong bình nhỏ tinh xảo trong suốt, còn một lại lại như ống nghiệm trong phòng thí nghiệm. Trong đó bình nhỏ là dược tề người chơi dùng, còn ống nghiệm là dược tề đặc thù để thêm hiệu ứng lên vũ khí.
Dương An cầm xem thử mấy bình, Kịch Độc Dược Tề, Chậm Tốc Dược Tề, Băng Sương Dược Tề, Hủ Thực Dược Tề chiếm số lớn, còn thêm một ít linh tinh, tất cả đều là cao cấp, mỗi loại đều phi thường trân quý, nếu tính cả Trang Bị Gia Tốc Mũi Tên hiển nhiên vưở xa giá trị kiện pháp bào 3x của Dương An.
- Cuồng Nhân đại ca, số dược tề này quá quý giá, em không thể nhận.
Dương An đặt mấy bình dược tề xuống, cự tuyệt nói.
- Ha ha, đã gọi ta một tiếng đại ca thì cậu cứ nhận đi!
Kim Chúc Cuồng Nhân cười nói, cũng không có ý định thu hồi.
- Đúng đấy tiểu Ngả, cậu thu lại đi, gã Cuồng Nhân này cũng chẳng mấy khi hào phóng như vậy đâu.
Lam Nhị cười nói, rồi dùng ánh mắt ra hiệu cho Dương An Mau nhận lấy. Cũng không biết là lúc nãy Kim Chúc Cuồng Nhân lỡ mồm nghiêm trọng thế nào mà giờ Lam Nhị lại nói móc hắn.
- Ách!
Kim Chúc Cuồng Nhân bất đắc dĩ cười khổ, cũng không dám phản bác Lam Nhị, sợ tiếp tục chọc tới nàng.
- Vâng, nếu em còn từ chối nữa thì thật bất kính rồi.
Dương An gật gật đầu, đem hơn 10 bình dược tề thu lại toàn bộ.