Chứng kiến biểu tình ngạc nhiên của Dương An, Thiên Hành cũng cảm thấy có điểm đường đột, dù sao song phương vừa mới hợp tác, không tính là quá quen biết, tuy nhìn ra thực lực của Dương An, nhưng nhanh như vậy đã định kéo người ta vào tổ đội cố định quả thật hơi sớm.
- Chúng ta nói thế thôi, cậu cũng đừng để ý.
Thiên Hành nói.
- Ha ha, không sao, thực lực tôi bây giờ còn chưa muốn nhập tổ đội cố định, thực xin lỗi.
Dương An mỉm cười nói.
Thiên Hành cũng cười cười, nói:
- Không sao, bất quá mấy ngày tới nếu cậu còn ở Bạch Vân thành thì tốt nhất cứ đi cùng chúng ta đi, như vậy Hắc Ám Thị Huyết cùng Thiết Đầu sẽ không không trắng trợn tìm cậu làm phiền. Thêm nữa nếu sau này cậu muốn nhập đội thì chúng ta vô cùng hoan nghênh.
- Ok, mấy ngày tới làm phiền mọi người!
Dương An nói.
Tuy rằng khôngmuốn tổ đội, nhưng đắc tội Hắc Ám Thị Huyết, Dương An không thể không tạm dựa vào nhóm Thiên Hành, đợi khi lên 4x sẽ không cần quá lo lắng nữa. Tuy rằng Dương An nghĩ như vậy, mà cách này cũng không xúc phạm tới nhóm Thiên Hành, nhưng trong lòng hắn vẫn có chút không thoải mái.
- Mọi người cứ nói chuyện gì đâu ấy, à đúng rồi tiểu Ngả, vừa rồi anh công kích thật lợi hại, quái vật cứ như đạp phải mỡ mà lăn xuống vậy, làm thế nào thế?
Vũ Dương đột nhiên hỏi, lúc này nàng đã khôi phục xong mana.
- Vũ Dương...
Thiên Hành ngay lập tức trừng mắt nhìn Vũ Dương một cái, rất rõ ràng nàng hỏi một vấn đề không nên hỏi.
- Tiểu Ngả, cậu đừng để ý, Vũ Dương là nghĩ gì nói nấy thôi.
Thiên Hành giải thích nói, vô luận như thế nào thì Dương An cũng là do hắn kéo tới, muốn kéo Dương An nhập đội nhất định phải cho hắn một ấn tượng tốt, có Dương An bọn hắn sẽ có thể đi tới càng nhiều địa phương, khiêu chiến mạo hiểm lớn hơn.
- A, thực xin lỗi!
Lúc này Vũ Dương cũng ý thức được mình lỡ mời, lè cái lưỡi khả ái, hướng Dương An giải thích.
Dương An cười cười, nói:
- Kỳ thật cũng không có gì, tôi có một trang bị có chứa hiệu quả đánh lui, mà tốc độ bắn của tôi khá cao cho nên hiệu quả như mọi người đã thấy.
Đã bị người khác lưu ý tới, còn không bằng thoải mái nói ra.
Kỳ thật đối với đội ngũ này, vô luận là thực lực hay là thái độ làm người của bọn họ, Dương An đều có vài phần hảo cảm. Chỉ là Lam Nhị là thành viên Lam Sắc Quân Đao chiến minh khiến Dương An cảm giác không được tự nhiên, bằng không, hắn cũng sẽ tính toán gia nhập đội ngũ này.
- À đúng rồi, Thiên Hành đại ca!
Dương An đảo mắt một vòng, đột nhiên hỏi:
- Phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn này xảy ra chuyện gì, tại nơi mỗi đội ngũ luyện cấp nơi này đều một vài thành viên mà người của gia tộc, nơi này không cho đội ngũ người chơi thông thường vào sao?
Dương An giả vờ lơ đãng hỏi, muốn tìm hiểu một chút phong thanh về tình huống một ít gia tộc chiến minh.
- Ha ha! Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nghe được vấn đề của Dương An, Thiên Hành nở nụ cười, nói:
- Cậu nhất định cho là tam đại chiến minh chiếm lấy địa điểm luyện cấp này, không cho đội ngũ người chơi thông thường vào đúng không.
- Ha ha!
Dương An tiếp tục giả vờ ngây ngô.
- Kỳ thật cậu nói cũng đúng, nhưng cũng là không đúng!
Thiên Hành lại nói:
- Nơi này chứng thật là bị tam đại chiến minh chiếm lấy, bất quá làm như vậy vì duy trì trật tự nơi này.
- Anh nói tam đại chiến minh không cho đội ngũ người chơi thông thường tiến vào là duy trì trật tự?
- Đúng vậy, tiểu Ngả. Cậu nhất định là mới tới Bạch Vân thành.
Thiên Hành nói:
- Lúc phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn này mới bị phát hiện, vì là một bãi luyện cấp ưu việt cho nên có đại lượng đội ngũ người chơi điên cuồng tiến vào, mỗi đội đều muốn chiếm được vị trí tốt nhất, có điều không ai nhường ai, cướp quái giết người giống như cơm bữa, giao chiến không ngừng, cơ hồ mỗi ngày đều sẽ xuất hiện mấy trận đại hỗn chiến, ảnh hưởng nghiêm trọng tới người chơi bình thường trong Bạch Vân thành. Sau này là tam đại chiến minh đi đầu ra mặt, khống chế nơi này, từ đó mới khiến cho nơi này yên tĩnh lại, mà tam đại chiến minh cũng không phải không cho phép đội ngũ người chơi thông thường tiến vào luyện cấp, chỉ là có hạn chế mà thôi.
- Ồ!
Nghe được Thiên Hành giải thích, Dương An như có suy nghĩ cau mày lại. Lời Thiên Hành nói ra khác hẳn nhận thức từ trước đến giờ của hắn, có thể nói là hoàn toàn phá vỡ, cũng không biết là tốt hay xấu
- Tôi thấy anh nhất định là mới vừa chơi Phong Vân không lâu, có chút hiểu lầm với chiến minh cùng gia tộc.
Lam Nhị cũng thản nhiên nói:
- Rất nhiều người đều cho rằng người chiến minh gia tộc chính là hoành hành ngang ngược, ỷ thế hiếp người, kỳ thật cũng không phải như thế, thông thường mà nói thành viên chiến minh cùng đại gia tộc sẽ không vô cớ tùy ý giết người, người không trêu chọc bọn họ, bọn họ cũng sẽ không để ý người, bởi vì bọn họ phải chú ý đến thanh danh gia tộc mình. Còn những kẻ gây đủ mọi hành vi kia đều là thành viên những gia tộc thấp kém, hoặc là một vài kẻ côn đồ trong gia tộc, ví dụ Thiết Đầu kia.
Mặc dù đối với Lam Nhị không có nhiều hảo cảm, nhưng giọng của nàng thực dịu dàng, thực dễ nghe, rất êm tai, Dương An không khỏi có điểm tin tưởng lời nàng nói.
- Nguyên lai là như vậy!
Dương An trong lòng tỉnh ngộ, hóa ra chính mình cho tới nay đối với chiến minh đại gia tộc đều có một ít hiểu lầm, quả thật, cho tới nay chứng kiến mấy tên côn đồ giết người cướp quái đều chỉ là người của mấy tiểu gia tộc ví dụ như Long thiếu gia Thiếu Gia bang kia, không thấy gia tộc hạng nhất nào cả.
Dương An đột nhiên liên tưởng đến thế lực xã hội đen trong phim ảng, lão đại chân chính sẽ không tùy ý ra tay, cũng chỉ có đám côn đồ tầng chót là ức hiếp người thường, xem như là chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng đi.
Nghe được Thiên Hành cùng Lam Nhị giảng giải, kết hợp phân tích của mình, Dương An phát giác rất nhiều ý nghĩ trước kia cũng chỉ là hiểu lầm, kiến thức bản thân mình thật sự quá nhỏ.
Nhưng mặc dù có thay đổi lớn về cách nhìn với chiến minh đại gia tộc, nhưng mối thù Long thiếu gia kia không thể không báo.