- Xoẹt.
Ở giữa không trung truyền tới ba năm tiếng động khổng lồ, sau đó lập tức năm thân ảnh xuất hiện ở trên không trung.
Trong năm người, một người mặc trường bào màu đen, ba người là trung niên, hai người nữ nhân thì một người mặc trang phục màu tím.
Cô gái mặc cẩm phục ngũ quan tinh mỹ, làn da trắng nõn nà, dáng vẻ đoan trang, bộ ngực sữa lộ ra khe núi sâu thật là mê người.
- Đây là ai?
Nhạc Thành hơi biến đổi thần sắc, năm người này thực lực Nhạc Thành cũng không thể cảm giác được, không biết là ma pháp sư hay đấu sư, chỉ là dựa vào khí tức thì hai nữ nhân này cũng có thực lực tam tinh Đấu Tôn, trung niên nam tử cũng có thực lực chống lại ngũ tinh lục tinh Đấu Tôn.
Năm người này sau khi hạ xuống liền đánh giá những người xung quanh, sau đó lập tức dừng ở bên cạnh đánh giá Nhạc Siêu cùng với Nhạc Đình, mà lúc này đám người Nhạc gia cũng ý thức được bọn họ.
- Hóa ra là bọn họ thực sự đã tới.
Hỏa Lão ngay từ đầu đã nhìn tới sáu người kia, sau đó thấy năm người nữa cuối cùng cũng nhận ra.
- Hỏa Lão, ông biết bọn họ là ai sao?
Nhạc Thành nhìn thấy Hỏa Lão thì thì thầm hỏi.
- Không sai, ta đã biến bọn họ là ai.
Hỏa Lão cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Ngươi không phải muốn tìm tứ đại nhân tộc và tứ đại thú tộc sao, sáu người đầu tiên chính là người của Nhạc gia, còn năm người vừa mới tới chính là người của Viễn cổ Minh xà tộc.
- Cái gì, bọn họ là người của tứ đại nhân tộc và tứ đại thú tộc?
Nhạc Thành kinh ngạc lên, hóa ra tứ đại nhân tộc và tứ đại thú tộc mình đau khổ tìm kiếm đã tới, còn có người của Nhạc gia tới đây nữa chứ.
Nhạc Thành một lần nữa hướng về phía người của Nhạc gia mà chăm chú nhìn.
- Xoẹt. Nguồn truyện: Truyện FULL
Trong lúc Nhạc Thành đánh giá người của Nhạc gia thì lại có bốn trung niên hán tử và một thanh niên tiến tới.
- Hỏa Lão, năm người này là của viễn cổ Hổ tộc hay là Toan Nghê tộc?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi Hỏa Lão.
- Là người của Hổ tộc.
Hỏa Lão cất tiếng nói, ánh mắt trở nên chăm chú nhìn năm người kia.
Năm người kia vừa rơi xuống thì liền chăm chú nhìn xung quanh, sắc mặt của bọn họ cũng có biến đổi.
- Tứ đại nhân tộc, tứ đại thú tộc, nơi này thật là náo nhiệt.
Đại trưởng lão của Hắc Ám Thần điện đánh giá đám người vừa mới tới mà nói.
- Sưu sưu sưu.
Cùng lúc đó, lại có bốn đường thân ảnh từ trên không trung lao xuống, bốn người này mặc cẩm phục trường bào,thoạt nhìn có bộ dáng trung niên, không biết đã sống bao nhiêu năm.
- Đây là người của Toan Nghê tộc, thực lực có thể chống lại ngũ tinh Đấu Tôn.
Hỏa Lão cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Sưu sưu sưu.
Ở giữa không trung lại có sáu đường thân ảnh xuống, Nhạc Thành cảm nhận được một hương vị quen thuộc.
- Chẳng lẽ chính là người của Thần hoàng tộc sao?
Nhạc Thành thì thầm, sáu người này tràn ngập khí tức khiến cho Nhạc Thành nghĩ tới Đông Phương Lạc Nhan.
- Không biết sáu người này có thực lực gì, hẳn là so với Hổ Tộc và Toan Nghê tộc cũng không chênh lệch bao nhiêu.
Nhạc Thành suy đoán ở trong lòng.
- Tứ đại thú tộc cũng tiếp cận thần thú, bọn họ sinh ra nhân hình, hình thú của bọn họ chẳng qua là một chút thiên phú lực lượng mà thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Nguyên ra là vậy, muội tưởng bọn họ vẫn còn là ma thú.
Trầm Linh bừng tỉnh đại ngộ.
- Bọn họ cũng giống như là ma thú, chỉ là có nhiều khác biệt.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó từ trên không trung truyền tới mấy thanh âm xé gió.
Thanh âm này vang lên, sau đó có bảy người xuất hiện, người cầm đầu lớn tiếng nói:
- Các vị cũng tới, xem ra Hắc Sơn ta đã tới chậm.
- Hắc Sơn, đã lâu không gặp, ta còn tưởng là ai.
Lục tinh Đấu tôn của Nhạc gia cất tiếng.
- Nhạc Đại, là tên gia hỏa nhà ngươi sao?
Nhạc Đại cất tiếng nói, nghe thấy bọn họ nói chuyện thì xem ra quan hệ giữa họ không hề tệ.
Nhạc Thành chăm chú nhìn bảy người xuống thì thần sắc hơi biến đổi, hắn liếc mắt nhận ra trong đám đó có Doanh Thi và Cửu U tam Đầu mãng đã biến thành hình người.
- Cô gái này lại gặp.
Nhạc Thành nhìn cô gái tuyệt sắc mà cất tiếng nói.
Mà lúc này Doanh thi nhìn xung quanh, thấy Nhạc Thành thì cũng sáng ngời hai mắt, lập tức tới gần hắn.
- Chủ nhân, người đi đâu vậy?
U Cơ nhìn thấy Doanh Thi đi về phía Nhạc Thành thì ngạc nhiên.
- Nhạc Thành, tên khốn kiếp nhà ngươi.
Doanh Thi đi tới gần Nhạc Thành mà cất tiếng nói.
Nhạc Thành mỉm cười sau đó nói với Doanh Thi:
- Không ngờ ngươi nam giả trang nữ cũng không tệ, ngươi mau khôi phục lại nam trang đi.
- Ta thân vốn là nữ nhân, là nhà ngươi không nhận ra.
Doanh Thi tức giận nói với Nhạc Thành.
- Không phải ta không tìm tới ngươi mà thật sự không cách nào tìm.
Nhạc Thành cất tiếng nói, hắn cũng không muốn trêu ghẹo cô gái này nữa.
Trầm Linh, Hàn Nguyệt chúng nữ sau lưng Nhạc Thành thấy vậy thì biến đổi sắc mặt, bọn họ không biết Nhạc Thành có bao nhiêu nữ nhân nữa.
Doanh Thi chăm chú nhìn chúng nữ sau lưng Nhạc Thành sau đó hơi biến đổi rồi khôi phục lại sắc mặt.
- Thương thế của ngươi không việc gì chứ?
Nhạc Thành đánh giá Doanh Thi, lần trước nàng vì cứu mình mà bị trọng thương rất nặng chỉ là bây giờ xem ra không có việc gì.