"Mẹ ơi, đám súc sinh này bị tông chết là đáng, dám đến nhà chúng ta đập phá, đây là do trời phạt đấy ạ!" Tạ Phi Thiên nhìn thấy mẹ mình gương mặt tự trách, thầm nghĩ mẹ thực sự là quá thiện lương rồi, mặc dù là mới vừa vọt vào nhà mình đập phá vậy mà giờ vẫn thương cảm cho đám khốn kia.
"Con không thể nói như thế, Phi Thiên, bọn họ chỉ là đập đồ đạc nhà chúng ta không phải giết người án mạng gì, tội cũng không đáng chết, đều là ta miệng ăn mắm ăn muối nói lời không hay, sao ta nguyền rủa bọn hắn làm gì chứ? Nếu như ta không nguyền rủa bọn họ bị tông xe, có thể bọn họ không bị tông rồi.
A, đúng rồi, Phi Thiên, ngươi mau đi qua đó xem một chút, xem có thể giúp đỡ người ta được gì không!"
"mẹ à, ta không đi giúp đâu, đám nghiệt súc kia đáng đời!" Tạ Phi Thiên vẫn còn tức giận mắng.
Mẹ hắn chính là người thân duy