Thẩm mẹ dạo gần đây không thấy tiểu Ninh Ninh quấn lấy mình nữa thì âm thầm nghi hoặc, kể cho chồng mình nhưng lại bị ông quở trách.
“Mình à, dạo gần đây tôi không thấy Ninh Ninh ôm hôn tôi nữa. Hình như con bé ngày càng xa lạ với chúng ta.”
“Mình cứ nói linh tinh.” Ba Thẩm càu nhàu nhưng trong lòng cũng không yên. Ông nghĩ đến tối hôm qua mà âm thầm giật mình.
“Ninh Ninh hôn chúc ngủ ngon ba nào.”Thẩm Quách nhẹ nhàng phủ kín chăn lên người con gái yêu, định hướng đến cái má phũng phĩu của cô hôn xuống, tiểu Ninh Ninh giật mình thụt luôn cả người vào trong chăn.
Một lúc sau cô chỉ thò ra khỏi chăn hai đôi mắt sáng lấp lánh. Bé cũng không muốn vậy đâu, đôi môi chúm chĩm bĩu ra:
“Ba ơi, lời hứa có quan trọng không?”
“Tất nhiên rồi.” Thẩm ba xoa nhẹ đầu tiểu Ninh Ninh, ân cần giảng giải:
“Lời hứa rất là quan trọng, nếu con đã hứa với ai thì không được thất hứa. Như vậy là không ngoan đâu.”
Tiểu Ninh nghe xong mà ngẫm nghĩ hồi lâu, cuối cùng bé kết luận: “Ninh Ninh cũng không muốn ba là đứa trẻ hư đâu.”
Thẩm ba cười rộ lên. “Tiểu Ninh ngoan, ba đã là người lớn rồi mà. Thôi, tối rồi mau ngủ đi con.”
Bé rất muốn hôn tạm biệt ba ba, nhưng nhớ lại lời anh Tiểu Duệ, tiểu Ninh đắn đo một lúc, thay vì thơm ngủ ngon ba, bé nghĩ ra một cách, vui sướng ôm nhẹ lấy cổ ba Thẩm: “Ba ngủ ngon.”
Bé quyết định sau này sẽ không phá vỡ đóng dấu của ba mẹ nữa.
xxxx
Không chỉ gia đình Thẩm gia mà bên kia hai vợ chồng họ Mạc cũng đang lo lắng khi trong nhà có đứa con trai đang lớn của mình.
“Mình à, mình có thấy dạo này Từ Duệ rất lạ không?”
“Lạ gì đâu, con vẫn tốt mà.” Mạc ba quay người úp mặt vào gối, cả một ngày làm việc ông rất mệt, giờ chỉ muốn nhanh chóng ngủ một giấc.
“Mình.” Thẩm Dung thấy biểu hiện hờ hững của chồng, đánh mạnh vào tay ông: “Mình không thấy là trong bữa ăn tối nay thằng bé chăm sóc tiểu Ninh rất kĩ à.”
“Ừ,... thôi ngủ đi.”
“Mình” lại gắt lên một lần nữa, Thẩm Dung lại nói tiếp suy nghĩ của mình:
“Tôi là mẹ mà thằng bé còn chưa gắp thức ăn cho tôi lần nào. Hơn nữa nó lại còn tự kiếm tiền để tặng con búp bê cho Ninh Ninh nữa.”
“Thằng bé vẫn luôn thích tiểu Ninh mà. Đó là một cô bé đáng yêu.”
“Đấy” Mạc mẹ chỉ điểm quan trọng nhất “Mình có thấy khả năng Ninh Ninh làm con dâu nhà mình không?”
“Ừ, hơ hơ..” Mạc ba nhanh chóng đồng ý theo lời nói của vợ, rồi không suy nghĩ gì nữa, giơ chân đánh giấc ngủ ngon lành.
Bên cạnh, Mạc mẹ vẫn thao thao bất tuyệt, điệp khúc bắt đầu là ‘tôi là mẹ nó mà còn không được….’sau đó, Mạc mẹ tỉ mỷ vạch rõ ra kế hoạch dạy dỗ con dâu từ bé của mình, phải lấy uy quyền của mẹ chồng thì con trai, con dâu mình mới phục.
Ừ chính lá thế. Đó là lí do tại sao tuổi thơ của Ninh Ninh bị ám ảnh bởi thiên kim tiểu thư Thẩm Dung, bởi quy tắc bất thành văn con dâu nhà họ Mạc.