Trọng Sinh Chi Thú Hồn

Chương 57

Trực giác mách bảo La Tố nên nói chuyện với Ôn Tư Đặc một lần nữa thì tốt

hơn, vì thế cậu hẹn Ôn Tư Đặc giữa trưa gặp nhau ở nhà ăn quân bộ.

“Di, lang ca còn chưa về sao?” Milan lú đầu ra khỏi phòng hỏi.

“Sao vậy?” La Tố đang bồi bọn Tiểu Hoàng chơi đùa, nghe vậy liền ngẩng đầu lên.

“Không có gì, mới thu được tin tức mới nên định hỏi thăm lang ca chút ấy mà.”

Milan ra khỏi phòng, kim đản đản thấy chủ nhân nhà mình, hưng phấn lăn

qua.

“Cám ơn cậu luôn giúp mình chăm sóc kim đản đản.” Milan có chút ngượng ngùng nói.

“Đừng khách khí, thu được tin gì?” La Tố mở miệng hỏi.

“Tu Lôi được một quan lớn bên chính phủ nộp tiền bảo lãnh rồi, tuy mình

không tin tưởng tin này lắm bất quá nếu là thật thì chắc vị quan lớn này lén kí hiệp nghị gì đó với Tu Lôi rồi.” Milan ngửa đầu ngồi xuống sô

pha.

La Tố từ chối cho ý kiến, Milan biết La Tố không phải người

thích nói chuyện phiếm, vì thế bồi kim đản đản chơi một lát cậu lại trở

về phòng chơi game nhập vai, bỏ nhiều tiền như vậy tốt xấu gì cũng phải

tìm vài người chà đạp cho đã chứ sao?

Giữa trưa, Tư Lôi Tạp vẫn

chưa trở về, bởi vì sắp tới giờ hẹn với Ôn Tư Đặc nên La Tố không chờ

nữa mà trực tiếp tới nhà ăn quân bộ, bất quá trước lúc xuất môn vẫn nói

cho Milan cùng bọn Hải Nhân Tư một tiếng.

Với quyền hạn của La Tố không thể đặt chỗ trong nhà ăn quân bộ, vì thế ghế lô do Ôn Tư Đặc đặt, lúc La Tố theo sự chỉ dẫn của bồi bàn tiến vào ghế lô, Ôn Tư Đặc đã tới trước rồi.

“Hôm nay bảo tiêu của cậu không đi cùng à?” Ôn Tư Đặc liếc mắt ra phía sau La Tố, có chút ngoài ý muốn hỏi.

“Sáng nay anh ấy có việc ra ngoài rồi.” La Tố ngồi xuống vị trí đối diện Ôn Tư Đặc.

“Cư nhiên bỏ lại một mình cậu, thật sự hiếm có.” Giọng nói Ôn Tư Đặc cũng

không mang theo hàm ý trêu chọc, chỉ có chút cảm thán mà thôi, luôn thấy bên người La Tố có cự lang, hôm nay không thấy ngược lại có chút không

quen.

Ôn Tư Đặc vẫy vẫy tay bảo bồi bàn vừa dắt La Tố tới dọn đồ

ăn, lúc bồi bàn rời đi còn quay đầu lại ngắm Ôn Tư Đặc một chút, đây

chính là Ôn Tư Đặc đại nhân a! Xem ra Ôn Tư Đặc đại nhân thực thích nhà

ăn của bọn họ, đã tới nhiều lần như vậy a, bất quá người đi chung có

phải là…….?

Bồi bàn đi rồi La Tố mới mở miệng nói: “Tôi nghe được một việc.”

Ôn Tư Đặc hơi run sợ một chút, sau đó cười khẽ: “Tôi đoán được rồi, có thể làm cậu vội vàng hẹn tôi ra như vậy, chỉ sợ tên nhóc Khuê Đế kia đã nói gì đó với cậu, đúng không?”

“Không cần trách Khuê Đế, cậu ta

cũng chỉ lo lắng cho anh thôi.” La Tố không muốn Khuê Đế vì cậu mà bị Ôn Tư Đặc chỉ trích, Khuê Đế là một người thành thật trung hậu, người như

vậy không chỉ ở thế giới kiếp trước, ngay cả ở thế giới này cũng rất khó tìm, rất đáng quý.

“Tôi có thể tưởng tượng được.” Có lẽ nghĩ tới biểu tình ngốc nghếch của đứa em, Ôn Tư Đặc nhịn không được cười khẽ:

“Tôi không nói vì không muốn cậu nghĩ nhiều thôi, chuyện kết hôn trừ bỏ

người nhà, bên ngoài không ai biết cả.”

“……..” La Tố không nói

gì, chỉ lặng lặng nhìn vào ánh mắt Ôn Tư Đặc, đó là một đôi ngươi màu

xám rất đẹp, nhưng trong đó lại không đọc được cảm xúc cùng ý tưởng gì.

“Thu thu~” Ngay lúc bầu không khí có chút trầm mặc, Tiểu Hoàng nhảy ra khỏi

túi tiền, bình hoa trên bàn làm nó chú ý, nó tò mò nhảy tới bên cạnh,

muốn bắt lấy đóa hoa màu đỏ.

Bồi bàn đúng lúc này đưa cơm lên,

cậu ta nhìn thấy bóng dáng màu vàng quen thuộc, chợt nhớ ra người trước

mắt là ai, không phải nam nhân đến dùng cơm chung với Tư Lôi Tạp đại

nhân lần trước đây sao? Tóc đen mắt đen còn có một con la mật khâu

nghịch ngợm, không thể nào nhầm được!

Bồi bàn nghĩ tới đây, lúc

bày thức ăn lại nhìn La Tố thêm vài lần, nam nhân này rốt cuộc có thân

phận gì? Chẳng những dùng cơm chung với Tư Lôi Tạp đại nhân, bây giờ còn dùng cơm chung với Ôn Tư Đặc đại nhân? Hơn nữa hai lần đều là hẹn hò

riêng! Chẳng lẹ là tình tay ba? Không không không, nam nhân này nhìn thế nào cũng thấy là á thú, bởi vì cậu ta mặc áo blue trắng của hệ chữa

trị, Ôn Tư Đặc đại nhân chẳng lẽ coi trọng dạng người này? Hay là….. kì

thực nam nhân này mới là một đôi với Tư Lôi Tạp đại nhân, nhưng Ôn Tư

Đặc nhảy vào giữa, nên cậu ta bị đá một cước? Vì thế hôm nay hai người

tới đàm phán?

Bổ não bằng n tình huống cẩu huyết, bồi bàn rốt

cuộc bị đám bạn bè bưng thức ăn bên cạnh nhắc nhở lấy lại tinh thần, có

chút xấu hổ làm lễ với Ôn Tư Đặc cùng La Tố rồi tận lực làm bộ như không có việc gì vội vàng chạy khỏi ghế lô, bất quá vừa rời khỏi cậu ta liền

hiện nguyên hình, kể cho đám bạn nghe suy luận của mình bất quá chẳng ai chịu tin.

Bên trong ghế lô, La Tố ôm Tiểu Hoàng, một lần nữa nhét nó vào túi tiền: “Thật xin lỗi, để anh chê cười rồi.”

“Không sao, Tiểu Hoàng thực đáng yêu.” Ôn Tư Đặc không hề để ý tới chuyện vừa nãy.

“Thu thu~” Tiểu Hoàng tuy bị chủ nhân của mình bắt về lại túi tiền, nhưng nó vẫn hiếu kì cố chui đầu ra, rơi vào đường cùng La Tố chỉ đành lấy một

khối bùn đất cho Tiểu Hoàng, Tiểu Hoàng thấy thức ăn đôi mắt to tròn của nó lập tức tỏa sáng, móng vuốt bé xíu ôm chặt bùn đất, sợ có ai cướp

phần của nó, trốn qua một bên gặm cắn. Vừa gặm vừa lén quay đầu lại cẩn

thận đề phòng Ôn Tư Đặc. Bởi vì theo tâm lí Tiểu Hoàng, chủ nhân là

người cho thức ăn đương nhiên sẽ không cướp, nhưng Ôn Tư Đặc thì khác,

vì thế nó phải hảo hảo bảo vệ thức ăn của mình.

Ôn Tư Đặc thấy bộ dáng lúng liếng của Tiểu Hoàng, nhịn không được cười khẽ, La Tố cũng bị một loạt động tác của Tiểu Hoàng làm cho dở khóc dở cười, ánh mắt nhu

hòa hơn bình thường rất nhiều. Một màn này bị Ôn Tu Đặc thu hết vào đáy

mắt, bất quá Ôn Tư Đặc không nói gì, chỉ bưng tách cà phê nhấp vài ngụm.

La Tố thấy Tiểu Hoàng đã an phận nên không nhìn nó nữa, quay đầu lại hỏi: “Đối phương thế nào?”

“Không biết, còn chưa gặp.” Ôn Tư Đặc tùy ý trả lời, nhưng những lời này lại làm La Tố ngẩng mạnh đầu: “Còn chưa gặp?”

“Thế nào, tôi nói vậy làm cậu cảm thấy rất bất ngờ à?” Ôn Tư Đặc trào phúng

nhếch khóe môi: “Trong nhà quyết định, tôi tới giờ chỉ thấy qua ảnh

thôi, đối phương là quân chính thế gia, đang làm thiếu tướng, bởi vì gia thế rất tốt nên người nhà muốn nhanh chóng gói tôi đá ra ngoài a.”

La Tố hơi nhíu mày, cậu không hiểu, nếu thế giới này giống cái có địa vị

cao như vậy thì không nên có tình huống này, giống cái hẳn nên có quyền

lợi lựa chọn bầu bạn mới đúng.

“Xem ra cậu rất nghi hoặc.” Ôn Tư

Đặc dùng nĩa ăn gảy thức ăn trong dĩa: “Đừng quên nghề nghiệp của tôi,

tuy ngoài mặt mọi người nói tôi là ngôi sao điện ảnh, chính là tôi quay

những bộ phim như vậy cũng là chuyện thật. Với tình huống của tôi, có

thể được quân chính thế gia nhìn trúng đối với người nhà đã là chuyện

kinh hỉ ngoài ý muốn, bọn họ đương nhiên sẽ khẩn cấp đáp ứng hôn sự

này.”

“Sao không cự tuyệt?” La Tố biết Ôn Tư Đặc không phải người ôn như như bề ngoài, Ôn Tư Đặc và cậu đều là dạng người dám phản kháng

vì những chuyện riêng tư của mình, nếu không trước kia Ôn Tư Đặc cũng

không chọn đóng loại phim này.

“A.” Ôn Tư Đặc xoa nhẹ nốt ruồi bên khóe mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ nói: “Đổi lại thành cậu, cậu cũng không cự tuyệt.”

“…….” La Tố chìm sâu vào trầm mặc, đây là lần đầu tiên cậu phát hiện mình không thể lí giải nổi suy nghĩ của Ôn Tư Đặc.

“Sẽ không cho dù……..” Ánh mắt Ôn Tư Đặc giống như có tình tự đang không

ngừng dao động kịch liệt, anh đưa tay nắm lấy mặt dây chuyền trước ngực, bất quá lập tức giống như bị phỏng mà buông lỏng tay: “Đối với tôi, đây là kết quả tốt nhất.”

“……..” La Tố định nói an ủi, bất quá cuối

cùng lại không nói nên lời, cậu không phải người của thế giới này, vì

thế cậu không hiểu được, cũng không thể lí giải tâm tình của Ôn Tư Đặc

lúc này, bất quá nếu đó là sự lựa chọn của anh thì cậu chỉ có thể yên

lặng chúc phúc.

“Có gì cần giúp có thể tìm tôi hỗ trợ.” Trầm mặc nửa ngày, La Tố chỉ có thể nói những lời này.

“Thực sự là bộ mặt đáng sợ, biểu tình rất ngưng trọng.” Ôn Tư Đặc hiếm có dịp trêu chọc La Tố: “Tôi chỉ kết hôn thôi mà, đâu phải đi tìm chết. Yên

tâm đi, không cần khổ sở thay tôi, mặc khác tối nay sẽ tổ chức tiệc

trong này, lúc đó tôi sẽ gặp được đối tượng kết hôn.”

“Nếu anh ta khi dễ anh, nhớ nói cho tôi biết.” La Tố trong đầu đã bày ra cả trăm

loại phương pháp dùng khế ước thú để dạy dỗ đối phương mà không lưu lại

dấu vết.

“Phốc——” Ôn Tư Đặc nhịn không được lại cười khẽ, anh xoa nhẹ nốt ruồi: “Cậu nghĩ anh ta có cơ hội khi dễ tôi sao?”

“……” La Tố bắt đầu tự hỏi, có lẽ người lo lắng là tên quân bộ kia cũng không chừng, dù sao Ôn Tư Đặc cũng không phải người dễ đối phó.

Bầu

không khí ngưng trọng lại chuyển ấm, dùng cơm xong, hai người định tạm

biệt thì ngoài cửa ghế lô xuất hiện một con cự lang màu xám, tông mao

màu ngân hôi rậm rạp rực rỡ dưới ánh đèn, bên dưới lớp da lông là cơ thể rắn chắc, một đôi bụi mâu chăm chú nhìn La Tố, giống như đang một mực

chờ đợi chủ nhân của mình.

“Bảo tiêu của cậu đến rồi.” Ôn Tư Đặc vỗ vỗ bả vai La Tố, trêu chọc.

“……..” La Tố bất đắc dĩ, phỏng chừng bọn Milan nói cho cự lang biết cậu ở đây.

Ôn Tư Đặc dẫn đầu ra khỏi ghế lô, anh ngồi xổm xuống nói nhỏ với cự lang:

“Cho anh một đề nghị, vẫn bảo trì hình lang sẽ không hay ho đâu.” Ôn Tư

Đặc nói xong thì phất tay với La Tố ở phía sau, ý bảo đối phương không

cần tiễn.

La Tố nhìn theo bóng Ôn Tư Đặc rời đi, mở miệng hỏi: “Vừa nãy Ôn Tư Đặc nói gì với anh?”

Cự lang dùng đôi ngươi màu xám chăm chú nhìn La Tố, sau đó lâm vào trầm

mặc. La Tố thấy cái đầu uy phong lẫm lẫm của cự lang, khẽ thở dài, không truy vấn nữa mà mang cự lang cùng về kí túc xá.

Buổi tối, mũ

giáp La Tố đặt rốt cuộc cũng được gửi tới, Milan cùng Hải Nhân Tư hưng

phấn kéo La Tố muốn đối chiến, bất quá bị La Tố lấy lí do muốn tìm hiểu

hệ thống trò chơi cự tuyệt.

Mũ giáp trò chơi là buộc định, nói

cách khác là một mũ chỉ có một người sử dụng, La Tố uy thực cho bọn Tiểu Hoàng xong mới đội mũ giáp, tiến vào trò chơi.

Cự lang như trước đồ sộ ngồi bên cạnh canh giữ, nó nhìn bộ dáng La Tố đội mũ giáp, nghĩ

thầm có lẽ mình cũng có thể mang mũ giáp tới, lang ca tỏ vẻ……mình cũng

muốn bồi em ấy chơi trò chơi.

La Tố đội mũ giáo, tiến vào trò

chơi thì hình ảnh đập vào mắt là thảo nguyên rộng lớn, toàn bộ hình ảnh

làm La Tố nghĩ mình đang ở thế giới chân thực. La Tố kiếp trước cũng có

chơi game, tuy không bao lâu nhưng dựa vào kinh nghiệm trước kia, cậu

nhanh chóng nắm giữ được các thao tác cơ bản.

Tiến vào trò chơi

bước đầu tiên là thiết lập nhân vật, mũ giáp sẽ quét hình diện mạo người chơi, tạo ra hình ảnh tương tự, người chơi có thể tiến hành điều chỉnh, La Tố chọn giảm dung mạo 50%, sau đó nhuộm tóc thành màu trắng, còn lựa kiểu tóc đầu rơm. Kiểu tóc này có thể che khuất hơn phân nửa gương mặt, là sự lựa chọn tốt nhất để che dấu mặt thật.

Kì thật rất hiếm

người làm vậy, đại đa số mọi người đều dùng diện mạo thật tiến vào trò

chơi. Cài đặt nhân vật xong chính là bước đặt tên, La Tố vì thuận tiện

nên trực tiếp chọn họ ‘La’ kiếp trước làm tên.

Làm xong hết thảy, La Tố nhấn tiến vào trò chơi, trò chơi có 3 chủng tộc, cũng chính là

hồn thú, khế thú cùng á thú, người lựa chọn á thú rất ít, bởi vì chức

nghiệp của á thú trong trò chơi này là chức nghiệp phụ trợ, chỉ có học

trò của khoa chữa trị niệm lực lựa chọn thôi, bởi vì năng lực của họ có

thể trị liệu khế ước thú trong trò chơi, điểm này cũng khá giống hiện

thực.

Hồn thú có thể mở hồn thú để sử dụng, người sử dụng có thể

xin cấp hồn thú giống trong cơ thể mình, trong trò chơi chế độ hồn thú

giống như hiện thực.

Trong ba chủng tộc, khế thú là chủng tộc

được nhiều người lựa chọn nhất, bởi vì rất nhiều á thú cũng chọn lựa khế thú khi tham gia trò chơi, chủng tộc khế thú cũng là chủng tộc khó

nhất, nói đơn giản là mua khế ước thú, chiến đấu, đổi điểm, sau đó mua

khế ước thú mạnh hơn, chiến đầu, đổi điểm, cứ tuần hoàn như vậy.

Phần lớn mục tiêu của khế thú là đổi được khế ước thú giống như trong hiện

thực, sau đó thông qua trò chơi để nâng cao năng lực chiến đấu của mình. La Tố thì không giống vậy, cậu cũng không phải khế thú, nhưng cậu có

thể điều khiển tất cả chủng loại khế ước thú, có thể nói trò chơi này

thực sự thích hợp với cậu.

Trong hiện thực, La Tố không có cách

nào dùng khế ước thú để chiến đấu, bởi vì như thế sẽ bại lộ thực lực của cậu, nhưng trong trò chơi cậu hoàn toàn áp dụng những ý tưởng của mình. Thông qua trò chơi này, cậu có thể quen thuộc phương thức chiến đấu của tất cả các loại khế ước thú, hơn nữa có thể đề cao thực lực của mình

một cách đáng kể. Nếu trước kia cậu chỉ có thể phát huy 5 phần năng lực

của khế ước thú, như vậy sau khi quen thuộc trò chơi này, cậu tin tưởng

mình có thể để các loại khế ước thú phát huy 100% năng lực.

La Tố lựa chọn khế thú, sau đó xung quanh cậu xuất hiện một thảo nguyên màu

vàng, hắc cầu thú, la mật khâu cùng một ít khế ước thú đang vui đùa xung quanh, tuy biết chỉ là trò chơi bất quá hình ảnh chân thật vẫn làm La

Tố có chút thất thần.

【Xin người chơi hãy thả lỏng, hiện tại sẽ

bắt đầu quét hình, trị số của lực tinh thần sẽ quyết định cấp bậc khế

ước thú của người chơi.】

Âm thanh của hệ thống vang lên, sau đó

La Tố cảm giác có một trận dao động đảo qua óc mình, bởi vì thời gian

dài chiến đấu ở thời tận thế nên La Tố theo bản năng dùng lực tinh thần

che chắn làn sóng.

【Cảnh báo, xin người chơi thả lỏng tinh thần, trước mắt kết quả quét hình là số 0, lần thứ hai quét hình bắt đầu…….】

La Tố lại cản làn sóng ở bên ngoài óc mình, lực tinh thần của cậu hiện tại là thứ quan trọng nhất, để một làn sóng không biết tên quét qua não

mình này không thể nghi ngờ là đem nhược điểm lộ ra trước mặt người

khác, tuy nó hẳn là an toàn nhưng vẫn không thể cam đoan có chuyện ngoài ý muốn phát sinh, vì thế La Tố vẫn cẩn thận, đây cũng là thói quen cậu

dưỡng thành ở ngày tận thế.

Hệ thống quét hình 3 lần, rốt cuộc

quyết định lực tinh thần của La Tố là số 0. Bất luận là ai cũng có lực

tinh thần tồn tại, cho dù là á thú cũng vậy, La Tố là người đầu tiên từ

lúc trò chơi bắt đầu hoạt động có kết quả là số 0, vì thế hệ thống lập

tức đưa tin tức này về kho số liệu trò chơi.