Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 39

Dịch gia.
Dương Mạn tràn đầy nôn nóng nói: "A Tầm, bây giờ lão đại biến thành cái dạng này, vậy phải làm sao bây giờ a?"


Dịch Tầm hai tay chống lưng, tức giận mắng: "Đang yên đang lành, hắn đi trêu chọc Tà Y làm cái gì? Không ít phu nhân có giao tình với Tà Y, huống chi, ta nghe nói sáng nay Tà Y vừa tiến cung, ẩu tể "(con non) "của thanh cánh hổ vương kia liền có chuyển biến tốt, người này đã được hoàng đế để vào mắt."


Dương Mạn cắn chặt răng: "Trước đó ngươi đi Trang gia cầu hôn, Trang Hạo không phải cự tuyệt sao, Tiểu Tuyết hỏi thăm xuống, biết được Trang Hạo cư nhiên thích Tà Y, Tà Y cũng chỉ là một cái lão nhân, Trang Hạo thích người khác thì thôi đi, kết quả, hắn thích người như vậy, ngươi bảo Tiểu Tuyết làm sao có thể cam tâm?"


Dịch Tầm: "......"
Dương Mạn cau mày: "Trang Hạo cũng không biết là nghĩ như thế nào, Dịch gia chúng ta có chỗ nào kém hơn Trang gia bọn họ chứ, hai nhà môn đăng hộ đối, Tiểu Tuyết thâm tình trước sau như một với Trang Hạo, Trang Hạo có gì phải kén chọn."


"Được rồi, vì hôn sự này, ta đã đủ mất mặt, dưa hái xanh không ngọt, nếu Trang Hạo thật sự không thích Sơ Tuyết, vậy việc này cho qua đi." Dịch Tầm thở dài một hơi.
Dương Mạn gật đầu: "Ta biết rồi."
"Tam thiếu gia tới không?" Dương Mạn quay sang hỏi gã sai vặt đứng một bên.


Gã sai vặt vội nói: "Đã phái người đi mời, bất quá, tam thiếu gia đã đi kỹ viện uống hoa tửu, nói chờ đại thiếu gia chết rồi lại đi thông tri hắn."
Dương Mạn nhăn mày, thở dài một hơi: "Đứa nhỏ này, sao lại nói chuyện như vậy......"


Trên mặt Dương Mạn mang theo vài phần thất vọng, trước sau cũng không nói thêm gì nữa, chỉ là Dịch Tầm lập tức tức giận bừng bừng, "Tên nghịch tử này, ca ca hắn bệnh nghiêm trọng như vậy, hắn còn có thời gian rảnh đi uống hoa tửu."


Dương Mạn kéo Dịch Tầm lại: "Được rồi, đứa nhỏ này tùy hứng, ngươi cũng không phải ngày đầu mới biết."
Dịch Tầm cắn chặt răng, qua một hồi lâu sau mới nhịn tức giận xuống.


Dương Mạn canh giữ ở bên mép giường Dịch Hỏa, than ngắn thở dài: "Đây là tạo nghiệt gì không biết! A Tầm, lão đại vẫn luôn kêu đau, y sư ngươi mời đã tới chưa?"
Dịch Tầm nhíu mày: "Y sư nổi danh ở hoàng đô đều đã mời hết, nếu vẫn không được cũng chỉ có thể đi tìm Tà Y."


Dịch Tầm nắm chặt nắm tay, nếu Tà Y ở ngoài cung, hắn đã sớm bắt người tới đây trị liệu, đáng tiếc, Tà Y hiện tại đang ở trong cung, cùng một chỗ với con hổ vương kia, thực lực của con hổ vương kia cũng không phải là nhỏ!


Dịch Sơ Tuyết đứng ở một bên, xoắn chặt ngón tay, nàng vốn còn đang trông cậy vào Dịch Hỏa ra mặt cho nàng, kết quả, Dịch Hỏa cư nhiên biến thành cái dạng này, Tà Y kia cũng quá kiêu ngạo!
...........


Trong hoàng cung, hổ con đã khôi phục không ít, bây giờ đang há miệng để Kỳ Thiếu Vinh tẩy răng, nguyên bản hổ con rất chán ghét tẩy răng, bất quá, nếm đến chỗ tốt liền bắt đầu yêu thích.


Thanh cánh hổ vương lười biếng nằm bên cạnh, thỉnh thoảng vẫy vẫy đuôi, mở đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm Kỳ Thiếu Vinh.
Kỳ Thiếu Vinh hít sâu một hơi, quay sang nhìn Trang Hạo: "Ngươi thật sự xác định ta sẽ không bị con hổ này ăn luôn sao?"
Trang Hạo lắc đầu: "Yên tâm đi, không có việc gì."
Kỳ Thiếu Vinh: "......"


Hổ vương đột nhiên mở miệng ra, một cỗ mùi hương lạ huân về phía Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Thiếu Vinh nghiêng người thiếu chút nữa té ngã, Trang Hạo thuận thế tiếp được thân hình Kỳ Thiếu Vinh rơi xuống.
Trang Hạo đỏ mặt ôm Kỳ Thiếu Vinh: "Hổ vương chỉ là đánh ngáp, ngươi không cần lo lắng."


Kỳ Thiếu Vinh vội vàng dựng thẳng thân mình, vừa rồi bị con hổ chết tiệt kia dọa sợ, hắn lại có loại cảm giác giống như đang nhào vào trong ngực Trang Hạo, thật sự là quá mất mặt, trên trán Kỳ Thiếu Vinh nổi lên mấy vạch hắc tuyến.


Kỳ Thiếu Vinh dùng non nửa canh giờ để làm sạch hàm răng cho hổ con, sau khi làm xong, hổ con tràn đầy hưng phấn lăn vài vòng trên mặt đất, Kỳ Thiếu Vinh nhìn bộ dáng tung tăng nhảy nhót của hổ con, không khỏi cảm thấy như trút được gánh nặng.


Kỳ Thiếu Vinh vừa định rời đi, hổ vương lập tức không thuận theo, cào theo đuổi lại, Kỳ Thiếu Vinh không khỏi có chút da đầu tê dại.
"Sao lại như vậy?" Kỳ Thiếu Vinh nhìn về phía Trang Hạo hỏi.
Trang Hạo nhíu mày: "Hình như nó cũng muốn nhờ ngươi tẩy răng?"


Kỳ Thiếu Vinh há to miệng, không dám tin tưởng nhìn Trang Hạo.
"Có phải ngươi lầm rồi không?" Kỳ Thiếu Vinh hít sâu một hơi nhìn Trang Hạo.
Trang Hạo lắc đầu: "Hẳn là không có."


Kỳ Thiếu Vinh nhìn lão hổ cao tráng trước mặt, có loại cảm giác khóc không ra nước mắt, làm tẩy răng cho hổ con xong, hắn đã rất mệt rồi được không? Một con quái vật khổng lồ như vậy, quả thực là sống không còn gì luyến tiếc!
Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Ngài không sao chứ?"


Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Không có việc gì, không phải người hiểu ma pháp thủy hệ sao, trước làm sạch răng cho nó đi."
Trang Hạo gật đầu: "Được!"


Trang Hạo chăm chỉ tẩy răng cho hổ vương, Kỳ Thiếu Vinh đứng một bên, thỉnh thoảng chỉ điểm biện pháp cọ rửa cho Trang Hạo, hai người tuy rằng là lần đầu tiên hợp tác nhưng lại dị thường ăn ý.
Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo dùng hơn một canh giờ mới hoàn toàn rửa sạch cho hổ vương.