Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh đính hôn, oanh động toàn bộ hoàng đô.
Trang Hạo là thiên tài nổi tiếng của hoàng đô, Kỳ Thiếu Vinh sóng sau xô sóng trước, cũng là một nhân vật phong vân của hoàng đô, tin tức hai người đính hôn hấp dẫn vô số quan to hiển quý đến xem lễ.
Trang gia vô cùng coi trọng lễ đính hôn lần này, địa điểm đính hôn chọn ở tửu lâu Phi Nguyệt lớn nhất hoàng đô.
Trong đại sảnh, không ít khách nhân bưng chén rượu qua lại đi lại.
"Sao Kỳ Thiếu Vinh còn chưa tới, không phải là muốn cho Trang Hạo leo cây chứ?"
"Có khả năng này a! Lúc trước khi Trang Hạo tuyến bố hai ngươi đính hôn ở Lạc Hoa Hiên, nhìn bộ dáng Kỳ Thiếu Vinh không phải quá tình nguyện."
"Nếu Kỳ Thiếu Vinh cho Trang Hạo leo cây, vậy có trò hay để xem rồi."
"Hình như người Kỳ gia còn chưa tới."
"Kỳ Thiếu Vinh căn bản không cho bản thân mình là người Kỳ gia, người Kỳ gia có tới cũng chỉ tự rước lấy nhục."
"Bích Lưu Vân tới! Nếu Bích Lưu Vân tới, vậy Kỳ Thiếu Vinh hẳn là cũng sắp tới rồi."
"Nói không sai, Bích Lưu Vân này chính là phụ tá đắc lực của Kỳ Thiếu Vinh a!"
++++++++++++++++++++++++++++++++
"Bích cầm sư, ngươi cuối cùng cũng tới." Trang Khiêm đón đi đón.
Bích Lưu Vân nhìn Trang Khiêm: "Đúng vậy! Tiểu mập mạp, ngươi làm sao vậy, trên trán toàn là mồ hôi."
Trang Khiêm cười khan hai tiếng: "Ta nóng a!"
"Thời tiết lạnh như vậy mà ngươi cũng có thể ra một thân mồ hôi, hỏa khí thật vượng! Có phải ngươi cắn thuốc không?"
Trang Khiêm gãi gãi đầu: "Bích cầm sư, ngươi đừng nói giỡn, sao bây giờ ngươi mới đến!"
"Hiện tại cũng không muộn a! Đại nhân vật luôn phải đợi đến giây phút cuối cùng mới xuất hiện trên sân khấu, như vậy mới có thể thể hiện ra được giá trị con người!"
Trang Khiêm lau mồ hôi lạnh trên trán: "Có phải Kỳ tứ thiếu cũng nghĩ giống ngươi không?"
Bích Lưu Vân gật đầu: "Đương nhiên, thân phận của thiếu gia còn lớn hơn ta."
Trang Khiêm: "...... Khó trách hiện tại còn chưa tới, không phải là không tới luôn đi?"
"Cái này...... cũng có khả năng a!"
"A!" Trang Khiêm sợ hãi kêu một tiếng.
Bích Lưu Vân cười cười: "Ta nói giỡn."
Trang Khiêm: "......" Hình như ác nhân bên người Tà Y ai cũng thích nói giỡn! Bất quá, nói giỡn như vậy thật sự không vui chút nào được không?
++++++++++++++++++++++++++++++++++
"Tới rồi, tới rồi." Dịch Phàm cùng Kỳ Thiếu Vinh đi đến.
Dịch Phàm dựa theo quy củ đính hôn của Nguyên Quốc, hai người đính hôn cần trưởng bối của hai bên dắt tay đưa đến cùng một chỗ, ngụ ý vĩnh kết đồng tâm.
Làm người đưa thân, Dịch Phàm nắm lấy tay Kỳ Thiếu Vinh, đặt tay Kỳ Thiếu Vinh lên tay Trang Hạo.
Trang Nhân Tuyền miễn cưỡng cười cười với Dịch Phàm, trưởng bối bên Trang gia là Trang Nhân Tuyền, Trang Nhân Tuyền không nghĩ tới có một ngày hắn lại ngồi ăn chung một bàn với phế vật Dịch gia.
Trong đám khách khứa, Hồ Phong tràn đầy buồn bực ăn trà bánh, "Thiếu gia nhà ngươi nghĩ cái gì vậy? Sao hắn lại chọn Dịch Phàm đưa thân, hắn hoàn toàn có thể chọn ta mà!"
"A Phàm...... lớn lên soái a! Chuyện đưa thân đương nhiên phải tìm cái soái ca, người Trang gia lớn lên soái, thiếu gia bên này cũng không thể rơi xuống hạ phong được." Kỳ Hằng giải thích.
Hồ Phong: "......" Thời điểm hắn trẻ tuổi cũng rất tuấn tú a! Tên hỗn đản Kỳ Hằng này cư nhiên khinh thường người khác như vậy.
"Có không ít người Dịch gia tới a!" Hồ Phong nói.
Kỳ Hằng gật đầu: "Đúng vậy!"
Thân phận Dịch xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, Kỳ Hằng thấy có không ít người Dịch gia trong đại sảnh nhìn Dịch Phàm bằng ánh mắt cổ quái.
"Dịch thiếu, hạnh ngộ a!" Đường Thiên Anh đi về phía Dịch Phàm bắt chuyện.
Dịch Phàm cười cười gật đầu với Đường Thiên Anh: "Tứ hoàng tử, hạnh ngộ."
"Dịch thiếu, chúng ta có thể tìm một chỗ nói chuyện riêng không?" Đường Thiên Anh hỏi.
"Đương nhiên."
Hiện giờ Dịch Phàm hung danh hiển hách, mấy đệ tử Dịch gia nhìn thấy Dịch Phàm đều có chút ngo ngoe rục rịch, bất quá, ngại Dịch Phàm hung hãn, không có tiến tới bắt chuyện.
"Tứ hoàng tử tìm Dịch Phàm làm gì vậy?" Một đệ tử Dịch gia hỏi.
"Không biết!"
"Không biết Kỳ Thiếu Vinh đang nghĩ cái gì, cư nhiên tìm Dịch Phàm đưa thân cho hắn."
"Từ trước tới giờ Kỳ Thiếu Vinh làm việc luôn tùy tâm sở dục, hắn tìm Dịch Phàm cũng không có gì kì quái."
"Tiểu tử Dịch Phàm này lẫn một chân vào bãi bùn lầy Kỳ gia, không sợ chết không có chỗ chôn sao?"
+++++++++++++++++++++++++++++++++
"Tứ hoàng tử tìm ta có việc?" Dịch Phàm hỏi.
"Dịch thiếu đúng là nhân trung long phượng!" Đường Thiên Anh nói.
Dịch Phàm cười cười: "Dịch Phàm thấp cổ bé họng, không nhận nổi khen ngợi của tứ hoàng tử."
"Ngươi đương nhiên là nhận nổi, khoảng thời gian trước ta có cùng Kỳ Thiếu Vinh nói đến chuyện cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, Kỳ tứ thiếu có ý hợp tác, bất quá, hắn nói đã chuyển quyền quản lý cửa hàng cho các hạ rồi."
Dịch Phàm gật đầu: "Đúng vậy, Thiếu Vinh tương đối bận rộn, ta có nhiều thời gian rảnh hơn, cho nên cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành tạm thời giao cho ta quản lý."
Đường Thiên Anh nhìn Dịch Phàm: "Vậy Dịch thiếu có hứng thú hợp tác cùng ta?"
"Đương nhiên," Dịch Phàm nói. Hợp tác cùng có lợi, căn cơ của bọn họ quá cạn, nếu có thể mượn con đường hoàng thất, đương nhiên là tốt nhất.
Đường Thiên Phong nhìn về phía Dịch Phàm cùng Đường Thiên Anh, nhịn không được nắm chặt nắm tay, "Dịch Phàm cùng tứ đệ trò chuyện thật vui a!"
Đường Thiên Phong trầm mặt, năm đó Mộ Tuyết Lam dưới sự giận dữ gả cho Dịch Phàm, Đường Thiên Phong cảm thấy phế vật như Dịch Phàm không có khả năng động được vào Mộ Tuyết Lam, cũng vừa lúc làm mài mòn tính tình Mộ Tuyết Lam, liền thuận nước đẩy thuyền, tuy rằng Đường Thiên Phong tán thành hôn sự giữa Mộ Tuyết Lam cùng Dịch Phàm, nhưng như vậy cũng không có nghĩa là hắn dễ chịu.
Từ trước tới nay Đường Thiên Phong chưa từng đặt Dịch Phàm vào trong mắt, vì Mộ Tuyết Lam, quan hệ giữa Dịch Phàm cùng Đường Thiên Phong liền trở nên cứng đờ.
Đường Thiên Phong sao có thể nghĩ được Dịch Phàm lại có thực lực lợi như vậy, người này còn có quan hệ ràng buộc sâu sắc cùng Kỳ Thiếu Vinh.
Thẩm Mạn Vũ thở dài, "Tứ đệ ngươi rất để bụng chuyện cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, phỏng chừng là muốn mượn cơ hội này nói chuyện hợp tác cùng Dịch Phàm đi."
Đường Thiên Phong hít sâu một hơi, lúc trước hắn tốn hết công sức điều tra lão bản sau màn của cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, không nghĩ tới kết quả lại là thay người khác làm áo cưới.
++++++++++++++++++++++++++++++++
Trang Hạo nắm lấy tay Kỳ Thiếu Vinh: "Ta rất cao hứng."
"Cao hứng cái gì?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
"Cao hứng ngươi đã tới......"
"Dựa theo hiệp nghị trước đính hôn, ta chiếm hết tiện nghi, vì sao phải không tới."
Trang Hạo cười cười, nắm chặt lấy tay Kỳ Thiếu Vinh: "Ta chỉ sợ ngươi không muốn chiếm phần tiện nghi này."
"Ngươi tưởng tượng ta quá tốt rồi."
"Sư phụ ngươi tới rồi, chúng ta cùng đi gặp hắn."
Kỳ Thiếu Vinh cúi đầu, nhìn Trang Hạo nắm lấy tay mình, ngẩng đầu nhìn Trang Hạo:
"Lòng bàn tay ngươi đều là mồ hôi, ngươi ra mồ hôi trộm rất nghiêm trọng a, không phải bị bệnh chứ?"
"Không có."
Kỳ Thiếu Vinh bắt ngược lại tay Trang Hạo, "Ta thay ngươi bắt mạch đi."
Trang Hạo muốn rút tay về, lại không thể tránh khỏi giam cầm của Kỳ Thiếu Vinh.
Kỳ Thiếu Vinh dựa vào sát tai Trang Hạo thổi khí: "Trang Hạo, mạch đập của ngươi nhảy rất nhanh a!"
Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh, đột nhiên kéo Kỳ Thiếu Vinh lại hôn xuống.
Người xung quanh liền phát ra tiếng vỗ tay dồn dập.
Kỳ Thiếu Vinh đẩy Trang Hạo ra, đen mặt lại, "Ngươi đang làm cái gì?"
"Ngươi trêu chọc ta trước." Trang Hạo nói.
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
++++++++++++++++++++++++++
Nghe thấy tiếng kinh hô trong sân, Đường Thiên Anh quay qua nhìn về phía Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh, "Trang đại thiếu cùng Kỳ tứ thiếu quan hệ thật tốt, Dịch thiếu nói có đúng hay không?"
Dịch Phàm gật đầu: "Khả năng đi."
Thẩm Nguyên nhìn về phía Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh, thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Cuối cùng cũng đính hôn! A Khiêm, ngươi nói đi, chuyện từ hôn xem như chưa xảy ra đúng không?"
Trang Khiêm liếc trắng mắt nhìn Thẩm Nguyên một cái: "Bỏ qua, bỏ qua cái quỷ, bởi vì lúc trước ngươi chọc gậy bánh xe, ngươi có biết ca ta đã phải ký bao nhiêu hiệp nghị cắt đất đền tiền không!"
Thẩm Nguyên gãi gãi đầu, cười gượng một tiếng: "Làm việc tốt thường gian nan a, mặc kệ thế nào, không phải bây giờ đã đính hôn rồi sao?"
Trang Khiêm bĩu môi: "Chỉ là đính hôn mà thôi."
Thẩm Nguyên nhìn Trang Khiêm: "Ngươi đừng không tin tưởng ca ngươi như vậy, chẳng lẽ đính hôn rồi, ca ngươi còn không bắt được Kỳ Thiếu Vinh hay sao?"
Trang Khiêm nhún vai: "Ta cũng không biết."
Thẩm Nguyên cùng Trang Khiêm ở bên này tâm sự, một loạt tiếng động xôn xao truyền đến.
"Người Kỳ gia tới, là người Kỳ gia tới!" Trang Khiêm hô lên.
Thẩm Nguyên cùng Trang Khiêm cùng nhìn về phía cửa, "Không ngờ người Kỳ gia lại tới, ta còn tưởng rằng người Kỳ gia sợ mất mặt, không dám tới." Trang Khiêm nói.
Thẩm Nguyên: "Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo đính hôn là chuyện lớn, Kỳ gia đương nhiên muốn tới......"
Đám người Kỳ Thiếu Khang cùng đi đến, "Tứ đệ, chúc mừng ngươi."
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu với Kỳ Thiếu Khang: "Cảm ơn."
Kỳ Thiếu Vinh hứng thú đánh giá Kỳ Thiếu Như đứng cạnh Kỳ Thiếu Khang.
Chú ý tới ánh mắt hài hước của Kỳ Thiếu Vinh, một cỗ cảm giác xấu hổ cùng giận dữ cuồn cuộn nổi lên trong lòng Kỳ Thiếu Như.
"Mấy vị tùy tiện ăn, ta cùng Thiếu Vinh đi chiêu đãi các khách nhân khác trước." Trang Hạo nói.
Kỳ Thiếu Như nhìn bóng dáng Trang Hạo, muốn nói cái gì, cuối cùng chỉ có thể căm giận dậm chân.
"Trang Hạo có ý gì chứ? Tiếp đón khách nhân, chẳng lẽ chúng ta thì không phải khách nhân?"
Kỳ Thiếu Khang nhìn Kỳ Thiếu Như: "Được rồi, Thiếu Như, ngươi bớt tranh cãi đi!"
Kỳ Thiếu Như bất mãn cắn chặt răng cúi đầu xuống.
+++++++++++++++++++++++++++
Lý Phong rầu rĩ nhìn về phía Đường Thiên Anh cùng Dịch Phàm trò chuyện vui vẻ, trong lòng vô cùng buồn bực.
"Phong ca, hiện tại Dịch Phàm sống thật tốt."
Tư chất Dịch Phàm kém cỏi, Dịch gia cảm thấy mất mặt, Lý gia cũng cảm thấy mất hết mặt mũi, vậy nên Dịch Phàm bị Dịch gia lạnh nhạt, Lý gia cũng không có người ra mặt cho Dịch Phàm, chỉ là thế sự vô thường, hiện giờ Lý gia đã không theo kịp địa vị của Dịch Phàm.
"Quan hệ của Dịch Phàm cùng Kỳ Thiếu Vinh không tầm thường, hai người kia quậy với nhau, thực lực không nhỏ chút nào!" Lý Nguyên nói.
"Nghe nói Kỳ Thiếu Vinh đã giao quyền quản lý cửa hãng mỹ phẩm Khuynh Thành cho Dịch Phàm, Kỳ Thiếu Vinh thật hào phóng!" Lý Ngải nói.
"Kỳ Thiếu Vinh sao lại không hào phóng, hiện tại hắn chính là hôn thê của Trang Hạo, Trang Hạo có thể để Kỳ Thiếu Vinh thiếu tiền sao?" Lý Tĩnh chua lòm hừ một tiếng.
Lý Nguyên gật đầu: "Cũng đúng! Trang Hạo là ngự thú sư, tuy lợi nhuận Kỳ Thiếu Vinh kiếm được từ cửa hàng mỹ phẩm lớn, nhưng bản lĩnh kiếm tiền của ngự thú sư cũng không nhỏ!"
Kỳ Thiếu Vinh bị Trang Hạo lôi kéo đi tiếp đãi khách khứa khắp nơi, "Ngươi muốn làm gì?"
Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Mang ngươi đi làm quen nhiều người một chút, có lợi với ngươi."
Kỳ Thiếu Vinh trợn trắng mắt, thầm nghĩ: Thật sự là như vậy? Vì sao hắn lại có cảm giác bản thân đã biến thành con khỉ, bị tiểu tử Trang Hạo này lôi kéo đi triển lãm khắp nơi?