Trang Khiêm nhìn về phía Dịch Phàm, thầm nghĩ: Hắn đúng là nhìn lầm Dịch Phàm này rồi, không nghĩ tới Dịch Phàm lại muộn tao như vậy!
Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh một cái, nghiêm túc đọc các điều khoản trên giấy.
Trang Khiêm nhìn bộ dáng hết sức chuyên chú của Trang Hạo, không khỏi kinh ngạc một chút.
"Trên này nói nếu ngươi coi trọng người khác liền có thể dừng hẳn quyền lợi hôn ước." Trang Hạo âm u nói.
Trang Khiêm thò đầu lại xem, thầm nghĩ: Kỳ Thiếu Vinh thật giảo hoạt! Điều lệ quan trọng như vậy lại đặt trong một vị trí không bắt mắt, nếu đại ca lung tung đáp ứng vậy liền thảm.
"Ta là người rất chú ý công bằng, bên dưới cũng có ghi nếu ngươi coi trọng ai khác cũng có thể ngưng hẳn hôn ước." Kỳ Thiếu Vinh nói.
Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Cái này không được, dựa theo những gì chúng ta đã nói trước đây, nếu ngươi coi trọng người khác, hắn nhất định phải thông qua khảo nghiệm của ta."
"Khảo nghiệm? Khảo nghiệm như thế nào? Để ngươi đánh với người ta một trận sao?" Kỳ Thiếu Vinh tức giận hỏi.
Trang Hạo hít sâu một hơi: "Đúng vậy, nếu ngươi tìm về một người ngay cả ta cũng đánh không lại, không bằng chọn ta còn tốt hơn, ta cũng là người chú ý công bằng, nếu ta coi trọng người khác, ngươi cũng có thể khảo nghiệm đối phương."
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
Kỳ Thiếu Vinh xoa xoa trán: "Được, thêm đi."
Dịch Phàm nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, ở Nguyên Quốc này người có thể đánh thắng được Trang Hạo chỉ có mấy lão nhân."
"Câm miệng, đừng có tăng chí khí người khác, diệt uy phong chính mình!" Kỳ Thiếu Vinh không kiên nhẫn mắng.
Trang Hạo rất có kiên nhẫn đọc hết một lần các điều lệ, Kỳ Thiếu Vinh không khỏi có chút khâm phục kiên nhẫn của Trang Hạo.
"Ta xem xong rồi, đại khái không có vấn đề, sửa lại một chút là được." Trang Hạo nói.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu, hộc ra một chữ "Được."
++++++++++++++++++++++++++++++++
Dịch gia.
Mấy thị nữ tụ tập cùng một chỗ, khe khẽ nói nhỏ.
"Nghe nói chưa? Kỳ tứ thiếu sắp chính thức đính hôn cùng Trang Hạo thiếu gia, thiệp mời cũng đưa tới rồi."
"Không nghĩ tới năm đó Dịch Sơ Tuyết tiểu thư vất vả đi một chuyến, cuối cùng lại thành một vòng tròn lớn, Trang Hạo cuối cùng cũng vẫn đính hôn cùng Kỳ Thiếu Vinh."
"Kỳ tứ thiếu rất lợi hại a, hắn quả thực là vô cùng xứng đôi với Trang Hạo thiếu gia."
"Kỳ thật Dịch Phàm thiếu gia cũng không kém a! Nghe nói hắn chính là tiểu lão bản của cửa hãng mỹ phẩm Khuynh Thành, chỉ là Dịch Phàm thiếu gia căn bản không thèm quan tâm tới Dịch gia."
"Cái này cũng khó trách, khi Dịch Phàm thiếu gia còn nhỏ, gia tộc đối đãi với hắn quả thật chẳng ra gì."
"Dịch Phàm thiếu gia đúng là chân nhân bất lộ tướng."
"Ta nghe nói người của Lý gia đi tìm Dịch Phàm thiếu gia cũng không ăn được chỗ tốt gì, Lý gia không đả động được Dịch Phàm thiếu gia, Dịch gia càng không thể đả động được."
++++++++++++++++++++++++++++++++++
Dương Mạn nghe được lời mấy thị nữ nói, không khỏi nắm chặt nắm tay, sắc mặt âm trầm giống như sắp có thể tích ra nước.
Dương Mạn không nghĩ tới bởi vì lúc trước nàng diệt cỏ không diệt tận gốc mà đã để lại một tai họa ngầm lớn như vậy, hiện tại hai nhi tử của nàng phế đi, nhi nữ cũng điên rồi.
Trong khoảng thời gian này Dương Mạn như từ thiên đàng ngã xuống địa ngục, người mà trước kia nàng căn bản không đặt vào trong mắt hiện tại lại châm chọc mỉa mai nhìn nàng, hạ nhân trong gia tộc thấy nàng thất thế, cả đám người đều chạy đi tìm chủ mới.
Dịch Tầm không còn để ý tới Dịch Băng, Dịch Hỏa, nhìn thấy Dịch Sơ Tuyết liền tràn ngập hoài nghi, không chỉ như thế, Dịch Tầm còn mang mấy thị thϊế͙p͙ về nhà, mà nàng, bị biếm vào lãnh cung.
Dương Mạn nhắm lại mắt, Trang Hạo muốn đính hôn cùng Kỳ Thiếu Vinh, chạy một vòng tròn lớn, hai người kia là muốn tu thành chính quả sao?
"Đừng nói nữa, đừng nói nữa, phu nhân nghe được."
"Phu nhân nghe được thì sao, hiện tại nàng còn là phu nhân gì chứ, lão gia cũng không thèm để ý tới nàng, nàng vụng trộm ngủ với người khác, Sơ Tuyết tiểu thư căn bản không phải là nhi nữ của lão gia."
Dương Mạn nhắm mắt lại, thật lâu sau mới bình phục được lửa giận trong lòng, bây giờ Dịch Phàm đã không phải là người nàng có thể động vào được.
++++++++++++++++++++++++++++++++++++
Kỳ gia.
Kỳ Thiếu Như dạo đi dạo lại trong phòng, Kỳ Thiếu Phúc cắn hạt dưa, lười biếng nhìn Kỳ Thiếu Như.
"Thiếu Như, ngươi đừng xoay nữa, xoay nữa cũng có gì thay đổi được đâu?"
Kỳ Thiếu Như nhìn Kỳ Thiếu Phúc: "Ngươi thì biết cái gì, Kỳ Thiếu Vinh sắp đính hôn cùng Trang Hạo."
"Bọn họ đính hôn không phải rất bình thường sao? Bọn họ vốn dĩ đã có hôn ước, Trang Hạo thích Tà Y, Tà Y chính là tứ đệ, duyên phận giữa tứ đệ cùng Trang Hạo không tầm thường a!" Kỳ Thiếu Phúc nói.
"Ngươi câm miệng cho ta!" Kỳ Thiếu Như phẫn nộ mắng.
Kỳ Thiếu Phúc nhún vai: "Câm miệng thì câm miệng, ta biết tâm tình ngũ muội không tốt, thông cảm cho ngươi."
"Tam ca, ta thấy ngươi rất ân cần với tứ ca a, đáng tiếc, hắn chỉ biết thiên vị người ngoài, Dịch Phàm lục thân không nhận kia chính là hợp khẩu vị với hắn nhất!" Kỳ Thiếu Như tức muốn hộc máu nói.
Kỳ Thiếu Phúc nhìn Kỳ Thiếu Như một cái: "Được rồi, ngũ muội, không phải chỉ là Trang Hạo thôi sao? Ngươi cần phải làm đến mức đó ư? Cho dù Trang Hạo không thích Kỳ Thiếu Vinh, cơ hội của ngươi cũng không lớn."
Kỳ Thiếu Như hung hăng trừng mắt nhìn Kỳ Thiếu Phúc một cái, Kỳ Thiếu Phúc nằm trên ghế bập bênh, lười biếng nói: "Hình như gần đây tâm tình của phụ thân không tốt lắm!"
Kỳ Thiếu Như thầm nghĩ: Phụ thân đến gặp Kỳ Thiếu Vinh toàn ăn mệt, tâm tình tốt mới là lạ.
Kỳ Thiếu Như bực bội xoa xoa khăn tay, phụ thân tức giận với Kỳ Thiếu Vinh, về nhà chỉ biết thải giận lên đầu nàng.
"Hiện tại phụ thân rất coi trọng ngươi a!" Kỳ Thiếu Như chua lòm nói.
Kỳ Thiếu Phúc lắc đầu: "Đừng nói nữa." Phụ thân coi trọng hắn là bởi vì cảm thấy hắn có thể nói chuyện được với Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Thiếu Vinh cũng cho hắn vài phần mặt mũi, nhưng mỗi lần đề tài vừa chuyển đến Kỳ gia, Kỳ Thiếu Vinh liền biến sắc, khúc mắc của Kỳ Thiếu Vinh đối với Kỳ gia rất sâu, không phải hắn có thể hóa giải được.
Kỳ Thiếu Như nghiến răng, "Không biết Trang gia đang nghĩ cái gì, Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh đính hôn, Kỳ gia chúng ta lại làm khách mời bình thường!"
Kỳ Thiếu Phúc: Cái này cũng không có biện pháp a, ai bảo Trang Hạo —— sợ vợ chứ.
+++++++++++++++++++++++++++++
Vào đêm, Kỳ Thiếu Vinh dựa lên lan can, nhìn ánh trăng ngoài không trung.
Kỳ Hằng nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, ngươi làm sao vậy?"
Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Không có gì."
"Thiếu gia, bộ dáng của ngươi không giống như là không có chuyện gì a!"
"Vậy ngươi nói ta là bị cái gì?" Kỳ Thiếu Vinh ôm hai tay hỏi.
"Thiếu gia sợ là đang khẩn trương."
"Khẩn trương? Ta có cái gì phải khẩn trương?" Kỳ Thiếu Vinh không cho là đúng hỏi lại.
Kỳ Hằng cười cười: "Thiếu gia, trước khi đính hôn khẩn trương là chuyện rất bình thường, ngươi không cần cảm thấy ngượng ngùng."
"Chỉ là đính hôn mà thôi."
Kỳ Hằng gật đầu: "Đúng vậy! Bất quá, ngươi đính hôn rồi muốn đổi người khác rất khó khăn."
"Nếu tương lai ta nhìn trúng người khác, mà hắn ngay cả dũng khí khiêu chiến với Trang Hạo cũng không có, vậy chỉ có thể thuyết minh ánh mắt ta vụng về."
Kỳ Hằng: "......"
"Thiếu gia, ngươi nghĩ ra tìm ai đi đưa hôn chưa?" Kỳ Hằng hỏi.
"Dịch Phàm là được."
Kỳ Hằng: "...... Bình thường người đưa thân đều là trưởng bối trong gia tộc."
"Vậy vừa vặn a! Dịch Phàm cũng lớn hơn ta một chút."
Kỳ Hằng run rẩy khóe miệng một chút: "Thiếu gia, Dịch Phàm cũng không lớn hơn ngươi bao nhiêu."
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Ta biết a! Bất quá, hắn cả ngày xụ mặt, làm bộ bản thân chính là tiểu lão đầu, nhìn qua già hơn ta không ít, cũng đủ giả mạo làm trưởng bối của ta."
Kỳ Hằng: "......"
"Được thiếu gia coi trọng, nếu đã nói như thế, chuyện đưa thân cứ bao trên người ta."
Kỳ Hằng nhìn Kỳ Thiếu Vinh cùng Dịch Phàm, không khỏi đầu đầy hắc tuyến.
Kỳ Thiếu Vinh làm phế vật Kỳ gia, người đưa thân lại chính là phế vật Dịch gia, chờ đến khi lễ đính hôn kết thúc, tin tức này đủ để người hoàng đô nghị luận trong mấy tháng.
"Thiếu gia, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ tìm hiệu trưởng." Dịch Phàm nói.
"Hiệu trưởng đòi tiền." Kỳ Thiếu Vinh dừng một chút: "Tuy rằng ta rất có tiền, nhưng có thể tiết kiệm thì tiết kiệm đi!"
Dịch Phàm: "......"
"Thiếu gia nhìn trúng ta là vì miễn phí sao?" Dịch Phàm hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh ôm bả vai Dịch Phàm: "Đương nhiên không chỉ có như vậy, hiệu trưởng sao có thể chấn nhϊế͙p͙ nhân tâm được như ngươi a!"
Dịch Phàm: "......"
Kỳ Thiếu Vinh nghiêng đầu, trong mắt hiện lên vài tia lưu quang, giao tính giữa hắn cùng Dịch Phàm không tầm thường, quan hệ với Hồ Phong chỉ cùng loại với giao dịch, so sánh ra, Kỳ Thiếu Vinh chọn Dịch Phàm càng bởi vì tín nhiệm.
+++++++++++++++++++++++++++++++++
Trang gia.
"Tứ hoàng tử, ngươi đã đến rồi, đã lâu không gặp a!" Trang Hạo nhìn Đường Thiên Anh chào hỏi.
"Mấy ngày nữa A Hạo ngươi liền đính hôn cùng Kỳ Thiếu Vinh rồi, chúc mừng!" Đường Thiên Anh nói.
Trang Hạo cười cười: "Cảm ơn."
"Trước kia ta vẫn luôn cảm thấy trong mắt A Hạo ngươi không chấp chứa nửa hạt cát, không nghĩ tới ngươi lại cũng có một ngày như này." Đường Thiên Anh lắc đầu cảm thán.
"Ngày như này?"
"Một ngày cường thủ hào đoạt." Đường Thiên Anh tựa tiếu phi tiếu nói tiếp.
Trên mặt Trang Hạo không có một tia áy náy, "Nếu ta không làm như vậy, chỉ sợ cả đời cũng không cơ hội."
"Lại nói tiếp, ta nghe được một tin tức." Đường Thiên Anh thưởng thức cây quạt trong tay.
"Tin tức gì a?" Trang Khiêm hỏi.
Đường Thiên Anh cười cười: "A Khiêm, ngươi đoán thử xem."
"Tứ hoàng tử, ngươi đừng thừa nước đục thả câu như vậy, nói đi."
"Về người đưa thân Kỳ Thiếu Vinh, ngươi đoán Kỳ Thiếu Vinh chọn ai?"
"Chắc chắn không phải là người Kỳ gia, tính tình Kỳ Thiếu Vinh vô cùng ngang bướng, hắn nói không trở về Kỳ gia thì sẽ không dễ dàng về Kỳ gia, đương nhiên sẽ không tìm người Kỳ gia, nếu không phải người Kỳ gia, chẳng lẽ là Hồ Phong hiệu trưởng?"
Đường Thiên Anh cười cười: "Ta vốn dĩ cũng nghĩ là Hồ Phong, bất quá, tin tức từ Thiên Lan học viện bên kia nói hình như Kỳ Thiếu Vinh đã chọn Dịch Phàm, nghe nói là bởi vì Kỳ Thiếu Vinh muốn tiết kiệm tiền."
Trang Khiêm phun một ngụm nước ra, "Dịch Phàm là người Dịch gia a!"
Tứ đại gia tộc trước giờ vẫn giữ quan hệ cạnh tranh, quan hệ giữa Kỳ gia cùng Dịch gia cũng không tốt lắm, bất quá, quan hệ giữa hai phế vật của hai đại gia tộc lại không tồi chút nào!
Lần này Kỳ Thiếu Vinh nhờ đưa thân Dịch Phàm, cũng tương đương với dẫm nát mặt mũi hai nhà Dịch gia cùng Kỳ gia a! Kỳ Thiếu Vinh đúng là biết kéo cừu hận!
Đường Thiên Anh nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Trang Hạo: "A Hạo, ngươi không có chút nào ngoài ý muốn a!"
Trang Hạo bình tĩnh uống một ngụm trà: "Chỉ cần hắn không từ hôn, thế nào cũng được."
Đường Thiên Anh: "...... Ta nghe nói ngươi vì đính hôn mà ký kết một hiệp nghị mất nước mất chủ quyền, đáng tiếc, nếu lúc trước không có Dịch Sơ Tuyết cùng Thẩm Nguyên làm loạn, ngươi cũng không cần như thế."
Trang Hạo lắc đầu, "Sự tình đã xảy ra, nhiều lời vô ích."
"A!" Trang Khiêm trừng lớn mắt, sợ hãi kêu một tiếng.
Trang Hạo nhìn về phía Trang Khiêm hỏi: "A Khiêm, ngươi làm sao mà đang yên đang lành lại rống lên như vậy?"
"Không có gì, ta chỉ đang suy nghĩ, người đưa thân bình thường đều là trưởng bối, nếu Dịch Phàm đi đưa thân cho Kỳ Thiếu Vinh, vậy sau này hắn liền trở thành trưởng bối của đại ca, đại ca, ngươi vô duyên vô cớ lùn hơn đồng lứa, chỉ sợ sẽ bị người khác chê cười." Trang Khiêm uyển chuyển nói.
Trang Hạo cười cười: "Chê cười thì chê cười, dù sao ta đã sớm trở thành trò cười của hoàng đô."
"Đại ca, ngươi đừng nói như vậy."