Mộ Vân Thâm, Thiển Sinh Ly, Nguyệt Trung Miên, lũ lượt ùa lên tấn công. Tay cả đám đã thấm đầy mồ hôi lạnh, lúc này cầm lấy con chuột đều cảm thấy trơn tuột, nhưng nào có thời gian lau đi, chỉ trừng mắt nhìn không dám lơ là.
Lần thứ hai ổn định lại cục diện, bốn người không dám phân tâm làm cho cục diện trở về như lúc nãy. Lãnh Chúa Nhền Nhện dưới sự công kích của mọi người mà máu giảm liên tục. Từ một phần ba, đến một phần tư, một phần năm…
“Gần Máu Đỏ rồi, mọi người chú ý.” Diệp Tu mở miệng nhắc nhở.
“Máu Đỏ phải làm sao đây?” Điền Thất hỏi. BOSS ẩn Máu Đỏ rồi tất nhiên sẽ bùng nổ. Hắn có xem qua bản hướng dẫn, Lãnh Chúa Nhền Nhện sau khi Máu Đỏ sẽ bước vào trạng thái Bá Thể, trạng thái này không thể gây Đông Cứng.
“Cường sát.” Diệp Tu nói.
Nghe thấy hai chữ này, bốn người đều không có cảm giác khẩn trương, ngược lại rất hưng phấn. Cả đám bảo trì một thao tác đã lâu, thật là thà rằng chết cũng muốn đổi sang thao tác khác để sảng khoái một phen.
“Đỏ rồi!” Điền Thất kêu lên.
“Mộ Vân Thâm giẫm nhện con đi.” Diệp Tu kêu lên.
“Hả?” Mộ Vân Thâm tuy đối với chỉ thị này muôn phần khó hiểu, nhưng vẫn vừa nghị hoặc vừa theo quán tính nghênh đón một con nhện con đang nhào về phía mình, trông có vẻ là cố ý chuẩn bị trước cho hắn.
Nhền nhện con cắn chặt Mộ Vân Thâm, hắn lập tức không thể cử động nữa, thế mà con Lãnh Chúa Nhền Nhện kia còn xoay người há miệng rộng ghê tởm đòi cắn hắn, khiến Mộ Vân Thâm sợ tới mức la lên một tiếng.
Kết quả…
Kết quả lại chẳng có việc gì.
Sau khi bị nhện con cắn, Mộ Vân Thâm tuy vào trạng thái Giam Cầm 3 giây không thể động đậy, nhưng đồng thời cũng là trạng thái vô địch, cho dù là Lãnh Chúa Nhền Nhện cũng không thể tổn thương đến hắn. Diệp Tu dĩ nhiên lợi dụng điểm này để giúp mọi người chịu được ba giây tấn công của Lãnh Chúa Nhền Nhện.
Lãnh Chúa Nhền Nhện vừa bùng nổ vừa điên cuồng rắc trứng, Diệp Tu tiếp tục tập trung tiêu diệt đám nhện con được sinh ra, chẳng qua hắn cẩn thận quan sát hướng đi của đám nhện con, không đụng vào những con đang cắn Mộ Vân Thâm. Mộ Vân Thâm cũng hiểu được điểm mấu chốt này, chủ động đi hiến máu cho lũ nhền nhện. Bọn họ tuy không phải cao thủ, nhưng cũng khá quen tay, lúc này đã hiểu rõ ý đồ của chiến thuật này.
Do trước đấy bốn người vây giết Lãnh Chúa Nhền Nhện, thế nên ai nấy cũng chất chứa đầy thù hận. Mộ Vân Thâm bởi vì công kích nhiều nhất trong cả bọn, là kẻ gây thù hận lớn nhất hiện giờ. Sự chỉ huy của Diệp Tu chính là lợi dụng điểm này, khiến đám nhện con do Lãnh Chúa Nhền Nhện tự mình sinh sản, vốn để quấy rầy sự phối hợp của người chơi trở thành ô dù bảo hộ ổn thỏa nhất.
Chiến thuật này không thể dùng được ở giai đoạn trước, là bởi vì phải đến cuối cùng, tồng điểm thù hận của Mộ Vân Thâm mới ổn định. Ngoài ra Lãnh Chúa Nhền Nhện cũng đến giai đoạn này mới bùng cháy năng lực sinh sản của mình tới cực hạn, sinh ra rất nhiều nhện con. Mộ Vân Thâm được một lũ đứng xếp hàng chờ cắn, bảo trì vô địch trong suốt quá trình.
Bị nhện con cắn trúng tuy gây tổn thương, nhưng không hề lớn. Quân Mạc Tiếu bên kia cũng xem xét cơ hội rồi bất thình lình ném cho Mộ Vân Thâm một cái trị liệu, hoàn toàn không trở ngại.
Lãnh Chúa Nhền Nhện lúc này vừa bắn tơ lại vừa phun độc, bộ phận nào có thể dùng đều quất ra hết, căn bản không thể tính toán gì nữa. Nhưng dưới sự công kích liên tục như vậy, cuối cùng vẫn có người gây thù hận vượt cả Mộ Vân Thâm.
Lãnh Chúa Nhền Nhện đổi mục tiêu công kích, nhưng người tiếp theo đứng đầu thù hận – Nguyệt Trung Miên sớm học theo Mộ Vân Thâm đi ra để nhện cắn. Mà Quân Mạc Tiếu phụ trách tiêu diệt đám nhện cũng đã đoán trước chuyện này, trước đó đã lưu lại nhện con cho Nguyệt Trung Miên chạy tới.
Cuộc huyết chiến với BOSS hung hiểm nhất đến giờ hoàn toàn trở thành một trò chơi, mọi người hi hi ha ha khi dễ Lãnh Chúa Nhền Nhện, rốt cuộc trêu đùa con nhện mạnh nhất Huyệt Động Nhền Nhện chết luôn.
Hiện ra trước tiên chính là hệ thống thông báo.
Quân Mạc Tiếu, Điền Thất, Mộ Vân Thâm, Thiển Sinh Ly, Nguyệt Trung Miên đã trở thành người chơi đầu tiên tiêu diệt BOSS ẩn Lãnh Chúa Nhền Nhện của Huyệt Động Nhền Nhện.
“QUÁ NGẦU!!!” Đám người Điền Thất kích động hò hét, nếu có thể, bọn họ nhất định đem Quân Mạc Tiếu tung lên trời. Cả đám có thể khẳng định, trận chiến này, không có người này bọn họ chắc chắn không thể hoàn thành. Tuy cả đám chịu áp lực rất lớn khi phải duy trì trạng thái Đông Cứng với Lãnh Chúa Nhền Nhện, nhưng kỳ thật phụ trách giết nhện con mới là việc khó làm hơn cả.
Càng đáng sợ hơn là giữa đường hắn còn ra tay cứu giúp, sau đó nhìn rõ thù hận để khống chế chuẩn đám nhện con, còn dự tính đầy đủ đấu pháp…
Không còn gì để nói.
Đám người Điền Thất thật sự tìm không ra từ nào để hình dung, bọn họ chơi Vinh Quang cho tới hiện tại, đừng nói thấy, ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ sẽ có đứa trâu bò như vậy.
“Cao thủ đại ca, tơ nhện cường lực có bốn cái.” Điền Thất chạy đi nhìn vật phẩm rớt ra từ Lãnh Chúa Nhền Nhện, báo với Diệp Tu một tiếng rồi dứt khoát chọn bỏ qua.
Những người khác cũng không hai lời, tuân thủ ước định đều không đụng tới.
“Cám ơn.” Diệp Tu nói một tiếng, nhặt bốn cái tơ nhện cường lực vào túi.
“Còn lại mấy ông cứ cầm đi!” Diệp Tu cũng giữ lời.
“Ông lấy hết đi, ông lấy hết đi!” Trong trò chơi sau khi vật phẩm rớt ra hiếm có chuyện nhường nhịn nhưng vì hoàn toàn bị chinh phục bởi Diệp Tu, nên không hề xảy ra chút tranh chấp dây dưa nào.
Trừ tơ nhện cường lực, Lãnh Chúa Nhền Nhện còn rớt ra hai cái nọc độc nhền nhện, một đôi Ủng Cây Dẻ cấp 15 bọc sắt khá nhẹ, màu lam, cộng 3 điểm sức lực. Trừ những cái này, thế nhưng còn xuất hiện một thanh vũ khí tím.
Đào Mộc Thái Đao, cấp 15.
Trọng lượng 2,6 kg, tốc độ đánh 8.
Công kích vật lý 165, công kích pháp thuật 178.
Sức lực +10, trí lực +14.
Thái Đao là vũ khí thuộc hệ đao kiếm, được nghề kiếm sĩ lựa chọn và sử dụng, công kích pháp thuật có hơi cao. Thật ra vũ khí trong Vinh Quang hoặc là nghiêng về vật lý hoặc là nghiêng về pháp thuật, Ô Thiên Cơ hai cái đều cao, vừa nhìn là biết ngay bút tích của vũ khí màu bạc tự chế.
Đem ra so sánh, thuộc tính của Thái Đao này ngang hàng với Ô Thiên Cơ. Vũ khí tím cấp 15, chính là tương đương với vũ khí màu bạc cấp 5. Chẳng qua thanh Đào Mộc Thái Đao này có thêm thuộc tính, tốc độ đánh cao hơn Ô Thiên Cơ một bậc, chỉ tính một dòng thuộc tính thôi cũng trội hơn Ô Thiên Cơ rồi.
Diệp Tu nhìn thanh Đào Mộc Thái Đao, cũng cảm thán vận khí hôm nay không tệ. Đồ lam chắc chắn rớt ra từ BOSS, vật liệu ẩn đánh BOSS ẩn đương nhiên rơi ra, nhưng sách kỹ năng lần trước cùng với thanh vũ khí tím này, đều cần rất nhiều vận may mới có được.
Cho dù trạng bị cấp thấp rất nhanh sẽ bị đào thải, nhưng có một thanh vũ khí tím như vậy, giai đoạn từ cấp 15 đến cấp 20 có thể uy phong hơn so với rất nhiều người, mà đây còn là vũ khí tím nữa, hoàn toàn có thể dùng cho tới cấp 25. Tóm lại cây đao này, đang trong giai đoạn tán nhân mà dự định chơi nghề nghiệp hệ Kiếm Sĩ sau này cũng rất đáng giá.
Bốn người kia đều nuốt nước miếng, nhất là Mộ Vân Thâm và Nguyệt Trung Miên, hai người đang chơi nghề nghiệp hệ Kiếm Sĩ, thanh vũ khí này thật sự cực kỳ thích hợp.
“Ha ha, đao này không dùng được, mấy ông ai muốn thì cầm đi!” Diệp Tu sau khi nhìn, quyết định vứt bỏ, nọc độc nhền nhện và Ủng Cây Dẻ cũng không chọn, thật sự làm theo những gì đã nói trước kia.
“Cao thủ đại ca, mấy thứ còn lại ông cứ lấy hết đi!” Điền Thất rất thành khẩn, “Nếu không phải do ông dẫn tụi tui, cả đám cũng không có những thứ này!”
“Ha ha, nếu không cùng tổ đội với mấy ông, tui giết Lãnh Chúa Nhền Nhện cũng khó khăn lắm!” Diệp Tu nói.
Bốn người ngẩn ra.
Có nghe thấy chưa? Người ta không nói giết không được, mà chỉ nói khó khăn thôi đó.