“Tiết tấu...... Tiết tấu......” Bốn người Điền Thất nhắc đến hai chữ này muốn ám ảnh luôn rồi. Trong mắt họ không có Lãnh Chúa Nhện Nhện, không có mục tiêu công kích, chỉ có làm thế nào để nắm chắc thời gian ra kỹ năng.
Thành công được một lần, lần tiếp theo vẫn thành công, cả đám đều thấy mừng rỡ. Đã nắm chắc rồi phải không? Tuy không thể nói rõ cảm giác đấy là gì, nhưng giống như khi vừa đến thời điểm ấy, theo bản năng sẽ đánh ra kỹ năng.
Lúc này Diệp Tu cũng không rãnh quan tâm họ nữa, sau khi bỏ lại một câu”cố lên”, bắt đầu vây quanh Lãnh Chúa Nhền Nhện đuổi đánh nhện con.
Mỗi kích đâm ra không hề thất bại, nhện con một nhát chết ngay. Trước mắt ở đây chỉ có Diệp Tu mới làm được. Người chơi khác cũng có thể có kỹ thuật thao tác như vậy, nhưng với trình độ ở khu mới mở, vũ khí người chơi chỉ mới cấp 10, không thể nào đánh nhát chết luôn nhện con được. Nếu nhện con phải đánh đến hai lần, Diệp Tu cũng không nắm chắc mình có dọn sạch được không.
“Chú ý tập trung vào! Cố lên.” Diệp Tu vừa bận bịu vừa thỉnh thoảng nhắc nhở bốn người. Hắn biết rõ loại thao tác máy móc lặp đi lặp lại này, rất dễ rơi vào chết lặng và đánh theo quán tính. Đến lúc đấy hơi thất thần tí thôi, thảm kịch sẽ xảy ra.
Đám Điền Thất không dám sơ suất, sống chết nhìn chằm chằm động tác của anh em, về tình hình dẹp sạch nhện con của Quân Mạc Tiếu, họ đã chẳng màng quan tâm nữa. Tuy nhiên, trong lòng họ đều biết rõ rằng độ khó của việc giết sạch lũ nhện con lớn hơn của họ nhiều, hơn nữa còn là công việc một lần lầm lỡ dẫn đến chết người.
Máu Lãnh Chúa Nhền Nhện đã giảm xuống một nửa.
Điền Thất lặp lại liên tục một thao tác, tiết tấu còn rất nhanh, ngón tay cảm thấy tê cứng rồi, cả đám bắt đầu hoài nghi bản thân có thể tiếp tục kiên trì hay không. Điền Thất hiếm dịp to gan mà phân tâm nhìn thoáng qua tình hình bên kia của Quân Mạc Tiếu.
Quân Mạc Tiếu đang bay nhảy tứ phía, số trứng Lãnh Chúa Nhền Nhện đẻ bây giờ đã lên sáu cái!
Sáu con nhện con, sau khi phá trứng ra ngoài thì chẳng hỏi nguyên do không kể thù hận, cứ nhắm mục tiêu mà đánh tới. Chiến mâu của Quân Mạc Tiếu đen tuyền, chỉ có đầu ô dường như hơi lóe sáng, tia sắc bén lóe theo từng cú vung, nhện con bị đâm trúng rên rỉ một tiếng rồi cứ thế mất mạng.
“Thôi xong!!” Điền Thất kinh hãi, hắn ta nhìn thấy một con nhện con đang bay nhanh về phía Mộ Vân Thâm, Quân Mạc Tiếu lại cách nó rất xa, có vẻ sẽ không đuổi kịp.
Kết quả thì nghe thấy một tiếng “đùng” nặng nề, trên người con nhện kia chớp lóe ánh lửa rồi nổ tan bành.
“Chuyện gì đã xảy ra?” Điền Thất hoảng hốt, may mà vẫn chưa quên sứ mệnh, không hề bỏ sót lượt đánh nào của mình.
“Hình như bị xạ thủ bắn trúng.” Điền Thất nghĩ, lúc ấy mãi lo nhìn con nhện con kia, không lưu ý hành động của Quân Mạc Tiếu. Ngẫm chuyện dụ BOSS từ xa trước đấy, xem ra có thể xác nhận việc người này còn mang vũ khí của nghề nghiệp khác rồi.
Trong lòng Điền Thất lúc này khá nhanh nhẹn, nhưng quay đầu nhìn đám anh em mình, tất cả đều đang chết dí nhìn phía trước, một cái xoay cổ cũng không làm. Điền Thất chợt phát hiện, sự phân tâm ngắn ngủi này dường như khiến hai tay đang căng thẳng mệt mỏi của mình thoải mái không ít.
Nhưng bây giờ Điền Thất cũng không dám chia sẻ kinh nghiệm của mình với anh em, cả đám phân tâm, ai biết hậu quả sẽ ra sao?
“Hi vọng không xảy gặp rắc rồi......” Điền Thất thầm nghĩ.
Nguyệt Trung Miên lúc này lại cảm thấy bản thân sắp đến cực hạn rồi. Hai tay tê cứng vô cùng, cứ như mất đi sự nhanh nhẹn, gã không biết bản thân đã hoàn thành thao tác ở mỗi vòng như thế nào. Mắt chăm chú nhìn màn hình, đột nhiên cảm thấy khoảng cách giữa mình và màn hình thật xa xôi, không thể thấy rõ những gì trên đấy.
Cảm giác, phải nhớ kỹ cảm giác......
Nguyệt Trung Miên liên tiếp nhắc nhở chính mình, áp lực của gã rất lớn, gã rất sợ mình làm ra sai lầm gì. Gã biết anh em đã có chút thành kiến với mình, gã càng không muốn tên bị Quân Mạc Tiếu khinh thường.
Cố chịu nào! Nguyệt Trung Miên cắn răng kiên trì, máu của Lãnh Chúa Nhền Nhện lúc đầu còn thấy giảm rất nhanh, nhưng bây giờ chợt cảm thấy rơi chậm vô cùng. Đã lâu lắm rồi, tại sao vẫn còn một phần ba? Liệu mình có thể kiên trì đến cùng không?
Điền Thất trong cơn ngẩn người giải tỏa bản thân, còn Nguyệt Trung Miên trong lúc ngẩn người lại tăng thêm áp lực cho mình. Nhưng mặc kệ ra sao, hai người không hề làm ra sai lầm nào, phối hợp duy trì trạng thái Đông Cứng vẫn được tiếp tục.
Đúng lúc này, Thiển Sinh Ly bất chợt kêu lên sợ hãi.
Cậu ta nhầm lẫn rồi!
Ngay lúc làm quen ban đầu, cậu ta đã là người thích ứng chậm nhất, luôn không nắm chắc tiết tấu, kiên trì lâu đến thế, cậu ta rốt cuộc cũng sơ suất, y chang lúc trước, cậu ta ra chiêu nhanh nữa rồi! Ở vị trí của cậu ta, Lãnh Chúa Nhền Nhện vẫn cứng ngắc như cũ, Nguyệt Trung Miên phía sau cậu cũng có thể bắt được. Nhưng sau đó nữa? Đến chỗ Điền Thất sẽ không còn bất kỳ cách nào, bởi vì một phút sớm hơn này của Thiển Sinh Ly, thời gian đóng băng của Điền Thất vẫn chưa hết, hắn ta cũng không còn kỹ năng nào khiến Lãnh Chúa Nhền Nhện tiếp tục đông cứng nữa.
Mọi người lòng hóa tro tàn, họ ngóng trông vị cao thủ kỳ tích kia lại có cách xoay chuyển tình hình, kết quả chỉ thấy Lãnh Chúa Nhền Nhện nhấc mông, phía sau đẻ ra tám cái trứng.
Hết rồi...... Cả bốn tuyệt vọng, sau khi Nguyệt Trung Miên đánh ra kỹ năng của mình, chỉ có thể xót xa nhìn Điền Thất.
Điền Thất không có kỹ năng, hắn ta hoàn toàn chẳng biết phải làm gì. Lãnh Chúa Nhền Nhện mất khống chế sẽ ra sao? Cả đám không hề đoán trước được.
“Điền Thất mau tránh ra!”
Giữa một trời tuyệt vọng, chợt vang lên một âm thanh dấy lên hi vọng trong lòng mọi người. Điền Thất không tí chần chờ, lập tức nhường lối, chiến mâu lướt qua người hắn ta, một chiêu Long Nha của Quân Mạc Tiếu đâm thẳng vào Chúa Nhện.
Trạng thái Đông Cứng được bổ sung, nhưng không ai khống chế tám con nhện con đã bắt đầu chia ra chuẩn bị nhào đến cắn mọi người. Ai nấy chân tay luống cuống, không biết nên tiếp tục đánh Lãnh Chúa Nhền Nhện hay đối phó đám nhện con. Kết quả chỉ thấy Quân Mạc Tiếu dùng Long Nha đánh trúng Lãnh Chúa Nhền Nhện xong thì tiếp tục bước lên trước hai bước, chiến mâu trong tay gập lại thành hai khúc, mỗi bên cánh tay để một khúc, hai cánh tay đưa ra, kẹp Lãnh Chúa Nhền Nhện lại.
“Hự!” Hai tay Quân Mạc Tiếu cử động, nâng Lãnh Chúa Nhền Nhện qua đầu, thân thể theo đà ngã về sau, một cú quật người, quăng Lãnh Chúa Nhền Nhện ra phía sau mình.
Kỹ năng nhu đạo: Quật ngã.
Kỹ năng này không chỉ gây tổn thương cho mục tiêu, sau khi mục tiêu bị quật ngã chạm đất sẽ gây động đất, mặt đất lại tiếp tục gây tổn thương lan rộng. Một cú quật ngã vừa rồi của Quân Mạc Tiếu khiến mặt đất chấn động, phạm vi thỏa đáng, tám em nhện vừa vặn nằm trong vùng chấn động. Nhóm nhện con lật người phơi bụng, lũ lượt thành thi thể.
“Điền Thất!” Diệp Tu la lên, Điền Thất đứng bên đã sớm chuẩn bị, lập tức tung một đấm ra, tiếp tục duy trì trạng thái đông cứng Lãnh Chúa Nhền Nhện.
“Mọi người chú ý nào, cục diện như vậy không phải lần nào cũng giúp được đâu.” Diệp Tu nói.