Tiểu Ôn Nhu

Chương 98: Chương cuối cùng: Ba bức thư Phó Thời Hàn viết cho con gái

【Bức thư thứ nhất】
Tiểu Chanh Tây, lúc con mở bức thư này, con không còn là cô bé con làm nũng trong lòng ba mẹ nữa rồi, con đang bước dần vào thời kỳ trưởng thành.
Lần đầu tiên ba cảm nhận được con, con ở trong bụng mẹ đá đá ba. Khi đó ba cho rằng, con sẽ là một cô bé hoạt bát.


Tháng mười hai lạnh giá nhưng đêm đông vẫn ấm áp, con đi tới thế giới này. Lần đầu tiên ba gặp con, con như một người giấy nhỏ đầy những vết nhăn nheo, nằm trong ngực mẹ yên lặng ngủ.
Ba muốn hôn mẹ, mẹ nói, nụ hôn đầu tiên, hẳn là nên dành cho Tiểu Chanh Tây của chúng ta.


Sự xuất hiện của con, là niềm vui mừng lớn thứ hai trong cuộc đời ba, đương nhiên, niềm vui mừng lớn nhất là gặp được mẹ con.
Ba thích nhất cùng con chơi đùa, bế con trong phòng ngủ bay tới bay lui, cùng con đánh điện tử, dạy con tháo người máy, thỉnh thoảng còn trêu con nước mắt nước mũi tùm lum đi tìm mẹ…


Những năm qua, ba luôn nhớ lại những chuyện khi con còn bé.
Lần đầu tiên con biết trong bụng mẹ có tiểu baby, con bĩu môi nhìn ba mẹ, nước mắt lưng tròng lại bướng bỉnh không chịu cho chúng chảy xuống, bởi vì con biết, nếu con buồn ba mẹ sẽ khổ sở.


Từ nhỏ tính con đã hay xấu hổ, lá gan rất nhỏ, nhìn có vẻ ngây thơ vụng về. Nhưng ba biết, thật ra Tiểu Chanh Tây là một cô bé cực kỳ thông minh, nắm giữ trái tim tinh tế tỉ mỉ, có thể cảm nhận được tình yêu của ba mẹ dành cho Tiểu Chanh Tây, cho nên Tiểu Chanh Tây không nỡ để ba mẹ buồn.


Tiểu Chanh Tây sợ hãi, bởi vì em gái đến sẽ chia sẻ tình yêu của ba mẹ.
Bây giờ ba nói cho Tiểu Chanh Tây một bí mật nhỏ nhé, thật ra trong một khoảng thời gian rất dài, mẹ cũng gần như vì em gái đến mà cảm thấy hoang mang, mẹ sợ bởi vì phải chăm sóc em gái mà sao lãng Tiểu Chanh Tây.


Đây là khúc mắc rất lâu trong lòng mẹ.


Đêm hôm đó, ba cùng Tiểu Chanh Tây nói chuyện rất dài, cũng hứa với Tiểu Chanh Tây, em gái đến sẽ không phân chia yêu thương của ba mẹ, bởi vì chúng ta là người một nhà, thời gian trôi qua tình yêu của chúng ta sẽ chỉ càng ngày càng sâu sắc, bất kể có em gái hay không, ba mẹ đều vĩnh viễn yêu Tiểu Chanh Tây.


Sau này em gái được sinh ra, Tiểu Chanh Tây giúp đỡ ba mẹ chăm sóc em, khi đó Tiểu Chanh Tây nói một câu, đến nhiều năm sau ba vẫn không quên được.


Con nhìn vào trong tã lót của em nói, mặc dù hiện giờ chị hơi tức giận, cũng hơi sợ hãi, nhưng em yên tâm, chị vẫn sẽ chăm sóc em thật tốt, là một người chị gái tốt, bởi vì chúng ta là một gia đình.
Khi đó, Tiểu Chanh Tây không có phát hiện, thật ra mắt mẹ con sớm đã đỏ rồi.


Sau này Tiểu Chanh Tây nói được làm được, gánh vác trách nhiệm của người chị cả, một mực yêu thương em gái, giúp đỡ em gái, ba thật sự cảm thấy tự hào vì con.


Năm nay Tiểu Chanh Tây lên cấp ba, sắp bước vào thời thanh xuân rực rỡ nhất, ba viết cho con bức thư này, chúc phúc con, cũng có một vài lời muốn căn dặn.


Tuổi thanh xuân rực rỡ, Tiểu Chanh Tây sẽ gặp phải nhiều chuyện hoang mang, lúc con phát hiện bản thân không có cách nào giải quyết những chuyện này, hãy nói cho ba mẹ, bởi vì ba mẹ vĩnh viễn là bạn của con, đồng thời yêu thương con sâu sắc.


Trong tương lai, ba không ngăn cản con yêu đương, nhưng nếu con có thích chàng trai nào, nhất định phải nói cho ba mẹ nhé, chúng ta hi vọng được cùng con trải qua thời kỳ trưởng thành.


Đương nhiên, tương lai con có thể làm bất cứ chuyện gì con muốn làm, ba mẹ sẽ không ngăn cản con, nhưng có một điều, con cũng phải đồng ý với ba.


Vĩnh viễn không được bắt nạt mẹ của con, đừng chọc giận cô ấy, đừng chê cô ấy ngốc, ở nhà không được cãi lại cô ấy, bởi vì so với con và em gái, ba càng yêu mẹ của con hơn.


Còn trong tương lai, Tiểu Chanh Tây cũng sẽ tìm được một chàng trai yêu thương con như sinh mệnh, khi đó ba liền yên tâm gả con đi.
Phó Thời Hàn
Viết cho Tiểu Chanh Tây 14 tuổi.
【Bức thư thứ hai】
Tiểu Chanh Tây, ngày mai con kết hôn rồi.


Thật ra ngay từ đầu, ba ba là không yên tâm để con và Hứa Đồng bên nhau, thằng nhóc kia quá mức thông minh, lại không ngừng có hoa đào, ba thực sự lo lắng gả con cho cậu ta, sợ cậu ta sẽ bắt nạt con.


Con là đứa trẻ hướng nội, mặc dù thông minh nhưng lại hiền lành, ba lo lắng lúc yêu nhau thậm chí trong cuộc sống sau này, con sẽ càng chiều chuộng cậu ta hơn.


Đêm qua, ba và mẹ xem lại ảnh chụp những năm qua của con, từ ảnh con tốt nghiệp trung học, tốt nghiệp đại học đến tốt nghiệp nghiên cứu sinh, Hứa Đồng vẫn luôn bên cạnh con, đến mức mỗi một bức ảnh, chỉ cần có con, liền sẽ có bóng dáng của cậu ta.


Sinh nhật mỗi năm, cậu ta sẽ bôi con thành mặt hoa, mỗi lần tuyết rơi, cậu ta sẽ kéo con ra ngoài đắp người tuyết, mà mỗi lần thi cử, cậu ta cũng sẽ thi sát thành tích của con, cùng con chọn trường đại học, đi nước ngoài học nghiên cứu sinh cậu ta cũng đi cùng con, giúp ba mẹ chăm sóc con.


Trong quá trình trưởng thành của con, cậu ta là bạn con, là anh con cũng là mối tình đầu của con.
Mẹ nói ba, khi còn bé ba cũng không thành thật, thế nhưng ba rất yêu mẹ con.
Ừm… ngẫm nghĩ một chút, khả năng do ba lo lắng thái quá.


Tóm lại, con chọn được chàng trai của mình, ba chân thành vì con mà cảm thấy vui vẻ, chúc phúc cho con.
Viết đến đây, không khỏi có chút sầu não.
Tiểu Chanh Tây của chúng ta cuối cùng cũng trưởng thành, mà ba mẹ, cũng ngày càng già đi.


Có lẽ một ngày, con sẽ ngại ba mẹ lải nhải, có lẽ một ngày, con sẽ cảm thấy không muốn ba mẹ quản thúc, muốn có một bầu trời tự do, có lẽ có một ngày, con sẽ gặp phải khó khăn và thất bại trong cuộc đời.


Mặc kệ trong tương lai biến đổi thế nào, Tiểu Chanh Tây nhất định phải nhớ kỹ, chúng ta là người một nhà, tình yêu của ba mẹ và em gái dành cho con, vĩnh viễn sẽ không thay đổi.
Phó Thời Hàn.
Viết cho Tiểu Chanh Tây 26 tuổi.
【Bức thư thứ ba】


Tiểu Chanh Tây, khi con mở bức thư này ra, cuối cùng ba cũng có thể đi tìm mẹ con rồi.


Tuyệt đối đừng đau khổ, cũng đừng khóc, ba đã đồng ý với mẹ, sẽ không xa cô ấy dù chỉ một giây, nhưng trước khi mẹ đi, tha thiết nắm chặt tay ba, nhỏ giọng nói ba nhất định phải cố gắng nhìn con lớn, làm bạn với con gái của chúng ta tới điểm xa nhất của sinh mệnh.


Hiện giờ ba đã thực hiện lời nhắn nhủ của mẹ con, hoàn thành nhiệm vụ, hẳn là nên đi tìm cô ấy rồi.
Ba thật sự vô cùng vui mừng, con đã tìm được một người đàn ông có thể làm bạn với con trong quãng đường đời dài dằng dặc.


Cậu ta có thể cùng con nghiên cứu thảo luận những vấn đề liên quan đến học thuật, cũng có thể sau mỗi lần đưa con đi xem phim, nhiệt huyết sôi trào cùng con thảo luận kịch bản, hơn nữa, cậu ta hiểu tất cả suy nghĩ của con, con cũng hiểu được cậu ta…


Linh hồn của các con cùng chung một chỗ, mà không cần lo lắng cuộc sống củi gạo dầu muối, điểm này, người làm ba rất hài lòng.


Tiểu Chanh Tây, xin cho ba gọi con thêm một lần như vậy. Mỗi lần tới những giai đoạn quan trọng của cuộc đời, ba đều sẽ viết cho con và em gái mỗi người một bức thư, những bức thư này không phải là hướng dẫn gì cho các con, hoặc là nói cho các con biết cần sống thế nào, nguyện vọng duy nhất của ba, là hi vọng con hạnh phúc.


Tiểu Chanh Tây, đừng vì ba mẹ ra đi mà đau khổ, ba muốn nói chính là, cho dù chúng ta rời khỏi con, những vẫn yêu thương con như ban đầu.
Quãng đường dài còn lại, thiên vạn chớ niệm.
Phó Thời Hàn.
Viết cho Tiểu Chanh Tây 59 tuổi.
–Hết–


Editor: Cuối cùng cũng đến chặng đường cuối, theo mị đánh giá đây là một câu chuyện tình cảm nhẹ nhàng không sóng gió, một số tình tiết hơi buff nữ chính nhưng hãy bỏ qua đi vì chỉ cần ngọt ngào, phát cẩu lương đều đều là được phải không mọi người ^^.


Cảm ơn các tình yêu đã theo dõi và đồng hành cũng tớ trong suốt hành trình lấp hố, hi vọng sẽ được gặp lại mọi người trong thời gian sớm nhất. Moaaaaaaaa!
Hà Nội, 19 tháng 3 năm 2019
Heying