Công Dương thị ở Nam Hoang hết sức nổi danh, nhưng ở Nam Hoang không hề có chuyện phân chia tốt xấu, bởi vì nơi này là địa bàn của Ma tu, Công Dương thị này cũng không cần thảo luận cái gì là tốt xấu.
Công Dương thị công pháp đặc biệt, Ngũ Hành độn thuật vốn là Nam Hoang nhất tuyệt. Khô Mộc Độn mà thiếu niên trước mắt vừa thi triển chính là một trong số đó. Có thể thoát khỏi tai mắt của bọn Vũ La, có thể thấy rằng công pháp này quả là không tầm thường.
Công Dương thị ở Nam Hoang thuộc về thị tộc cổ xưa, từ trước đến giờ không nhúng tay vào bất kỳ chuyện gì ở Nam Hoang. Những thị tộc cổ xưa này tự cho rằng mình ở trên cao, vô cùng kiêu ngạo. Năm xưa Thôi Xán làm Nam Hoang Đế Quân, dù sao cũng là dựa vào thực lực, những thị tộc cổ xưa này đều phái người tới chúc mừng. Đến phiên Quỷ Lệ Danh, trên căn bản không có mấy thị tộc cổ xưa chịu ra sức cho y.
Địa vị Đế Quân của Quỷ Lệ Danh làm sao có được, tự y biết rõ trong lòng, cũng không dám lên mặt với những thị tộc cổ xưa ấn tàng thực lực sâu không lường được.
Nhưng như vậy không có nghĩa là Quỷ Lệ Danh dễ dàng dung cho những thị tộc cổ xưa này làm loạn. Người của Công Dương thị dám chạy tới trước của nhà Quỷ Lệ Danh, đây thật sự là vuốt râu hùm.
Thiếu niên kia thấy bọn họ hạ xuống, lộ ra vẻ không nhịn được, vẫy vẫy bọn họ:
- Không muốn chết thì mau mau tới đây, tiểu gia ta chỉ có thể cứu các ngươi một lần, nếu các ngươi không nắm lấy cơ hội, có chết cũng đừng trách ta.
Mọi người nhìn nhau, có chút dở khóc dở cười. Vũ La đi tới trước, đang muốn hỏi một câu, thiếu niên kia đã giơ tay lên đẩy hắn một cái:
- Bớt nói nhảm, mau vào đi.
Lúc này Vũ La mới nhìn rõ, dưới gốc đại thụ thiếu niên kia mới vừa chui ra có một cái động cao chừng nửa người.
Hắn không hiểu ra sao nhưng cũng chui vào, rất nhanh những người khác tất cả cũng bị thiếu niên kia kéo vào. Tất cả mọi người có chút tâm tư muốn trêu cợt y, cũng không nói toạc ra, ngược lại hết sức phối hợp tiến vào.
Trên thực tế mọi người cũng có chút ngạc nhiên, nơi này chính là địa bàn của Quỷ Lệ Danh, kẻ nào dám giương oai ở chỗ này?
Thiếu niên Công Dương thị kia là người cuối cùng chui vào. Tuy rằng cửa động này không lớn, nhưng bên trong vô cùng rộng rãi, cả đám chui vào cũng không thấy chật chội chút nào.
Dường như thiếu niên Công Dương thị này vẫn thường ở đây, trong động có dạ minh châu chiếu sáng. Sau khi đi vào, thần thái thiếu niên tỏ ra kiêu ngạo vô cùng:
- Lần này coi như các ngươi may mắn, thiếu gia ta nổi thiện tâm cứu các ngươi một lần. Bôn Quỷ sơn đã bị trận pháp phọng ấn, muốn lặng lẽ không tiếng động đi ra ngoài mà không có bản thiếu gia, chỉ bằng vào mấy khúc củi mục các ngươi, cũng đừng nằm mơ.
Chu Hoành giương lông mày lên, vừa muốn phát tác, nhưng bị Chu Thanh Giang âm thầm kéo lại.
Nơi này là Bôn Quỷ sơn, làm kinh động tới Quỷ Lệ Danh chính là chuyện hết sức phiền phức.
Lúc này Vũ La có vẻ rất vui, cười híp mắt hỏi:
- Xin hỏi vị tiểu ca này xưng hô thế nào?
Thiếu niên kia ngạo nghễ nói:
- Bản thiếu gia ta chính là Công Dương Nam!
Sau đó y đợi chờ những người này kinh hãi nhảy dựng lên, hô to ngưỡng mộ đã lâu. Đáng tiếc dường như những người này không cảm thấy như vậy, thái độ giống như đầu gỗ không phản ứng chút nào, khiến cho trong lòng Công Dương Nam thiếu gia không khỏi có chút không vui.
Phải nói rằng trong lớp tu sĩ thanh niên ở Nam Hoang, Công Dương Nam quả thật cũng là đại danh đỉnh đỉnh. Ngũ Hành độn thuật của Công Dương thị vốn là Nam Hoang nhất tuyệt, y lại luyện Khô Mộc Độn tới mức xuất thần nhập hóa. Nếu tính trong lớp cao thủ thanh niên Nam Hoang, Công Dương Nam chắc chắn có thể được xếp vào năm người đứng đầu.
Nhưng mọi người ở đây, hoặc là ở Trung Châu, căn bản không biết chuyện ở Nam Hoang, hoặc là cấp bậc quá cao, như Hướng Cuồng Ngôn, Vũ La. Tỷ như tố phụ Công Dương Nam tới, có lẽ hai người còn khách sáo một chút, đó là dưới tình huống tổ phụ Công Dương Nam hành đại lễ trước.
Về phần Công Dương Nam ngươi? Thật xin lỗi, thật sự là chưa từng nghe nói qua...
- Phải chăng là các ngươi không cẩn thận bị người Ma Diễm cốc phát hiện? Bằng không vì sao Quỷ Lệ Danh lại phát động hộ sơn đại trận như vậy?
Công Dương Nam oán hận nói:
- Các ngươi có biết, các ngươi đã phá hư đại kế của bản thiếu gia không?
Vu Thiên Thọ cười hăng hắc một trận:
- Đại kế gì vậy?
Dáng vẻ của lão làm cho Công Dương Nam càng thêm căm tức:
- Xú lão đầu tử, đừng tưởng lão sống lâu mà giỏi. Các ngươi lỗ mãng xông bừa như vậy, nhất định sẽ bị pháp bảo Ma Diễm cốc bắn cho không còn chút cặn. Đây là bản thiếu gia cho các ngươi cơ hội sinh tồn, muốn sống thì lắng nghe cho thật kỹ.
Vu Thiên Thọ giận dữ, ai dám nói như vậy với lão? Lão định đứng bật dậy, Vũ La chỉ thản nhiên nói:
- An tâm chớ nóng.
Vu Thiên Thọ hung hăng trợn mắt nhìn Công Dương Nam một cái, tức giận bất bình ngồi xuống.
Vũ La bất động thanh sắc hỏi:
- Công Dương thiếu gia luôn miệng nói cho chúng ta cơ hội, không biết cơ hội này cho thế nào?
Công Dương Nam nói:
- Ta tới Bôn Quỷ sơn, vốn là có đại sự cần làm. Chuyện này sắp sửa thành công, nhưng bị mấy người các ngươi liên lụy, thiếu chút nữa thất bại trong gang tấc. May nhờ bản thiếu gia thông minh tuyệt đỉnh, tạm thời suy nghĩ một phương pháp cứu vãn, bất quá chuyện này cần phải có người phối hợp một phen.
- Là các ngươi làm cho Ma Diễm cốc chú ý, phát động hộ sơn đại trận. Các ngươi giúp bản thiếu gia, chính là lấy công chuộc tội. Bản thiếu gia đại nhân không chấp nhất lỗi tiểu nhân, chỉ cần các ngươi bằng lòng giúp bản thiếu gia hoàn thành chuyện này, bản thiếu gia sẽ cho các ngươi một cơ hội, dẫn bọn ngươi lặng yên không tiếng động đi ra ngoài, bảo đảm sẽ không kinh động người Ma Diễm cốc.
Y cứ mở miệng là tự xưng bản thiếu gia, dáng vẻ cao cao tại thượng, vênh mặt hất hàm sai khiến người khác, trong lòng mọi người cũng cảm thấy tức tối. Nếu không phải kiêng kỵ Quỷ Lệ Danh, không muốn gây chuyện thị phi, đã sớm động thủ tát một cái giết chết tiểu tử này rồi.
Vũ La nghe vậy thoáng động trong lòng, bèn hỏi:
- Rốt cục chuyện này thế nào?
Công Dương Nam lạnh lùng đáp:
- Hừ, không nên hỏi thì đừng hỏi, kẻ biết quá nhiều cũng không thể sống lâu. Phải làm gì, ta sẽ nói cho các ngươi biết, cứ ngoan ngoãn làm theo lời ta nói là được rồi.
Y cũng không hỏi mọi người có đáp ứng hay không, đứng lên nói:
- Đi theo ta.
Theo như y thấy, cho mọi người cơ hội này chính là ân lớn bằng trời, đâu cho phép các ngươi chọn lựa?
Một đầu động này là cửa vào mà bọn họ đi vào, đầu kia là một thông đạo tối om. Công Dương Nam giơ cao dạ minh châu soi lối, dẫn đầu đi vào.
Vu Thiên Thọ thấp giọng oán hận nói:
- Còn do dự gì nữa, làm thịt tiểu tử này, tiếp tục kế hoạch của chúng ta.
Vũ La khoát tay:
- Tiểu tử này mạo hiểm như vậy, lén chạy lút chạy vào trong Bôn Quỷ sơn, nhất định là có nguyên nhân. Hướng Cuồng Ngôn, lão nói thử xem là nguyên nhân gì, có đáng để chúng ta ở lại xem thử một phen không?
Hướng Cuồng Ngôn nói:
- Công Dương thị có một môn tuyệt kỹ: Trộm mộ. Nghe nói lão tổ tông bọn họ cũng là vì đào được một phần mộ Tiên Nhân, mới lấy được pháp môn tu tiên. Sau Công Dương thị phát tích, bọn họ càng nhiệt tình tìm kiếm phần mộ tiền bối hơn. Tiểu tử này chạy đến nơi đây, ta thấy hơn phân nửa là vì Bách Quỷ di bảo.
Mọi người sửng sốt, bọn họ mới vừa tạo ra một Bách Quỷ di bảo giả, không ngờ rằng gặp được một người đi tìm Bách Quỷ di bảo thật. Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, rốt cục truyền thuyết Bách Quỷ Bôn Tiên Quyết trong Bách Quỷ di bảo có thể phi thăng đã phát sinh tác dụng, mọi người cùng nhau gật đầu:
- Đi theo y xem thử.
Phía trước Công Dương Nam đã không nhịn được, từ trong thông đạo quay đầu lại:
- Còn lề mề gì đó, đi mau! Dám chọc tức bản thiếu gia, bản thiếu gia bất chấp tất cả, bất kể các ngươi, các ngươi muốn khóc cũng không kịp!
- Đi, đi ngay.
Vũ La tỏ ra tốt tính vô cùng, cười tít mắt.