Tiên Nghịch

Chương 1532: Kiếp của ta!

Vương Lâm không biết trước đây đã từng có người nào giống như hắn hay không, khi gặp phải thiên kiếp, với một tâm trạng thoải mái, với một tinh thần ung dung bình tĩnh nghênh đón kiếp nạn mà thiên địa giáng xuống kia.
 
Hắn cũng không biết những năm tháng sau này liệu có người sẽ làm giống như hắn hay không, hắn không thể biết được. Hắn chỉ biết một điều, đó là lúc này hắn muốn triệt để đối phó với thiên kiếp, trấn áp thiên kiếp, đem Thiên Đạo mà tự mình hóa thành không trừng phạt chúng sinh, mà trừng phạt thiên kiếp này!
 
Cảnh tượng này là trận chiến giữa thiên kiếp và thiên kiếp. Cảnh tượng này từ xưa tới giờ chưa từng xuất hiện tại giới nội.
 
Theo hai chữ lôi kiếp truyền ra khỏi miệng Vương Lâm, ở bên trong tinh không bị sương mù bao phủ trong phạm vi hàng trăm vạn dặm này, trong lúc vòng xoáy vô tận chuyển động trên không trung, dưới từng đạo ngân xà màu xanh dữ tợn, ở trong đám sương mù này mắt phải Vương Lâm đột nhiên lóe lên ấn ký, hào quang vạn trượng cuộn cuộn lóe lên.
 
Trong thời gian ngắn, liền có mấy đạo thiểm điện cũng từ trong mắt phải Vương Lâm lóe ra, từ trên mặt hắn lan ra khắp toàn thân, cuối cùng chạy lên tới cả mái tóc bạc của hắn. Tiếng ầm ầm vang vọng, từ xa nhìn lại, Vương Lâm lúc này toàn thân như mặc một chiếc áo lôi đình, giống như là một bậc quân vương của lôi đình.
 
Tiếng ầm ầm đột nhiên vang lên, chỉ thấy vòng xoáy trên không trung chuyển động càng ngày càng kịch liệt, lôi đình vô tận trong nháy mắt từ bốn phương tám hướng quanh vòng xoáy nhất tề ngưng tụ lại ở trung tâm của vòng xoáy. Thanh quang lóe lên chói mắt, ở phía tận cùng của thanh quang kia, kiếp thứ nhất trong thiên kiếp bước thứ nhất ba lần này của Vương Lâm, lôi kiếp, ầm ầm xuất hiện.
 
Thanh quang kia xuyên qua đám sương mù trăm vạn dặm. Từ ngoài nhìn vào, đám sương mù này gần như bị nhuộm thành màu xanh, thoạt nhìn cũng có một chút hùng tráng, nhưng cũng khiến cho người ta có một cảm giác sợ hãi.
 
Nhưng trong mắt Vương Lâm, từ trong đám thanh quang kia ngưng tụ ra một đạo thiên lôi lớn chừng vạn trượng, nó từ sâu bên trong vòng xoáy lóe ra, mang theo một khí tức xa lạ. Nó không thuộc về thế giới này.
 
Nó từ trên giáng xuống, lao ra khỏi vòng xoáy, trong tiếng ầm vang đỉnh tai nhức óc lao thẳng tới Vương Lâm, giống như như một con ác long màu xanh giãy giụa gào thét hướng về phía Vương Lâm cắn nuốt.
 
Nó muốn nuốt lấy Vương Lâm, muốn hủy diệt Vương Lâm, ngăn cản những toàn năng bước thứ ba tồn tại ở trong thiên địa này!
 
Vương Lâm thần sắc bình tĩnh, ngẩng đầu lạnh lùng nhìn vòng xoáy sương mù ở trên bầu trời, nhìn lôi đình màu xanh lan ra ở xung quanh vòng xoáy đang chuẩn bị giáng xuống hắn, hai mắt lóe lên.
 
Hôm nay Vương mỗ muốn lấy thiên kiếp để chống lại thiên kiếp, kiếp thứ nhất gọi là lôi kiếp của riêng ta.
 
Ngay khi Vương Lâm nói ra những lời này, lôi đình thiểm điện tràn ngập toàn thân hắn ầm ầm bộc phát ra, hướng về bốn phía điên cuồng khuếch tán. Trong nháy mắt, ở trên bầu trên phía trên Vương Lâm, có một ấn ký thiểm điện cũng lớn hàng vạn trượng xuất hiện.
 
Ấn ký thiểm điện này hoàn toàn không giống với thiên kiếp màu xanh kia, nó có màu đỏ, đỏ thẫm như máu! Tia chớp màu đỏ này vừa hiện ra, lập tức tản mát ra hồng quang vô tận, hóa thành lôi kiếp của Vương Lâm. Lôi kiếp màu đỏ này vừa xuất hiện, thiên địa biến sắc, sương mù cuộn lên, cả Côn Hư tinh vực ầm ầm chấn động.
 
Vương Lâm giơ tay phải lên, chỉ vào đạo thiên lôi màu xanh đang gào thét ở trên không trung. Lôi kiếp màu đỏ kia lập tức lóe lên, bất ngờ cũng hóa thành một đạo Thiên Lôi lao thẳng lên bầu trời.
 
Cảnh tượng này cực kỳ kinh người! Nếu từ xa nhìn lại có thể nhìn thấy rõ ràng hai đạo thiên lôi màu xanh và đỏ theo hai hướng trên dưới với tốc độ cực kỳ kinh khủng, trong tiếng gào thét ầm ầm càng ngày càng gần, càng ngày càng gần.
 
Cảnh tượng này khiến cho người khác nhìn không rõ rốt cuộc cái nào mới là lôi đình thiên kiếp, thậm chí còn có ảo giác hai đạo lôi đình này toàn bộ đều là thiên kiếp. Đồng thời cũng sẽ khiến cho người ta không thể phân biệt được rốt cuộc đây là thiên kiếp trừng phạt Vương Lâm, hay là Vương Lâm trừng phạt thiên kiếp này!

 
Bên trong đám sương mù trăm vạn dặm, ngay lập tức hai đạo thiên lôi va chạm vào nhau. Tiếng ầm ầm vang lên ngợp trời, đạo thiên lôi màu xanh kia cùng với lôi kiếp màu đỏ của Vương Lâm trong nháy mắt đụng vào nhau, bắt đầu triển khai công kích kịch liệt.
 
Giống như là hai đạo lưu tinh đang không ngừng đối kháng cắn nuốt lẫn nhau, trong tiếng ầm ầm, đạo thiên lôi màu xanh tiêu tan với tốc độ cực nhanh, không tới vài nhịp thở đã thu nhỏ lại chỉ còn chừng mấy ngàn trượng, dưới lôi kiếp màu đỏ của Vương Lâm không thể tiến về phía trước, mà chậm rãi bị cắn nuốt.
 
Nhưng đúng lúc này, vòng xoáy sương mù ở trên không trung đột nhiên nghịch chuyển, xoay mạnh về phía ngược lại. Trong lúc nó chuyển động, tiếng ầm ầm lại vang lên, lại có một đạo thiên lôi màu xanh ầm ầm lao tới, cùng với đạo thiên lôi lúc trước dung nhập với nhau, hướng thẳng đến lôi kiếp màu đỏ của Vương Lâm.
 
Cũng không phải chỉ có một đạo, mà đạo thứ ba, thứ tư, thứ năm cho đến đạo thiên lôi thứ chín gần như đồng thời hạ xuống, sau khi dung hợp với nhau, giống như vô biên vô hạn. Lôi đình như nước, từ bên trong vòng xoáy chảy ra, muốn hủy diệt cả thế giới này.
 
Lôi kiếp màu đỏ của Vương Lâm dưới đạo thiên lôi màu xanh đột nhiên bạo tăng này lập tức nhanh chóng tiêu tan.
 
Một xung lực ẩn chứa sức mạnh lôi đình hướng về xung quanh cuốn đi. khuấy động sương mù, quét ngang ra bốn phía, khiến cho đám người Tư Đồ Nam ở bên ngoài đám sương mù trong tiếng ầm ầm, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.
 
Nhưng cảnh tượng này cũng không thể khiến cho Chiến lão quỷ ở phía kia có một chút biến sắc. Thần sắc hắn vẫn rất bình tĩnh, dường như hắn đã nhìn ra hết thảy, khẽ lắc đầu.
 
Hắn không thể là người thứ ba. Nếu hắn đúng là người thứ ba thì sẽ không như vậy.
 
Thôi, ta đã tìm người thứ ba vô số năm nay, sao lại có thể dễ dàng như vậy được Trong khi than nhẹ, Chiến lão quỷ này thu ánh mắt đang nhìn về đám sương mù, thần sắc có chút ảm đạm, như đã mất hết hứng thú, xoay người muốn rời khỏi.
 
Nhưng ngay khi hắn xoay người chuẩn bị bỏ đi, đột nhiên hắn kêu lên một tiếng, xoay mạnh người lại, vẻ thất vọng trong hai mắt lộ ra hào quang sáng ngời đến cực điểm.
 
Chỉ thấy Vương Lâm ở sâu bên trong đám sương mù, một đầu tóc bạc không gió mà phất phơ. Khi lôi kiếp màu đỏ kia tiêu tan, ngay khi khí tức to lớn vô cùng, mang theo sự hủy diệt và vẻ xa lạ khuếch tán ra, ầm ầm tàn phá, thân thể hắn tiến về phía trước. Dưới một bước này, thân ảnh Vương Lâm liền tiêu tan, lúc hiện ra bất ngờ đã ở bên dưới đạo thiên lôi màu xanh vô tận đang từ trên không trung giáng xuống kia.
 
Hắn giơ tay phải lên, hướng về phía đạo thiên lôi màu xanh vô biên vô hạn kia nhẹ nhàng đánh một chưởng.
 
Lôi đình không biết từ đâu tới, Vương mỗ ta cảm ngộ lôi bổn nguyên, là chủ nhân của tất cả lôi đình trong thiên địa. Ngươi, hoặc phục tùng ta, hoặc tan vỡ.
 
Thời gian tại khoảnh khắc này dường như ngừng lại, cảnh tượng trở nên vĩnh hằng. Trong cảnh tượng kia, Vương Lâm tóc bạc tung bay, một tay chạm vào đạo thiên lôi màu xanh do chín đạo thiên lôi hợp thành, ngăn cản đạo thiên lôi này giáng xuống.
 
Ở phía trước của đạo thiên lôi màu xanh kia, thân thể Vương Lâm nhỏ bé vô cùng, nhưng bàn tay của hắn ngay khi chạm vào đạo thiên lôi màu xanh kia giống như đã bắt được linh hồn của nó.
 
Thần sắc bình tĩnh, Vương Lâm nhắm hai mắt lại, hắn cảm nhận được sự bất khuất cùng với tiếng gào thét của đạo thiên lôi ở trên bàn tay, cảm nhận được sự giãy giụa phản kháng, cảm nhận được sự sợ hãi đến từ đạo lôi đình kia.
 

Rõ rồi, ngươi muốn bị hủy diệt sao.
 
Vương Lâm mở hai mắt, nhẹ giọng nói, đồng thời tay phải hướng về phía đạo lôi đình màu xanh kia vung lên.
 
Dưới một cái vung tay này, đạo lôi đình màu xanh kia ầm ầm chấn động, bỗng nhiên ở trước mặt Vương Lâm tan rã!
 
Nó hóa thành vô số tinh quang màu xanh, trực tiếp khuếch tán ra, giống như là vô số đốm lửa màu xanh trong lúc khuếch tán chậm rãi biến mất.
 
Vương Lâm đứng trong đám thanh quang đang liên tục tiêu tan kia, thân ảnh hắn có vẻ hơi mơ hồ, ngẩng đầu nhìn vòng xoáy ở xa phía trên, giơ tay phải chỉ lên.
 
Theo ý ta, lôi kiếp hãy nổi lên, trừng phạt thiên địa.
 
Đột nhiên, trong hư vô bên trái Vương Lâm, một đạo lôi kiếp màu đỏ bỗng nhiên xuất hiện, trong tiếng ầm ầm, lao thẳng tới vòng xoáy trên bầu trời. Cùng lúc đó. Đạo thứ hai, thứ ba, vô số lôi đình lấy Vương Lâm làm trung tâm, từ bốn phía xung quanh hắn nhất tề lao ra, vừa xuất hiện đã ầm ầm bay lên.
 
Trong nháy mắt, vị trí của Vương Lâm như trở thành một lôi vực. Từng đạo lôi đình kia từ mười đạo đã lên tới trăm đạo, cuối cùng đã thành mấy vạn, ầm ầm lao đi.
 
Hàng vạn đạo xích lôi trừng phạt thiên kiếp!
 
Mấy vạn xích lôi nhất tề chuyển động, phá vỡ khoảng cách, lao thẳng tới vòng xoáy ở xa phía trên không trung. Trong thời gian ngắn, những đạo lôi đình này đã tới gần, trực tiếp nhập vào bên trong vòng xoáy!
 
Tiếng nổ kinh thiên động địa nhanh chóng vang vọng. Từng đạo lôi kiếp của Vương Lâm không ngừng nhập vào, khiến cho vòng xoáy trên không trung càng ngày càng mỏng manh, gần như chuẩn bị tan vỡ. Cuối cùng trong một tiếng nổ kinh thiên, vòng xoáy đang chuyển động kia đột nhiên tan rã, tiêu tan ở trước mắt Vương Lâm.
 
Nhưng vào lúc này, ở chỗ vòng xoáy kia tiêu tan liền xuất hiện một cái khe khổng lồ. Cái khe này dài chừng vạn trượng, một tiếng gào thét rầu rĩ từ bên trong truyền ra. Chỉ thấy một tòa lầu các bốn góc giống như là một tế đàn chậm rãi từ trong cái khe lộ ra.
 
Khi nó xuất hiện, tiếng gào thét kia lại càng thêm rõ ràng. Chỉ trong nháy mắt, tế đàn bốn góc này đã chui ra một nửa, lộ ra hai góc, khiến cho Vương Lâm nhìn thấy được ở chính giữa của tế đàn này có một thân ảnh mơ hồ đang ngồi, ở bốn phía thân ảnh này còn có cắm bốn thanh kiếm.
 
Theo ý ta. Hỏa kiếp nổi lên, thiêu hủy thiên địa!
 
Đồ hình ngọn lửa trong mắt trái Vương Lâm đột nhiên lóe lên, liệt hòa hừng hực trực tiếp khuếch tán ra, vờn quang người Vương Lâm, hình thành một ngọn lửa thiêu đốt.
 
Theo tay trái của Vương Lâm chỉ lên bầu trời, ngọn lửa tràn ngập khắp người hắn hướng về bốn phía mạnh mẽ khuếch tán ra, trăm trượng, ngàn trượng, vạn trượng, trăm dặm, ngàn dặm, vạn dặm.
 
Tốc độ khuếch tán của nó chỉ dưới một ý nghĩ của Vương Lâm đã hoàn thành. Lúc này hắn đứng trong ngọn lửa, trong vòng phạm vi mấy vạn dặm đều là biển lửa thiêu đốt. Theo một chỉ của Vương Lâm, biển lửa mấy vạn dặm này ầm ầm bốc lên, với một khí thế thiêu cháy cả bầu trời, lao thẳng lên không trung.
 
Trong nháy mắt, ngay cả sương mù ở xung quanh như cũng bốc cháy lên, bị ánh lửa chiếu rọi. Cái khe vạn trượng ở trên bầu trời cũng bị ngọn lửa này hoàn toàn nuốt lấy. Không giống như lôi đình ầm vang, thanh âm tách tách của ngọn lửa thiêu đốt lúc này liên tiếp nhau, sức nóng cuồn cuộn, hướng về bốn phía cuốn đi.
 
Vương Lâm hai mắt lóe lên hàn quang, vung tay áo, thân thể tiến về phía trước, trực tiếp xuất hiện trong biển lửa trên bầu trời, tới gần bên cạnh tế đàn bốn góc đã lộ ra một nửa bên trong cái khe kia. Hắn giơ tay phải lên, trực tiếp hướng về phía thân ảnh mơ hồ đang khoanh chân ngồi trên tế đàn kia cách không nhấn mạnh một cái.
 
Ngay khi nhấn tới, tay hắn liền nắm lại thành quyền, giống như bắt lấy cái gì đó.
 
Nhân Quả Ấn!