Vạn Tái Hàn Huyền nói:
- Ngươi biết cái gì, linh thạch đối với ta là vô dụng, thế nhưng lại có thể chạy trốn.
- Hắn sắp tỉnh rồi, hắn tỉnh chúng ta đều phải xong đời, hắn tỉnh sẽ đem chúng ta ăn tươi, lần trước hắn tỉnh lại đã ăn thịt toàn bộ mười bảy nhân khẩu của Hàn Huyền nhất tộc chúng ta, chê ta vừa sinh, nói ta còn quá nhỏ, chẳng khác một cọng giá đỗ, ăn không đủ nhét kẽ răng, nhờ vậy ta mới tránh được một kiếp.
Dư Tắc Thành sửng sốt, nói:
- Hắn là Vô Địch Quy Long kia?
Vạn Tái Hàn Huyền nói:
- Đúng vậy, hắn ở trong Yêu tộc chúng ta gọi là Huyền Võ Đại Đế, mấy năm nay trôi qua, ta hiện tại đã không phải cọng giá khô của năm đó, tu luyện vạn năm đủ béo rồi.
- Lần này hắn thức tỉnh ta sẽ là người đầu tiên bị hắn ăn tươi. Ngươi không cách nào hiểu được sự thống khổ của ta những năm qua, mỗi khi hắn hơi chút thanh tỉnh thì có một loại khí tức đáng sợ quay xung quanh ta, khí tức đó nói với ta, hãy tu luyện nhanh một chút, cọng giá đỗ béo lên nhanh một chút, hấp thu nhiều thiên địa linh khí, tích lũy nhiều yêu khí, đến lúc đó ăn sẽ rất thơm.
Dư Tắc Thành nói:
- Bá đạo như vậy, cho rằng mình là lão Đại trong thiên địa sao, quá khi dễ người, muốn ăn là ăn, nằm mơ đi, liều mạng với hắn, đánh không lại cũng tắm máu toàn thân hắn mới được.
Vạn Tái Hàn Huyền nói:
- Nói dễ vậy sao, hắn là Yêu Chủ vạn yêu, chỉ cần khí tức vừa phóng ra, những yêu ma di chủng của thời đại Hồng Hoang như chúng ta, toàn bộ không có lực chống cự.
- Vạn năm trước, hắn rống to một tiếng, những tổ tiên của ta, còn có tất cả yêu ma di chủng Băng Giao, Tuyết Hùng, Thao Kình của thời kỳ Hồng Hoang ở Bắc Cực Thiên, cả đám xếp thành một hàng ngoan ngoãn đợi hắn chọn ăn. Tổ tiên của ta chính là cường giả tu luyện mười vạn năm, có thể cải thiên biến địa, hình thành kỷ Băng Hà, thế nhưng ở trước mặt hắn chỉ giống như trâu cừu, bị hắn chọn ăn thịt.
- Cho nên ta muốn chạy trốn, ly khai thật xa nơi này, hơn nữa ta còn muốn tìm một biện pháp có thể cắt đứt yêu khí dò xét của hắn. Kẻ có thể trợ giúp ta chỉ có Băng Lan Chân Quân của Băng Tuyết Thần Cung này, chỉ cần hắn chế tạo cho ta phi xa cắt đứt yêu khí dò xét của Huyền Võ Đại Đế, ta sẽ có thể tránh được một kiếp này.
- Chỉ cần ta đưa phi xa trị giá năm phương linh thạch của ngươi cho Băng Lan Chân Quân, hắn nhất định có thể chế tạo cho ta phi xa này, để sống sót, tất cả đều đáng giá, nhanh đưa phi xa cho ta, bằng không ta phải giết ngươi.
Dư Tắc Thành con ngươi xoay chuyển, trong đầu đã có kế, nói:
- Ngươi giết ta, muốn cướp đoạt của ta, vậy ngươi phải trò chuyện một chút với các huynh đệ của ta.
Trong nháy mắt, trong tuyết rơi, vô số hơi nước ngưng kết, tụ tập thành một người, một Dư Tắc Thành khác, mặc đạo bào màu xanh biển, mềm nhẹ như nước, sắc mặt như băng, mái tóc dài đến mặt đất, giống như nước sông chảy xuống dưới mặt đất. Chính là Nhất Nguyên Thủy Pháp Thân, chẳng qua lúc này, ở sau lưng đột nhiên xuất hiện một thượng cổ yêu văn, đây là một phụ văn đơn giản nhất trong thượng cổ yêu văn, sử dụng nó có thể làm cho Nhất Nguyên Thủy Pháp Thân tản ra một loại yêu khí.
Bên cạnh Nhất Nguyên Thủy Pháp Thân, khí tức bùn đất ngưng kết, tụ tập lại, đã xuất hiện một Dư Tắc Thành khác, người này toàn thân đầy Thổ khí, chính là Tức Nguyên Thổ Khôi Lỗi. Khôi lỗi này vừa thành, chân đạp trên mặt đất, dưới chân trái là một xà, dưới chân phải là một quy, cả người đất đen đá trắng làm giáp, càng có một phen khí thế. Sau lưng hắn cũng có một thượng cổ yêu văn, tản ra yêu khí vô tận. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn
Ở trước người bọn họ, Tam Muội Chân Hỏa nổi lên, hủy diệt tất cả, hóa thành một người, lại lần nữa xuất hiện một Dư Tắc Thành, mặc giáp trụ, xích viêm hỏa hồng, tóc của hắn cũng là tóc đỏ, không gió mà bay, hướng về phía trước đứng thẳng. Chính là Tam Muội Hỏa Cự Nhân, phía sau lưng cũng là một thượng cổ yêu văn, tản ra yêu khí vô tận.
Tiếp tục biến hóa, khí kim thiết vô tận tụ tập, hóa thành một Kim Cương lực sĩ, chính là Cực Đạo Tử Kim Cương. Vạn mộc sinh mầm, khai chi tán diệp, đó chính là Vạn Thân Thái Ất Ngẫu.
Năm đại khôi lỗi này toàn bộ yêu văn phụ thể, tản ra yêu khí vô tận, kỳ thực đây đều là tác dụng của thượng cổ yêu văn, yêu văn kia cũng chỉ có điểm tác dụng này.
Con rối Ngũ Hành phóng ra, Dư Tắc Thành cảm giác còn chưa đủ sức mạnh, tâm thần phân ra một phần trở về thế giới Bàn cổ, nói:
- Lão Thất, đem Cửu Đầu Long kia thả ra cho ta, ta cần yêu ma hùng mạnh giữ thể diện.
Lão Thất nói:
- Hiểu rồi, đúng rồi Thống lĩnh Đại nhân, tên Côn Bằng năm đó đã trải qua tiến hóa điều chế mấy năm nay, đã trở thành hoàn toàn thể, hoàn toàn có thể để ngài sử dụng, sau này có thể ngự nó phi hành, nó tương đương với Đại Yêu Ma mới thành Nguyên Anh kỳ, cưỡi nó phi hành tuyệt đối có thể diện hơn so với khống chế phi xa.
- Mặt khác lễ vật Thanh Loan lần trước chuẩn bị cho tiểu thư cũng đã chăm sóc huấn luyện hoàn thành không sai biệt lắm, thế nhưng không cách nào chỉ huy nó chiến đấu, chẳng qua thả ra hư trương thanh thế ngược lại không có vấn đề.
Dư Tắc Thành gật đầu, nói:
- Tốt, thả ra hết đi, không cần chiến đấu, làm bộ làm dáng là được, kỳ thực có đôi khi không nhất định phải đánh đánh giết giết.
Nhất thời ở trước ngực Dư Tắc Thành truyền đến một tiếng rống to, bay ra một đạo kim quang, vừa lăn trên mặt đất đã biến thành Cửu Đầu Long kia. Nó không còn dáng dấp khi mới thu vào trong thế giới Bàn cổ, trải qua mấy lần tiến hóa của thế giới Bàn cổ, nó cũng theo đó tiến hóa thành hoàn toàn theo, chín đầu to lớn cao ngất, thân hình to lớn không gì sánh được, chín cái đầu xà cực lớn cao ngất tản ra lục sắc quang mang, độc dịch trong miệng rơi xuống dưới đất, độc dịch rơi xuống mặt đất lập tức ăn mòn mặt đất thành một đám lỗ thủng, vừa nhìn đã biết là yêu ma hùng mạnh đáng sợ.
Sau đó lại là một đạo bạch quang bay ra, một con cá lớn giống như ở trước người Dư Tắc Thành lao ra, con cá này cho người ta cảm giác không biết dài bao nhiêu vạn dặm, cực lớn không gì sánh được.
Con cá này rung lên lập tức hóa thành một con Côn Bằng, là một cự điểu kim sắc thật lớn vô cùng này, từ xa nhìn lại, quang hoa kim sắc ở dưới ánh mặt trời lưu chuyển không ngừng, tựa như ở trên bầu trời mọc lên một vòng kim nhật khác.
Cự điểu thu hai cánh lại, hai chân đứng trên sông băng, thân hình thu nhỏ lại, biến thành mười trượng, hai mắt vàng óng ánh giống như nhật nguyệt hơi híp, đầu hơi nghiêng, mặc dù chỉ yên lặng đứng ở đó, nhưng có một cỗ khí thế kiệt ngạo bễ nghễ thiên địa chói mắt ập đến.
Hô hấp nuốt nhật nguyệt, thổ nạp càn khôn.
Đây chính là Côn Bằng tuyệt vân khí, phụ thanh thiên, sải cánh chín vạn dặm, cái thế vô cùng.
Sau đó ngực của Dư Tắc Thành lại kêu vang, một đoàn thanh quang bay ra hóa thành Thanh Loan, hình giống chim công, lông vũ mỹ lệ, bay lượn không nhiều, thường nhẹ nhàng hành tẩu. Không ngờ là nó, chim này là phượng hoàng sau khi Niết Bàn, nhờ lôi đình tẩy rửa mà sinh. Trời sinh có thể khống chế phong lôi, nháy mắt vạn dặm, bất tử bất diệt, hùng mạnh vô địch.
Ba đại yêu ma này, còn có năm con rối Ngũ Hành kia bao vây xung quanh Vạn Tái Hàn Huyền.
Vạn Tái Hàn Huyền kia cả kinh, nhìn những yêu ma này. Vạn Tái Hàn Huyền có một dị năng trời sinh, có thể thấy rõ bản chất của vạn vật, những con rối Ngũ Hành và ba đại yêu ma này ở trong mắt nó kỳ thực cũng không đáng sợ, con rối Ngũ Hành kia chẳng qua là thực lực Nguyên Anh sơ thành. Cửu Đầu Long và Kim Sí Đại Bằng kia thời gian thành hình không lâu, khí thế hung mãnh, thế nhưng thời gian tu luyện quá ngắn, không đủ gây sợ hãi. Chỉ có Thanh Loan kia, mình nhìn không ra bản chất của nó, nhưng nó cũng không có ý định chiến đấu, cũng không đáng sợ.
Chẳng qua con rối Ngũ Hành này mặc dù thực lực không mạnh, nhưng bản chất của chúng lại là một trong thiên địa bản nguyên của Ngũ Hành, tiềm lực tương lai vô hạn. Cửu Đầu Long, Côn Bằng kia cũng là như vậy.
Đột nhiên Vạn Tái Hàn Huyền nghĩ tới một chuyện, chúng nó những yêu ma này có thể tụ tập ở trên người Dư Tắc Thành, thế nhưng không ai nhìn ra sự tồn tại của chúng, nói cách khác Dư Tắc Thành có năng lực che đậy tất cả thần thức nguyên khí dò xét. Nhiều yêu ma hùng mạnh như vậy, phục tùng Dư Tắc Thành như vậy, vậy Dư Tắc Thành hắn rốt cuộc là ai, không, hắn là người sao?
Nó kinh ngạc nhìn Dư Tắc Thành nói:
- Ngươi, ngươi không phải là tu sĩ Nhân tộc, ngươi có thể khống chế những yêu ma này, ngươi...
Dư Tắc Thành mặc dù không nói, thế nhưng tận lực mô phỏng theo khí tức của thượng cổ Yêu Hoàng đã nhìn thấy ở thánh địa Thanh Khâu kia, đồng thời yên lặng kích hoạt Thiên Lý Bi, Sơn Hà Đỉnh, dung nhập khí tức của chúng vào trong khí tức của mình.
Dư Tắc Thành trang nghiêm nói:
- Không nên nói lung tung, nhớ kỹ không thể nói lung tung, ngươi tự mình biết là được.
Vạn Tái Hàn Huyền cảm nhận được khí tức của Dư Tắc Thành mô phỏng theo, đột nhiên ký ức di truyền của viễn cổ thức tỉnh, kinh ngạc nói:
- Câu Trần Đại Đế?
Sau đó che miệng mình, thoáng cái quỳ xuống, cung kính không gì sánh được.