Thú Phi Thiên Hạ: Thần Y Đại Tiểu Thư

Chương 931: Hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình

Nửa đêm, thủ hạ cùa Yến Bắc hầu phủ Tiêu Thiên Dịch phái đến quả nhiên tiến vào biệt viện Tiêu Cửu Uyên, dự định giết người.
Chỉ là Tiêu Cửu Uyên và đám người Tiêu Dạ Thần vừa lúc đợi bọn chúng bên trong.


Kết quả Tiêu Cửu Uyên và Tiêu Dạ Thần mang theo đội Long Lân quân tiêu diệt đám thủ hạ Tiêu Thiên Dịch phái đến không còn một mống. 
Toàn quân bị tiêu diệt.
Tiêu Cửu Uyên và Tiêu Dạ Thần giết sạch bọn người kia, tâm trạng sàng khoái, từng người trở về tắm một cái rồi ngủ.


Vân Thiên Vũ ngủ một đên rất ngon, ngủ tới hừng đông. 
Thần thanh khí sảng.
Tinh thần tốt hơn bất cứ lúc nào.
Xem ra lúc này rời kinh thành tới Kỳ thành ngắm hoa là đúng đắn, các nàng nên thường xuyên đi giải sầu một chút. 


Ăn sáng xong, Tiêu Cửu Uyên và Tiêu Dạ Thần đi tới, nói sẽ đến vùng ngoại ô Kỳ thành đua ngựa.
Buổi trưa sẽ dùng bữa ở ngoại ô Kỳ thành.
Vân Thiên Vũ không nói gì, nhưng Họa Mi lại hứng thú vô cùng vỗ tay tán thưởng. 


Lần này Vân Thiên Vũ đưa Họa Mi ra ngoài, đương nhiên cung đưa đội trưởng thị vệ vương phủ Hướng Dương ra ngoài.
Đoạn đường này có thể nói Hướng Dương vô cùng chăm sóc nàng ấy.
Bây giờ tính cách nha đầu kia cởi mở rất nhiều, Vân Thiên Vũ rất vui mừng. 


Đợi đến khi nàng và Tiêu Cửu Uyên đi, liền cho cho Họa Mi sống những ngày hạnh phúc ở An thân vương phủ, cái này cũng không tệ.
Vân Thiên Vũ vừa cười vừa nói: “Vậy còn chờ gì nữa, đi cùng thôi.”
Tiêu Lăng Phong nghe bọn họ nói muốn đi vùng ngoại ô đua ngựa, kiên định xua tay biểu thị không đi. 


“Lão già ta đã già rồi, các ngươi nhân lúc còn trẻ thì đi chơi đi, ta không có hứng thú với đua ngựa, ta ở biệt viện tĩnh dưỡng cơ thể tốt hơn.”


Tiêu Cửu Uyên không kiên trì, nhưng phái không ít người bảo vệ Tiêu Lăng Phong bảo đảm lão không có việc gì, chỉ dẫn thao Vân Thiên Vũ, Tiêu Dạ Thần, Diệp Gia còn có đám người Họa Mi, Hướng Dương đi thẳng ra ngoại thành đua ngựa.


Ngoại thành Kỳ thành có nhiều người trẻ, có trường đua ngựa, còn có núi sông du ngoạn, còn có thi viện tài tử, giai nhân ngâm thơ, đối câu. 
Nói chung có rất nhiều nơi vui chơi.
Tcy và Tiêu Dạ Thần đợi người lựa chọn bãi đua ngựa.


Bãi ngựa có nhiều người cùng chung bãi ngựa, cũng có đặc biệt cho người ta đặt bao hết bãi ngựa. 
Tiêu Cửu Uyên và Tiêu Dạ Thần đợi người lựa chọn bao hết, như vậy sẽ thanh tịnh một chút.
Vừa vào bãi đua ngựa, nam nhân liền liền tiến tới đua ngựa.
Nữ nhân thì vây quanh uống trà quan sát. 


Hai người Vân Thiên Vũ và Diệp Gia không có việc gì liền trêu chọc Họa Mi.
Ai kêu vẻ mặt tiểu nha đầu này bây giờ tràn đầy sự hạnh phúc, khuôn mặt giống như to son hảo hạng.
Vân Thiên Vũ thấy Họa Mi như vậy, trong lòng vui vẻ khó tả. 
Hai người đang trêu đùa Họa Mi, Tiêu Cửu Uyên đã trở lại.


“Vũ Nhi, ta dạy nàng cưỡi ngựa.”


Vân Thiên Vũ lắc lắc đầu, tuy nói linh lực của nàng thiên phú cao, y thuật cũng không tệ, nhưng cưỡi ngựa thì nàng không biết, coi như có thể miễn cưỡng cưỡi thì cũng ngã trái, ngã phải làm trò hề, hoàn toàn không có cảm giác hào hiệp phóng khoáng như người khác cưỡi ngựa. 
“Ta không muốn học.”


Vân Thiên Vũ vừa nói xong, Diệp Gia và Họa Mi liền đẩy nàng: “Nhanh đi học cưỡi ngựa đi, chúng ta tin người sẽ nhanh chóng học được.”
Trên đời này cũng không có chuyện gì là làm khó chủ tử. 
Vân Thiên Vũ bất đắc dĩ, cuối cùng theo Tiêu Cửu Uyên đi cưỡi ngựa.


Tiêu Cửu Uyên vừa đi, ngược lại Hướng Dương đi tới, Diệp Gia đành phải nhường chỗ lại cho Hướng Dương, chính mình đi qua bãi ngựa đi dạo.
Cuối cùng nàng nhìn thấy cách đó không xa Tiêu Cửu Uyên đang dạy Vân Thiên Vũ học cưởi ngựa. 


Hướng Dương nói đùa với Họa Mi chọc cho Họa Mi cười khanh khách, vô cùng vui vẻ.
Diệp Gia nhìn người khác đều thành cặp đôi, trong lòng có hơi lạc lõng.
Ánh mắt nàng chuyển đến Tiêu Dạ Thần ở xa xa. 
Tiêu Dạ Thần đang cùng Bạch Diệu và Hắc Diệu đua ngựa, chơi đùa thật vui vẻ.


Trong mắt của hắn không nàng ấy một chút nào.
Đây là nàng ấy hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình. 
Suy nghĩ một chút cũng không muốn nghĩ đến gã.
Diệp Gia xoay người đi đến nơi khác.