Hồng Nương Tử lạnh lùng quát:
- Lão Thất, móc mắt trái tên này ra.
- Vâng.
Lý Tuấn dạ vang đồng ý, bước tới cạnh tên đó, tay còn lại đã giỡ lưỡi dao gắm sáng loáng đâm về phía hốc mắt trới tên đó, tên đó lập tức kêu lên thảm thiết như heo bị giết, liều chết giãy dụa nói:
- Đừng đừng đừng, xin quân gia tha mạng, nữ anh hùng tha mạng, tiểu nhân nói, tiểu nhân nói hết ….
Hồng Nương Tử đưa mắt ra hiệu, Lý Tuấn buông tay, quăng tên kia xuống đất.
- Phù.
Tên đó thở phào một cái, trong lòng còn sợ hãi quay lại nhìn Lý Tuấn, sau đó cúi đầu nói:
- Nữ anh hùng, tiểu nhân quả thực là … là gia đinh trong phủ Mã tổng binh.
- Mã Tổng binh?
Hồng Nương Tử nhíu mày hỏi.
- Mã Tổng binh nào?
Tên đó nói:
- Chính là tổng binh Hào Châu Mã Đắc Công.
- Tổng binh Hào Châu Châu Mã Đắc Công?
Hồng Nương Tử nói.
- Tổng binh Hào Châu chẳng phải là Lưu Lương Tá sao? Từ khi nào biến thành Mã Đắc Công?
Tên đó liền nói:
- Nữ anh hùng không biết rồi, hiện giờ Lưu Lương Tá đã được triều đình phong làm Quảng Xương bá, hiện tổng binh Hào Châu là Mã Đắc Công.
Hồng Nương Tử nói:
- Mã Đắc Công cử ngươi tới huyện Thương Thành làm gì? Hay là điền chủ giàu có cấu kết gì đó với Mã Đắc Công sao?
- Không phải, không phải như vậy.
Tên đó lắc hai tay.
- Tiểu nhân không biết nhà giàu có nào, tiểu nhân chỉ là phụng mệnh tổng binh Mã Đắc Công tới Vũ Xương đưa thư.
Dứt lời, tên đó liền lấy từ trong tay áo ra một bức thư, Lý Tuấn liền chộp lấy đưa tới trước án Hồng Nương Tử.
- Vũ Xương?
Hồng Nương Tử không vội hủy bức thư đó đi, trầm giọng hỏi:
- Mã Đắc Công phái ngươi đi đưa thư cho Tả Lương Ngọc?
Tên đó liền đáp:
- Đúng vậy.
- Vì sao Mã Đắc Công muốn gửi thư cho Tả Lương Ngọc? Có phải muốn liên hợp tiến quân Hà Nam không?
- Không phải, không phải muốn đối phó với nghĩa quân Hà Nam, là để đối phó với Tổng đốc 5 tỉnh Vương Phác.
- Vương Phác?
Tim Hồng Nương Tử khẽ đập mạnh, quay sang Lý Tuấn nói:
- Lão Thất, đưa tên này đi, canh phòng nghiêm ngặt, nhất định không được để hắn chạy.
- Chị dâu yên tâm.
Lý Tuấn dẫn tên đó đi, lớn giọng đáp.
- Hắn không chạy nổi đâu.
Chờ Lý Tuấn đưa tên gian tế đi rồi, Hồng Nương Tử mới vội vàng mở phong thư ra, vừa đọc bất giác biến đổi sắc mặt, sau đó liền gấp bức thư lại, hướng ra ngoài cửa gọi:
- Người đâu.
Sớm đã có tướng sỹ nghĩa quân đáp lời đi vào trong, chắp tay nói:
- Phu nhân có gì chỉ bảo?
Hồng Nương Tử nói:
- Mời ngay tướng quân Lý Hổ tới.
- Vâng.
Vị tướng sỹ đó đáp lời, lệnh mệnh đi ra.
Lát sau, Lý Hổ liền tới hành dinh của Hồng Nương Tử, lớn tiếng:
- Chị dâu, chị tìm đệ?
Hồng Nương Tử gật đầu, nói:
- Hổ Tử, việc đo đạc đất huyện Thương Thành giao cả cho đệ rồi.
Lý Hổ nghe vậy ngạc nhiên, khó nén nổi nỗi thất vọng, hỏi:
- Vậy còn chị dâu?
Hồng Nương Tử tránh được ánh mắt của Lý Hổ, thản nhiên nói:
- Vừa rồi Kinh sư huynh cho người mang thư tới, chị dâu phải trở về Khai Phong ngay.
Lý Hổ liền nói:
- Vậy đệ và người cùng về.
- Không được.
Hồng Nương Tử liền đáp.
- Đệ phải ở lại chủ trì đại cục.
Lý Hổ bĩu môi, không nói gì, nhưng trong lòng quả thực rất thất vọng, vốn nghĩ lần này theo Hồng Nương Tử tới huyện Thương Thành là cơ hội tốt, nhưng gã lại không ngờ gã còn chưa kịp thể hiện gì, Hồng Nương Tử đã phải trở về Khai Phong rồi, lại để gã ở lại đây một mình.
Hào Châu.
Thoắt cái đã qua mấy ngày rồi, thấy đại quân của Vương Phác đã gần tới Trung Đô rồi, lúc Mã Đắc Công đang gấp rút, cuối cùng Điền Hùng lại một lần nữa tới, Mã Đắc Công liền đưa Điền Hùng vào Noãn Các, không chờ Điền Hùng ngồi xuống liền hỏi:
- Điền huynh đã nghĩ được cách hay tiêu diệt Vương Phác chưa?
Điền Hùng đáp:
- Nghĩ ra rồi.
- Mau nói.
Mã Đắc Công vội nói.
- Rốt cuộc là cách gì?
Điền Hùng nói:
- Lão tử thiết lập ba quỷ môn quan cho cho Vương Phác, lần này hắn ta xem như dù có Đại La Kim Tiên phù hộ cũng phải chết!
- Hả?
Mã Đắc Công liền hỏi:
- Ba quỷ môn quan nào?
Điền Hùng đáp:
- Quỷ môn quan thứ nhất, ở Nghĩa môn chôn thuốc súng, Vương Phác muốn tới Hào Châu nhất định phải đi qua Nghĩa môn, chúng ta có thể cho người tới đào dưới lối đi, chôn xuống dưới mấy chục ngàn cân thuốc súng, chỉ chờ khi xe ngựa của Vương Phác đi qua sẽ dẫn tới kíp nổ, ầm một tiếng, đồ chó hoang Vương Phác sẽ lên trời ngay.
- Hay.
Mã Đắc Công vỗ tay vào đùi nói.
- Điểm này rất hay, lão tử rất thích.
Điền Hùng lại nói:
- Giả dụ thuốc súng không nổ, tới Hào Châu còn có quỷ môn quan thứ 2 chờ Vương Phác.
- Hay.
Mã Đắc Công hét lên.
- Quỷ môn quan thứ 2 là gì?
Điền Hùng đáp:
- Quỷ môn quan thứ 2 đặt trong thành Hào Châu. Nếu Vương Phác vào thành nhất định phải qua cửa đông, chúng ta sẽ cho sát thủ mai phục trên các lầu trà, tửu quán hai bên phố, tất cả sát thủ cầm kình nỏ trong tay, tất cả tên nỏ đều có độc, chờ khi Vương Phác cưỡi ngựa rêu rao khắp nơi, tên bắn loạn xạ, ha ha, chỉ cần hắn trúng 1 mũi tên thôi cũng chết chắc rồi!
- Ừ, hay lắm.
Mã Đắc Công lại hỏi:
- Quỷ môn quan thứ ba là gì?
Điền Hùng đáp:
- Giả dụ sát thủ hành thích thất bại, chúng ta sẽ lập tức xuất vệ đội cùng những thích khách này tới giết diệt khẩu. Nếu tới khi đó Vương Phác vẫn còn mạng, vậy lão tử chỉ còn lại chiêu cuối cùng!
- Chiêu cuối cùng?
Mã Đắc Công hỏi.
- Chiêu gì?
Điền Hùng đáp:
- Vương Phác tham hoa háo sắc, thê thiếp đều là Tần Hoài danh viện, diễm lệ mê người, cứ xem như là xuất chinh bên ngoài, bên cạnh cũng luôn dẫn theo một tiểu thiếp tuyệt đẹp cải trang thành tân binh, nghe nói lần này bắc phạt còn dẫn theo hai đại mỹ nhân sắc nước hương trời, quả thực có thể nói là không có đàn bà không vui.
Mã Đắc Công nói:
- Hiểu rồi, ngươi muốn dùng người đẹp đối phó với hắn?
- Đúng vậy.
Điền Hùng nói.
- Quỷ môn quan thứ 3 chính là Nguyệt Nhi!
- Nguyệt Nhi?
Mã Đắc Công ngạc nhiên nói.
- Nguyệt Nhi là cơ thiếp sủng ái nhất của ngươi, ngươi bỏ được sao?
Điền Hùng thở dài:
- Để tiêu diệt Vương Phác, cũng chỉ có thể để Nguyệt Nhi chịu ấm ức rồi.
Mấy ngày sau, quân Trung Ương của Vương Phác tiến vào huyện Mông Thành, đúng lúc trời tối, Vương Phác liền hạ lệnh dựng trại ngoài thành.
Tri huyện Mông Thành Trương Hoàng Ngôn là người vừa mới ra khỏi Đảng Đông Lâm. Do lãnh đạo Đông Lâm Tiền Khiêm Ích, Lã Đại Khí, Trương Phổ đã bí mật gia nhập vào tập đoàn Tôn, Vương, dưới sự bày mưu tính kế của Vương Phác, sự sắp đặt của Tôn Truyền Đình, phần lớn người của Đảng Đông Lâm đưa ra ngoài đảm nhiệm tri huyện, tri phủ các phủ, các huyện Giang Nam. Trương Hoàng Ngôn xuất thân cử nhân nhưng cũng chỉ là một thành viên bình thường mà thôi.