- Là sao?
- Biết không? Lúc Lạc gia xuất hiện, đừng nói đám người trên Vân Đoan căng thẳng thần kinh, trái tim của ta cũng treo cao. Ta sợ Lạc gia xúc động giết đám người kia, nhưng không ngờ Lạc gia im lặng rời đi.
Trần Lạc tựa vào khung cửa:
- Già rồi làm sao giống lúc trẻ xúc động được?
Trần Lạc sờ cằm nói:
- Huống chi Ngạo Phong bị thương nặng như vậy, chậm trễ một phút là nguy hiểm thêm một phần. Chẳng lẽ ta bỏ mặc Ngạo Phong, đi tính sổ với đám nhãi ranh kia sao? Cứu người quan trọng hơn, tính sổ thì... Không tha được!
- Lạc gia có phát hiện là Ngạo Phong bị thương linh hải có gì lạ không?
Trần Lạc gật gù, hỏi lại Tần Phấn.
Tần Phấn trả lời:
- Thực lực như Ngạo Phong mấy Tài Quyết Giả Hạ Tử Tây lẽ ra không làm gì được hắn. Ta đoán trước khi Ngạo Phong đến Tiểu Phật Linh giới đã bị thương nặng, rồi đến Tiểu Phật Linh giới gặp Hạ Tử Tây, bị bọn họ vây công nên linh hải khô cạn. Nhưng không biết là ai làm Ngạo Phong bị thương thảm như vậy.
Trần Lạc vịn trán, bất đắc dĩ nói:
- Tóm lại chờ Ngạo Phong tỉnh dậy rồi nói. oan có đầu nợ có chủ, ai đánh bị thương Ngạo Phong thì gia sẽ trả lại gấp mười lần. Còn đám nhãi truy sát Ngạo Phong, ta sẽ không tha cho bọn họ. Nhớ cất kỹ trái tim ngươi móc ra.
- Lạc gia định làm gì?
- Làm gì?
Trần Lạc lắc đầu, nói:
- Ta không làm gì, ta chỉ biết bọn họ suýt lấy mạng Ngạo Phong, món nợ này phải tính thật kỹ. Gia không ăn hiếp người khác nhưng không thể để ai leo lên đầu gia múa.
- Hay để ta làm đi?
- Dẹp đi, ngươi cảm thấy ta không đánh lại bọn họ?
Tần Phấn cười nói:
- Lạc gia cũng biết ta không có ý đó, ta chỉ... Lạc gia, ta luôn muốn hỏi nguyên tội của Lạc gia...
Mặc dù Tần Phấn không nói rõ nhưng Trần Lạc biết gã lo cái gì, hắn cười nói:
- Nói thật ra ta không biết nếu đánh nhau thì ông trời có giáng xuống thẩm phán nữa không.
Từ lúc thức tỉnh Trần Lạc chưa từng đánh nhau, lúc ở không gian nhân quả hắn lấy ra biến dị chi linh của mình, thử kêu gọi linh tướng, không thấy ông trời giáng thẩm phán, không biết do không gian nhân quả ha gì. Còn ở thế giới bên ngoài có giáng thẩm phán không thì Trần Lạc không rõ, bởi vì hắn chưa từng thử qua.
- Lạc gia không lo lắng chút nào sao?
- Lo? Nói không lo thì là xạo. Tuy mười năm trước trời giáng câu diệt thẩm phán không giết chết ta nhưng dù sao là trời, bá chủ tuyệt đối trong thiên địa. Nếu ông trời quyết tâm muốn tiêu diệt ta thì có suy tính cỡ nào ta cũng không sống nồi.
- Vậy nên Lạc gia mới càng cần phải cẩn thận hơn!
- Cẩn thận khỉ mốc.
Trần Lạc hờ hững liếc Tần Phấn:
- Ta cảm thấy người nên cẩn thận không phải ta mà là trời.
Tần Phấn ngây người nghe, gã không biết nên nói cái gì.
Trần Lạc đứng dậy, cười nói:
- Cho ngươi biết một điều, Tần bạn nhỏ, đúng là ta sợ ông trời nhưng ta tin trời càng sợ ta. Ta nhức đầu thì lão nhân gia càng đau não hơn ta, ha ha ha ha ha ha!
Tần Phấn há hốc mồm muốn nói lại thôi, ngập ngừng không nói nên lời.
Tần Phấn luôn biết Trần Lạc rất cuồng, cuồng đến vô pháp vô thiên, cuồng không kiêng nể gì. Nhưng không ngờ Trần Lạc cuồng đến mứ dám nói ông trời sợ hắn hơn, Tần Phấn thấy da đầu tê rần. Tần Phấn biết Trần Lạc không nói giỡn, hắn thật sự nghĩ như vậy.
* * *
Thời gian trôi qua từng ngày, càng đến gần ngày Thiên Ngộ Bi mở ra. Người đến từ khắp nơi trên thế giới tụ tập càng lúc càng đông, Tiểu Phật Linh giới dần náo nhiệt nhiều hơn. Trong đó có một số người đến là vì Thiên Ngộ Bi, cũng có người đến góp vui. Góp vui cái gì? Rất nhiều chuyện.
Có người nói Thiên Ngộ Bi mở ra, trải qua chín năm xao động thập vương thập tử trong thiên hạ sẽ lại tụ họp. Trong thập vương thập tử ai mạnh hơn ai! Ai mới là vua trong vua? Thật khiến người tò mò, phấn khởi.
Giữa thập vương thập tử tranh bá, hỏi sao người ta không mong chờ?
Chỉ có thế sao?
Không!
Còn kém xa. Nghe nói Thập Nhị Đại Nhật thế tử, Nhị Thập Tứ Hạo Nguyệt Tước Tử Vân Đoan đều xuất hiện.
Đây là lần đầu tiên Thập Nhị Đại Nhật thế tử, Thập Nhị Đại Nhật thế tử và thập vương thập tử nhân gian chạm mặt nhau, dùng đầu gối suy nghĩ cũng biết Thiên Ngộ Bi mở ra sẽ náo nhiệt thế nào.
Nhưng khiến người kích động, hưng phấn, mong mỏi nhất không phải thập vương thập tử thế giới nhân gian, không là Thập Nhị Đại Nhật thế tử, Nhị Thập Tứ Hạo Nguyệt Tước Tử Vân Đoan, mà là một vị chí cường kỳ dị, bí ẩn khó hiểu, biến mất mười năm, bị thẩm phán trời đều diệt nhưng chết rồi hồi sinh, Lạc gia.
Tin Lạc gia chết rồi sống lại sớm truyền khắp góc thế giới. Trong Tây Ách Vực, hù Vũ Hóa Phi sợ nhũn người, Phương Thiên Nam sợ teo tim, Nhân Vương Mạc Vấn Thiên sợ lùi bước. Dưới chân Thiên sơn, hù Đại Nhật Thế Tử Tư Đồ Mã Phi, Nhân Vương Mạc Vấn Thiên, Thiên Tử Gia Cát Vô Biên không dám thở dốc.
Từ khi tin Lạc gia hồi sinh truyền ra, tin tức liên quan đến hắn chưa từng ngừng lại. Những thiếu nữ, thiếu niên rất muốn chính mắt thấy phong độ đại danh đỉnh đỉnh Lạc gia. Những người trải qua sự kiện Táng Cổ Phong cũng rất muốn thấy mười năm qua đi, Lạc gia đã biến thành bộ dạng gì, có còn ngông cuồng, bá đạo, hoành hành không sợ ai, điên cuồng như mười năm trước không?
Nhưng khi bọn họ ôm nỗi lòng kích động đến Tiểu Phật Linh giới, nghe tin khiến người khó thể chấp nhận. Nghe nói Ngạo Phong bị Hạo Nguyệt Tước Tử Hạ Tử Tây đánh chỉ còn lại một hơi. Lạc gia từng ngông cuồng bá đạo không ai bì nổi không nói một câu dứt áo ra đi.
Đám người tôn sùng Lạc gia không chấp nhận được, các thiếu niên và thiếu nữ muốn tận mắt nhìn phong độ của Lạc gia vô cùng thất vọng. Truyền kỳ về Lạc gia lưu truyền đã lâu, nhiều người so sánh Lạc gia như một vị thần. Hiện tại nam nhân như thần đó trơ mắt nhìn huynh đệ kết nghĩa bị người Vân Đoan đánh hấp hối nhưng không nói một tiếng.
Tại sao?
Có người nói mười năm trước trời giáng thẩm phán đều diệt có lẽ không giết được Lạc gia nhưng đã làm hắn thành phế nhân.
Có người nói thành tựu nghịch thiên của Lạc gia chưa biến mất, nhưng thành tựu quá nghịch thiên là nguyên tội, hễ sử dụng sẽ lại bị trời thẩm phán nên Lạc gia không dám đánh. Lạc gia là con cọp bỉ nhổ nanh.
Có người nói người đánh Ngạo Phong bị thương là Hạo Nguyệt Tước Tử Vân Đoan, Lạc gia có cuồng mấy, kiêu ngạo đến mấy cũng không dám đối đầu với Vân Đoan cao cao tại thượng. Vân Đoan chúa tể pháp tắc phương thế giới này, Lạc gia không dám quá lỗ mãng.
Mọi người mỗi ý về lý do Lạc gia không hành động, rốt cuộc lý do thật sự là gì? Không ai biết.
Nhưng nhiều người nghiêng về thuyết cuối cùng. Vân Đoan Thập Nhị Đại Nhật thế tử, Hạo Nguyệt Tước Tử quá cường đại, người phàm trần không dám trêu vào. Đầu tiên Vân Đoan bị đánh chỉ còn một hơi thở, Lạc gia không nói câu nào. Nghe đồn lúc trước Nghịch Lang Gia bị Hạo Nguyệt Tước Tử Hấc Côn giết, Thương Vô Tà được gọi là thượng cổ thiên vương tuy lộ mặt nhưng chỉ vẻn vẹn có thế, giận mà không dám nói gì.