Thanh âm giận dữ, áp lực, như dung nham cuồn cuộn dưới lòng đất tùy thời bùng nổ.
Là ai?
Mọi người nhìn hướng thanh âm, khi đám đông tách ra mới thấy có năm, sáu người từ ngoài cửa chạy vào. Trong năm, sáu người có vài người mặt hằn dấu tay đỏ rực, có một người bị đánh sưng ặt. Nhiều người nhận ra nhóm ngươi đó, là học đồ Tiểu Kim Câu học viện lúc trước bị Vạn Tường, Chương Phong đánh. Đi trước nhất là thiếu niên áo trắng, thân hình mảnh khảnh, khuôn mặt điển trai hơi giống con gái, sắc mặt âm trầm, đôi mắt đen thẳm rực lửa.
Là hắn, Trần Lạc.
Tiết Thường Uyển nhận ra Trần Lạc, đám người Đinh Tử Hiên, Diệp Thanh, Bạch Kiếm cũng vậy.
Đang có nhiều người, Chương Phong sẽ không yếu thế, hỏi:
- Mới rồi là ngươi lên tiếng?
Trần Lạc tới gần, bước chân nhanh như bay.
Trần Lạc chỉ vào Chương Phong, hỏi vương Uy phía sau lưng:
- Là hắn đánh ngươi?
Vương Uy che mặt sưng, kéo vạt áo Trần Lạc.
Vương Uy lắc đầu, nói:
- Thôi, Trần Lạc ca, chúng ta về đi.
Thấy Trần Lạc, Ngưu Manh biến sắc mặt nói:
- Trần Lạc, sao ngươi đến đây?
Ngưu Manh biết rõ tính cách Trần Lạc không dễ ăn hiếp, gã không muốn gây lớn chuyện. Ngưu Manh vội khuyên nhủ nhưng Trần Lạc đang tức giận, sao chịu nghe gã?
Trần Lạc gặn hỏi:
- Có phải là hắn không?
Vương Uy sợ hãi nức nở:
- Trần Lạc ca, chúng ta về đi.
- A? Ngươi tới bênh vực hắn? Ha ha ha ha ha ha!
Chương Phong tiến tới một bước, khinh thường nói:
- Ngươi không cần hỏi hắn, là ta đánh hắn, ngươi làm gì được?
Chữ được mới nói ra thì vèo một tiếng, mọi người thấy hắn lắc người nhanh như mũi tên bay chỉ để lại tàn ảnh. Trần Lạc đã xuất hiện trước mặt Chương Phong, giơ tay lên, năm ngón xòe ra, linh lực quấn quanh kêu đì đùng. Trần Lạc tát mặt Chương Phong, lực lượng bàn tay quá mạnh. Chương Phong không hiểu ra sau, gã cảm thấy gò má tê rần, khi phản ứng lại đã nằm sấp dưới đất.
Đám người xung quanh biến sắc mặt, đặc biệt nhìn gò má Chương Phong đẫm máu thì cảm thây gia đầu tê dại. Một cái tát làm mặt Chương Phong da tróc thịt bong.
Chương Phong bị đánh choáng, gã bụm mặt lảo đảo. Chương Phong chưa đứng dậy thi Trần Lạc đã tát thêm một cái bên má trái, gã lại té xuống.
Trần Lạc chửi:
- Bọn họ chỉ ăn một bữa cơm, tên khốn kiếp nhà ngươi dám đánh ngươi? Bố tiên sư cha nhà mi, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết đau là gì!
Trần Lạc giơ tay vỗ nát cái ghế bên cạnh, giơ chân ghế lên đập xuống đầu Chương Phong.
Bốp!
Một gậy đạp xuống.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Mấy gậy qua đi, Chương Phong đã là đầu rơi máu chảy.
Không ai biết người đột nhiên xuất hiện là ai, không ai ngờ Chương Phong là vu sư sơ cấp linh lực nhất chuyên nhưng không có cơ hội đánh trả đã bị đánh xỉu. Tình hình xảy ra quá nhanh, mau đến nỗi mọi người không kịp phản ứng lại.
Vạn Tường rống to:
- Muốn chết!
Vạn Tường lật tay đẩy ra, linh lực cường đại biến thành chưởng phong mềm mại bay qua. Vạn Tường là học đồ nổi tiếng của Trục Lộc học viện, xếp trong đội thứ ba thi đấu hội thi Kim Thủy Vực. Chương Phong có tu vi linh lực nhị chuyển, cái chưởng này là linh quyết hạ phẩm huyền cấp Hóa Cốt Chưởng, uy lực khá lớn.
Trần Lạc không thèm trốn, vung tay lên mang theo tàn ảnh. Tàn ảnh như đao phong bộp một tiếng xẻ đôi Hóa Cốt Chưởng, đánh vào ngực Vạn Tường.
Vạn Tường khẽ rên, cơ thể thụt lùi ra sau. Xoẹt một tiếng, vải rách, một vệt máu dài xuấ thiện.
Vạn Tường không kịp kinh hoàng, gã quát to nhảy lên, cơ thể xoay tròn, linh lực biến thành gió rít. Gió rít gào, ánh sáng như kiếm.
- Linh quyết hạ phẩm huyền cấp Tật Phong Kình giai đoạn đại thành!
Phía đối diện, Trần Lạc sải bước vọt qua, giơ tay lên, tà nhả di chuyển, linh lực cuồng bạo tụ tập lại kêu đì đùng. Trần Lạc vỗ một chưởng, linh lực cuồng bạo ngưng tụ ra một tia chớp.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Sấm sét bủa giăng, không chỉ đánh tan tác Tật Phong Kình mà quần áo Vạn Tường cũng không còn, da nứt nẻ.
Đây... Đây là Bôn Lôi Thủ!
Mọi người kinh khủng hoảng sợ, bọn họ không ngờ thiếu niên áo trắng tu luyện một trong năm linh quyết, Bôn Lôi Thủ đến đại viên mãn.
Chưa xong, Vạn Tường hét thảm định chạy trốn nhưng cổ chân bị Trần Lạc bắt chặt không thể nhúc nhích.
- Thằng khốn!
Trần Lạc tức giận quát:
- Lăn xuống đây!
Hai tay Trần Lạc gồng sức kéo cổ chân Vạn Tường đập mạnh xuống đất, đầu gã đập vào nền nhà làm sàn nứt ra khe hở.
- Tổ cha ngươi, tưởng chỉ có ngươi biết đánh nhau?
Trần Lạc kéo cổ chân Vạn Tường xách gã lên, đập mạnh xuống đất.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trần Lạc đập bốn, năm lần, Vạn Tường đã là đầu rơi máu chảy. Trần Lạc vung tay ném Vạn Tường té xuống đất, cơ thể co giật.
- Vương Uy, còn ai đánh các ngươi nữa?
Trần Lạc mặc áo trắng, như ác ma trồi lên từ địa ngục, đôi mắt liếc qua, cơn giận sấm sét khiến người không rét mà run.
Tính cách vương Uy yếu đuối sợ hãi che mặt, Trương Đông đứng bên cạnh gã bước ra chỉ vào hai học đồ ngồi chung bàn với Vạn Tường, nói:
- Trần Lạc ca, còn có hai tên đó.
Hai học đồ Trục Lộc học viện sợ teo tim, đứng dậy định chạy. Tốc độ của Trần Lạc siêu nhanh, lấy ra Tàn Ảnh Tam Động chớp mắt đến gần.
- Bây giờ biết sợ? Lúc oai phong các ngươi đã làm gì?
Trần Lạc xông lên bóp cổ học đồ Trục Lộc học viện, nhấc bổng gã lên ấn xuống đất.
Bùm bùm bùm!
Trần Lạc đập ba lần, học đồ Trục Lộc học viện hộc máu.
Một học đồ Trục Lộc học viện xoay người bỏ chạy, hét to:
- Trịnh đại thiếu gia, cứu ta! Cứu ta!!
Trần Lạc vọt lên để lại một tàn ảnh bấu gáy học đồ Trục Lộc học viện, ấn gã xuống đất.
Trần Lạc tức giận quát:
- Đừng nói là Trịnh đại thiếu gia gì đó, hôm nay tổ tông của ngươi tới cũng không cứu được ngươi!
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trần Lạc liên tục đập học đồ Trục Lộc học viện bốn, năm lần, gã đầu rơi máu chảy.
Tình huống xảy ra quá đột ngột. Thiếu niên áo trắng thủ đoạn sấm sét, mới mấy giây đã đánh bốn người Vạn Tường, Chương Phong bầm dập, làm người ta ớn lạnh. Bốn học đồ Trục Lộc học viện đứng dậy, kinh khủng nhìn Trần Lạc. Vạn Tường nhe răng, mặt vặn vẹo định đánh nhau. Trần Lạc giơ chân ghế lên đập xuống đầu Vạn Tường.
Răng rắc!
Chân ghế vỡ, Vạn Tường nằm bẹp dưới đất, gã che trán lăn lộn.
Bốp!
Trần Lạc dập bàn ghế, lại nhấc một chân ghế lên chỉ vào đám người Chương Phong.
Trần Lạc tức giận quát:
- Còn nhúc nhích là ta đánh chết ngươi!
Khuôn mặt tuấn tú của Trần Lạc dữ tợn như quỷ thần, biểu tình kiệt ngạo ngút trời, khóe môi mang bá đạo trương cuồng, khí thế đầy giận dữ.
Chương Phong do dự một giây đầu đã bị gõ cái bốp, gã đau nằm bẹp dưới đất lăn lộn như Chương Phong. Hai học đồ Trục Lộc học viện khác vội vã nằm xuống đất.
Đám người Vũ Hóa Phi, Tiết Thường Uyển đứng trên cầu thang nhìn hình ảnh này, biểu tình khác nhau. Vũ Hóa Phi nhíu mày, tay ngừng phẩy quạt, không ngờ Tiểu Kim Câu học viện còn có người trương cuồng như vậy. Làm Vũ Hóa Phi giật mình là hình như Trần Lạc có bảy linh mạch biến dị, tu luyện Bôn Lôi Thủ đến giai đoạn viên mãn. Từ khi nào Kim Thủy Vực ra một nhân vật siêu dến thế?