Giữa bàn đặt một quyển sách, một quyển tên là Tinh Tọa chi thư.
- Thiếu niên, tin tưởng vận mệnh sao?
Nữ Nhân Hắc Y đứng sau cái bàn, đôi mắt phức tạp nhìn Trần Lạc.
Đây không phải lần đầu tiên Trần Lạc gặp Nữ Nhân Hắc Y, bao nhiêu lần thì hắn không nhớ. Trong ân tượng của Trần Lạc mỗi khi xảy ra chuyện lớn là Nữ Nhân Hắc Y sẽ đột nhiên xuất hiện. Ông trời lần đầu tiên giáng xuống thẩm phán, lần thứ hai, Táng Cổ Phong, nhân quả mở ra, bây giờ khi Nhân Linh chi tháp sắp mở ra thì Nữ Nhân Hắc Y lại xuất hiện.
Nữ Nhân Hắc Y lại hỏi:
- Thiếu niên, tin tưởng vận mệnh không?
- Mỗi lần xuất hiện người đều lặp lại hỏi ba lần ta có tin vào vận mệnh không. Trước kia ta không biết, giờ thì hơi hiểu, ít nhiều đoán ra.
Trần Lạc cười nói:
- Lần đầu tiên hỏi thay trời, lần thứ hai hỏi thay đất, lần thứ ba hỏi là đại biểu nhân linh, đúng không?
Nữ Nhân Hắc Y không đáp, Trần Lạc cũng không nhờ câu trả lời.
Trần Lạc bước tới gần, mắt nhìn Nữ Nhân Hắc Y chằm chằm, lạnh lùng nói:
- Người không phải Chúng Tinh Chi Mẫu, quyển sách này tuyệt đối không phải Tinh Tọa chi thư.
Trần Lạc chợt vỗ tay xuống Tinh Tọa chi thư đặt trên mặt bàn. Tinh Tọa chi thư run nhẹ, lấp lánh ánh sáng. Tinh Tọa chi thư tan biến, thay thế là Dự Ngôn chi thư.
Nữ Nhân Hắc Y rất bình tĩnh, nàng không ngạc nhiên với những gì Trần Lạc làm, như thể biết từ lâu.
Trần Lạc một tay ấn Dự Ngôn chi thư, nhìn Nữ Nhân Hắc Y chằm chằm.
Trần Lạc lạnh lùng nói:
- Cái gọi là thập nhị tinh tọa cũng không phải phải thập nhị tinh tọa mà là mười hai chân chủ ghi trong Dự Ngôn chi thư.
Nữ Nhân Hắc Y vẫn im lặng.
- Ta đại khái đoán được người muốn nói gì, nhưng ta khuyên người đừng nói. Gia không muốn nghe, cũng không hứng thú.
Trần Lạc nói xong xoay đi.
Nữ Nhân Hắc Y lên tiếng:
- Chẳng lẽ ngươi không muốn xem ghi chép trong Dự Ngôn chi thư?
Trần Lạc di tiếp:
- Không muốn.
Nữ Nhân Hắc Y mở Dự Ngôn chi thư ra:
- Trong này ghi lại về ngươi.
- Rồi sao?
- Không muốn biết?
- Không.
- Có ghi về Nữ Oa.
Trần Lạc như không nghe thấy, tiếp tục đi.
- Có ghi về Thất Dạ.
Trần Lạc dừng bướ, đứng lặng một lúc lâu lại đi.
- Có ghi về Ngạo Phong, Tần Phấn.
- Có Lạc Anh.
- Có Tiết Thường Uyển.
Trần Lạc lại dừng bước, hắn không xoay người, nhắm mắt lại, lắc đầu.
Trần Lạc bật cười nói:
- Có phải người định nói với ta là nếu ta khẳng khăng đi Nhân Linh chi đô thì bọn họ sẽ gặp bất trắc?
- Ta không hề nói vậy.
- Người không nói nhưng không có nghĩa là không muốn nói thế.
- Nếu có thì đó là ý của Dự Ngôn chi thư.
- Ha ha ha ha ha ha!
Trần Lạc cười to bảo:
- Người quá xem trọng quyển sách rách nát này, cho rằng ầm quyển sách liền biết quá khứ, hiện tại, tương lai sao?
- Ngươi hiểu lầm, ta không định ngăn cản, không muốn thay đổi quyết định của ngươi. Có một số việc đã định trước, không thay đổi được, đây là nhân quả, cũng là vận mệnh.
Trần Lạc xoay người lại, cười khẩy:
- Nhân quả? Vận mệnh? Ha ha ha!
Trần Lạc chỉ vào Nữ Nhân Hắc Y, quát to:
- Hiện tại nhân quả đã hỗn loạn, nói nhân quả với ta làm gì? Vận mệnh chỉ là lấy nhân quả làm gốc thôi diễn ra. Dự Ngôn chi thư cũng là tiên tri dựa theo nhân quả. Ngay cả nhân quả còn hỗn loạn còn nói với lão tử Dự Ngôn chi thư khỉ gì? Chỉ số thông minh có vấn đề hay não bị lừa đá?
Nữ Nhân Hắc Y hít sâu, tuy đã che mặt nhưng trong mắt rực cháy lửa giận, nàng nhắm mắt cố kiềm cơn giận.
Nữ Nhân Hắc Y nói:
- Bởi vì nhân quả hỗn loạn nên ta mới tìm ngươi.
Trần Lạc không kiên nhẫn nghe:
- Rồi sao?
- Ngươi nói đúng, Dự Ngôn chi thư lấy nhân quả làm gốc, hiện tại nhân quả hỗn loạn Dự Ngôn chi thư không thể tiên tri kết quả cuối cùng.
- Rồi sao?
- Dự Ngôn chi thư không tiên tri kết quả cuối cùng, nói cách khác mọi thứ còn kịp. Tuy nhân quả đã hỗn loạn nhưng chưa rối đến hết nước cứu. Chỉ cần ngươi muốn thì ta có cách cứu vãn nhân quả.
Nữ Nhân Hắc Y chưa nói xong Trần Lạc dã nhàm chán đi thẳng.
Nữ Nhân Hắc Y sửng sốt, rốt cuộc không nhịn được hét to:
- Tại sao? Tại sao lần nào ngươi cũng như vậy? Ngươi không hiểu lễ phép cơ bản nhất sao?
- Ngại quá, đúng là gia không hiểu.
- Ngươi...!
Nữ Nhân Hắc Y không nhớ là lần thứ mấy bị Trần Lạc chọc tức người run rẩy.
- Có vẻ như ngươi rất khó chịu? Không phục sao?
- Từ lần đầu tiên ta gặp ngươi thì đã khó chịu.
- Rất nhiều người khó chịu với gia, thêm ngươi không nhiều, bớt ngươi không ít. Không phục? Vậy đến cắn ta đi!
- Họ Trần, đừng được một tấc lại muốn tiến một thước!
Vù vù vù vù vù!
Nữ Nhân Hắc Y không nhịn nữa, người bùng nổ dao động lực lượng cực kỳ khủng bố, mạnh còn hơn nguyên thủy, nguyên tội của Trần Lạc ba phần.
Nhưng Trần Lạc không sợ, hắn khinh thường nói:
- Ngươi nghĩ lão tử bị hù đến lớn sao? Có giỏi thì mọi người nói thẳng không thì đánh đi, đừng làm mấy thứ vô dụng.
- Ngươi nghĩ ta không giết ngươi được?
- Đúng, lão tử chắc chắn ngươi không thể giết ta!
- Tốt, tốt, tốt, ngươi có gan!
Nữ Nhân Hắc Y trừng Trần Lạc, ngực phập phồng. Thấy Trần Lạc quay đi, Nữ Nhân Hắc Y hét bể giọng:
- Đồ khốn, ngươi cứ đi đi, đi rồi đừng hối hận! Sẽ có lúc ngươi khóc, cầu xin cô nãi nãi, đồ khốn nạn! Đáng chết!
Trần Lạc đã đi, hắn lười nghe thần bà này cằn nhằn, nói đúngh ơn là hắn lười quan tâm những gì liên quan đến nhân quả.
Vô tận hải trải qua địa ngục hỗn loạn, vương tọa bảo vệ Thiên Thư chi tâm hợp tác trấn áp địa ngục, tình hình tạm bình tĩnh. Nhưng không lâu sau sắp nghênh đón thịnh hoọi quy mô lớn, đó là Nhân Linh chi tháp, cuộc chiến vương tọa.
Mỗi cách một đoạn thời gian Nhân Linh chi tháp sẽ mở ra một lần. Mỗi lần Nhân Linh chi tháp mở ra là thịnh hội trong vô tận hải. Đối với các Hành Giả thì Nhân Linh chi tháp như long môn, con đường duy nhất nổi trội, gầy dựng sự nghiệp.
Không khoa trương khi nói trong vô tận hải hễ Hành Giả có chút sức ảnh hưởng sẽ xông Nhân Linh chi tháp, có khi gặp phong vân hóa thành rồng, vô danh một hơi vấn đỉnh vương tọa, danh chấn vô tận. Nhân vật đại biểu là Ngưu Manh Đại La Vương Tọa. Mọi người đều biết trước khi Ngưu Manh chưa vấn đỉnh Đại La Vương Tọa cũng như nhiều Hành Giả khác treo đầu bên hông cùng đám huynh đệ xông pha. Không ai ngờ Ngưu Manh sẽ vấn đỉnh Đại La Vương Tọa.
Ngưu Manh không phải điển hình duy nhất cá chép vượt long môn trong nhân chi pháp tắc bảy mươi hai vương tọa. Có bốn, năm người khác trong bảy mươi hai vương tọa cũng giống Ngưu Manh từ vô danh đến danh chấn vô tận hải. Vì bọn họ tồn tại mới khiến nhiều Hành Giả csàng điên cuồng, thử hỏi có Hành Giả nào không muốn vấn đỉnh vương tọa, danh chấn vô tận? Không ai không muốn.
Dù không thể vấn đỉnh vương tọa, thành tựu nhân bảng anh hùng danh cũng rất tốt.so với vương tọa thì nhân bảng anh hùng Hành Giả nhiều vô số kể.