Thiên Vu

Chương 1016: Kịch chiến

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Răng rắc! Răng rắc!

Trên bầu trời, ma thương thẩm phán tiếp tục đổ xuống, Vân Đoan cửu cửu vô tận thiên lôi thí thẩm phán cũng vậy. Cơ thể Trần Lạc tan tác, chớp mắt niết bàn trọng sinh, trong phật quang hoa sen nở ánh sáng trắng.

Vù vù vù vù vù!

Lại một vật khổng lồ ngưng tụ ra, nó có ba đầu sáu tay, khi xuất hiện thì đầu đội trời, chân đạp đất, giơ hai tay cản ma thương thẩm phán lại.

Mọi người đều biết đây là một trong các nguyên tội của Trần Lạc, Đại Diêm La tinh thần chi hồn.

- Hôm nay lão tử làm thịt ngươi!

Người quen thuộc Trần Lạc biết khi hắn bắt đầu tự xưng lão tử nghĩa là hắn giận thật, hoàn toàn tức giận.

Trần Lạc bước ra một bước, hai tay đập hư không:

- Chịu chết đi!

- Grao grao!

Linh tướng khủng bố hủy thiên diệt địa đập nát một Thẩm Phán Giả, cùng lúc đó biến dị chi linh thôn thiên phệ địa nuốt Thẩm Phán Giả khác không chừa mẩu xương.

Chiến đấu căng thẳng sắp bùng nổ.

Trần Lạc và Cửu Tước Tử, một trong bá chủ Vân Đoan kịch đấu. Hai người đánh túi bụi trong không trung rất dữ dội. Trần Lạc giơ nắm đấm, lực lượng hủy diệt của linh tướng khủng bố, lực lượng cuồng bạo của biến dị chi linh, lực cắn nuốt của thủ hộ long linh, lực lượng đại phật của đại bằng kim sí điểu, lực lượng Vinh Diệu đoàn của Đại Diêm La tinh thần chi hồn đều bùng nổ. Năm loại lực lượng kinh khủng hỗn hợp lại chớp mắt bộc phát như có thể nghiền nát tất cả.

Trần Lạc rất mạnh, Cửu Tước Tử cũng vậy. Lực lượng của Cửu Tước Tử đến từ đến từ căn nguyên thế giới, một chiêu một thức đều là lực lượng pháp tắc. Pháp tắc có thể nói là lực lượng hoàn mỹ nhất, duy nhất. Cửu Tước Tử ký kết khế ước với căn nguyên thế giới, gã ở phương thế giới này như cá gặp nước, ông trời con, muốn gió được gió, muốn mưa được mưa. Cửu Tước Tử thổi một hơi là có thể tiêu diệt mười vạn đại thần thông, gầm một tiếng chấn nhiếp tất cả trong thế giới.

Cái gì là lực lượng pháp tắc? Chính là đây.

Khiến ngươi sống thì sống, cho ngươi chết liền chết.


Lực lượng của Cửu Tước Tử là lực lượng pháp tắc hoàn mỹ, năm loại lực lượng của Trần Lạc đều là cực độ. Cực độ cuồng bạo, hủy diệt, thôn phệ, đại phật, tinh thần. Nói cách khác phương thiên địa này không có loại lực lượng nào có tính hủy diệt hơn linh tướng khủng bố, không có lực lượng nào cuồng bạo hơn biến dị chi linh của Trần Lạc.

Khi lực lượng hoàn mỹ đối đầu với lực lượng cực độ thì như vỏ quýt dày vào móng tay nhọn, long tranh hổ đấu

Đây là trận quyết đấu cường cường.

Khiến người nhìn hoa mắt, xem tim đập chân run. Khi Cửu Tước Tử đánh nhau tựa như thiên thần, vừa thần thánh vừa quang minh, hoa lệ mà lại đồ sộ. Trần Lạc thì như thiên ma, khi ra tay hắc ám mà bùng nổ, ngông cuồng mà bá đạo, hung tàn mà uy vũ. Khiến người kinh thán nhất là Trần Lạc cứng gắn gánh ma thương thiên giáo thẩm phán, Vân Đoan cửu cửu vô tận thiên lôi thí thẩm phán đánh nhau cùng Cửu Tước Tử.

Tình hình khiến máu mọi người sôi trào, linh hồn run rẩy. Trần Lạc bước ra một bước, tan xương nát thịt, phật quang nở rộ, niết bàn trọng sinh. Trần Lạc đánh một đấm thì linh tướng che trời, biến dị phục địa, long linh hú khung trời, kim bằng giương cánh phật phổ độ, Diêm La uy nhiếp Càn Khôn.

Vù vù vù vù vù!

Cửu Tước Tửn hảy vọt lên, ánh sáng trắng bạc quanh thân gã nở rộ bừng sáng, hóa thân người khổng lồ đầu đội trời, chân đạp đất, thần thánh bao phủ, thân khoác quang minh. Cửu Tước Tử thật giống như thiên thần giáng lâm.

Cửu Tước Tử coi rẻ quát:

- Đom đóm mà đòi tranh phát sáng với nhật nguyệt, không biết tự lượng sức mình!

Cửu Tước Tử vung tay.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Trên bầu trời xuất hiện chín chín tám mươi mốt mặt trời, chín chín tám mươi mốt mặt trăng. Ánh sáng mặt trời và ánh trăng trút xuống.

Cơ thể Trần Lạc lại tán loạn, phật quang nở rộ niết bàn trọng sinh. Trần Lạc đã bay lên trời, hai tay vung, Đại Diêm La tinh thần chi hồn bám vào thân. Trần Lạc như người khổng lồ đầu đội trời, chân đạp đất. Ba cái đầu gầm rống, sáu cánh tay đột nhiên che trời, long linh xoay quanh bay lên bùng nổ lực nuốt. Kim bằng bay lượn trong hư không bộc phát lực lượng đại phật. Linh tướng khủng bố gầm rống phát ra lực lượng hủy diệt. Biến dị chi linh gầm gừ bộc phát lực lượng cuồng bạo.

Ầm ầm! Đùng đùng!

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Chín chín tám mươi mốt mặt trời, chín chín tám mươi mốt mặt trăng của Cửu Tước Tử thế giới bị Trần Lạc một chiêu đánh tan nát. Trần Lạc sải bước vượt qua, sáu tay bay múa. Linh tướng khủng bố, biến dị chi linh, đại bằng kim sí điểu, thủ hộ long linh điên cuồng. Vang tiếng nổ điếc tai, Cửu Tước Tử bị đá bay ra.

Cửu Tước Tử hóa thân như thiên thần lại đứng lên, vươn tay ra. Một cây cung tên to thần thánh từ trên trời giáng xuống, lúc nó giáng xuống thì bầu trời vang lên thánh ca.


Cửu Tước Tử cầm cung tên to, gã quát lớn:

- Đây là Vân Đoan Thủy Tổ cung được Thái Thượng thủy tổ dựng dục từ căn nguyên thế giới, một mũi tên có thể bắn nát hư không, xuyên suốt thế giới, đánh nát vách tường không gian. Trần Lạc, ta chờ xem ngươi làm sao ngăn cản? Chết đi!

Không ai biết Vân Đoan Thủy Tổ cung là gì, nhưng mọi người biết khái niệm một mũi tên có thể bắn nát hư không, xuyên suốt thế giới, đánh nát vách tường không gian. Không chút khoa trương khi bào Cửu Tước Tử cầm Vân Đoan Thủy Tổ cung sánh bằng thần khí.

Cửu Tước Tử giương Vân Đoan Thủy Tổ cung, thánh ca nổ vang, thiên địa tối tăm. Một mũi tên đánh đâu thắng đó, dường như xuyên thấu thiên địa vạn vật bắn ra. Trần Lạc sải bước xông lên, giơ sáu cánh tay khép lại.

Bùm!

Cơ thể Trần Lạc tan vỡ, lại niết bàn, lại trọng sinh nhưng không thể dịch chuyển, không ngăn cản được. Trần Lạc bị mũi tên bay ra từ Vân Đoan Thủy Tổ cung kéo ngược ra ngoài.

Ầm ầm! Đùng đùng!

Bầu trời vỡ.

Trời thật sự vỡ, bị Cửu Tước Tử bắn tên từ Vân Đoan Thủy Tổ cung bắn vỡ. Trần Lạc bị bắn vào đại vũ trụ vô tận hư không hải, cùng biến mất còn có linh tướng khủng bố, biến dị chi linh, thủ hộ long linh, đại bằng kim sí điểu.

Tĩnh.

Yên tĩnh.

Yên tĩnh như chết.

Không ai biết có chuyện gì, nhưng mọi người chính ắmt thấy Trần Lạc bị Cửu Tước Tử bắn tên Vân Đoan Thủy Tổ cung biến mất. Thành tựu nguyên tội của Trần Lạc cũng mất theo. Khi mọi người nghi ngờ thì cửu cửu vô tận thiên lôi thí trời giáng bỗng chốc tan biến.

Khiến cửu cửu vô tận thiên lôi thí ngừng lại chỉ có một loại tình huống, đó là Trần Lạc chết hẳn.

Hiện giờ cửu cửu vô tận thiên lôi thí, chẳng lẽ Trần Lạc đã... chết?

Nếu không thì tại sao cửu cửu vô tận thiên lôi thí biến mất?

Lãnh Cốc không thể tưởng tượng, không chấp nhận được:

- Cửu cửu vô tận thiên lôi thí biến mất, chẳng lẽ Lạc gia...

Tần Phấn hoảng hốt, nhưng sau đó gã lắc đầu, nói:

- Đúng là cửu cửu vô tận thiên lôi thí biến mất nhưng không có nghĩa là nó ngừng. Trần Lạc bị Vân Đoan Thủy Tổ cung bắn vào đại vũ trụ vô tận hải, không có nghĩa là hắn chết...

- Lão Tần... ngươi đừng lừa ta... a, ngươi có thể bảo đảm không?

Bảo đảm?