Thí Thiên Đao

Chương 982: Tin tức của Vạn Đại Hải

Tiếp đó là mặt, rồi toàn bộ thân thể đều bắt đầu thay đổi. Một lúc sau, Huyết Ma Lão Tổ từ một lão già biến thành một thanh niên khoảng hai mươi tuổi, tướng mạo anh tuấn. Lão lấy một bức họa ra nhìn.

Bức vẽ này vẽ Sở Mặc. Huyết Ma Lão Tổ dựa theo bức vẽ, biến đổi từng chút từng chút một. Sau cùng, nếu Sở Mặc đứng đây chắc chắn hắn sẽ có cảm giác mình đang soi gương.

Huyết Ma Lão Tổ lắc cổ hai cái, sau đó thử nói:

- Tiểu Vũ… Cuối cùng ta cũng nhìn thấy ngươi rồi.

Thanh âm phát ra giống thanh âm của Sở Mặc như đúc. Huyết Ma Lão Tổ biến hóa xong, không nhịn được cươi ha ha, lại dùng thanh âm của mình nói rất đắc ý:

- Sở Mặc à Sở Mặc… chỉ sợ ngươi nằm mơ cũng không biết ta cũng biết Bách Biến thuật nha. Bách Biến đạo nhân chẳng là cái thá gì. Nếu ngươi biết Bách biến thuật là do ta cố tình để lại ở di tích cho lão ngũ phát hiện thì chắc ngươi phải cảm thán ta quá giỏi, dự liệu được tương lai cũng nên. Ha ha ha, muốn chơi đấu trí với ta, lão tổ ta còn chưa gặp được đối thủ trên đời này đâu.

Nói xong, Huyết Ma Lão Tổ lại dùng thanh âm của Sở Mặc nói:

- Tiểu Vũ… Huyết…Huyết Ma Lão Tổ sẽ đến đây… Ta…bị gã lão đả thương… Ngươi mau đi đi! Giọng Huyết Ma Lão Tổ lại chuyển thành giọng nữ, đúng giọng của Kỳ Tiêu Vũ.

- Không, Sở Mặc ca ca, ta không đi. Dù chết, ta cũng muốn chết chung với ngươi!

- Chớ làm việc ngu ngốc. Trốn được thì phải trốn. Huyết Ma Lão Tổ muốn dùng ngươi để luyện đan. Lão là đại ác nhân. Tiểu Vũ, ngươi đi đi, mau đi đi!

- Không, Sở Mặc ca ca, ta thà chết…cũng không giao trinh tiết cho lão quỷ kia. Dù là ai cũng khó mà tin hai tiếng nói khác nhau kia lại là từ một người phát ra.

Huyết Ma Lão Tổ lại đổi về giọng mình, cười lạnh vài tiếng:

- Tiểu nha đầu, nếu ngươi thích Sở Mặc như thế, ta sẽ thành toàn cho ngươi, để trước khi chết, ngươi có thể trải nghiệm niềm vui khi là một nữ nhân. Ha ha ha…

Huyết Ma Lão Tổ nói xong, nháy mắt bay lên trời. Lão quay đầu nhìn Huyết Ma Giáo ở dưới chân, đột nhiên há mồm hút.

Vô số đệ tử Huyết Ma Giáo nháy mắt hóa thành từng mảng máu. Lượng huyết vụ cuồn cuộn tinh khí bị Huyết Ma Lão Tổ hút hết.

Thương thay cho đám đệ tử, đến chết cũng không biết mình chết như thế nào.

Huyết Ma Lão Tổ ngẫm nghĩ một chút, lại tự lẩm bẩm:

- Sở Mặc, dù hiện tại ngươi không tạo được uy hiếp gì cho ta nhưng ta sẽ không buông tha cho ngươi. Dám đánh chủ ý đến đồ của ta phải đáng chết một vạn lần.

Huyết Ma Lão Tổ hơi hơi nhắm mắt. Ngay sau đó, trong toàn bộ Linh giới, pho tượng trong các khu vực cấm của vô số đại phái, đại tộcđột nhiên mở mắt, môi khẽ nhúc nhích, không biết nói cái gì.

Tiếp theo đó, các đại phái, đại tộc này đều náo động. Không tới một canh giờ, một lượng lớn tu sĩ từ các môn phái, đại gia tộc bay ra. Bọn họ có cùng đích đến. Chính là Cẩm Tú thành.

Làm hết mọi việc, Huyết Ma Lão Tổ hừ lạnh một tiếng, vung tay áo, bay về phía rừng rậm phương bắc.



Sở Mặc ngồi trên lưng Đại Công Kê, tốc độ nhanh hơn ánh sáng. Hắn cấp tốc muốn tiến về rừng rậm ở phương bắc.

Đột nhiên, Sở Mặc thấy Thương Khung Thần Giám cực nóng. Nó đang cảnh báo.

Đã nhiều năm rồi Sở Mặc không cảm nhận được lượng nhiệt từ Thương Khung Thần Giám mãnh liệt như vậy. Sở Mặc biến sắc

Tiếp đó, một con linh cầm trắng muốt bay tới chỗ Sở Mặc cực nhanh, nó đang cách Sở Mặc khoảng mấy vạn dặm.

Tốc độ bay của nó không chậm hơn Đại Công Kê tí nào. Con linh cầm nhìn thấy Sở Mặc, kêu to một tiếng, bay đến chỗ hắn.

Đại Công Kê hừ hừ, thầm nghĩ chắc cần mình ra tay đây.

Sở Mặc lại nói:

- Từ từ đã, nó không có ác ý.

Con linh cầm màu trắng bay đến đỉnh đầu Sở Mặc, thả móng ra, ném xuống một miếng ngọc, sau đó lại hóa thành một luồng sáng trắng bay đi.

Sở Mặc cầm miếng ngọc, dùng thần thức thăm dò, sắc mặt lập tứcthay đổi.

- Sở công tử, nếu ngươi nhìn thấy phong thư này có nghĩa là ta đã chết trong tay Huyết Ma Lão Tổ. Ngươi không cần hoài nghi, ta sẽ không lừa ngươi. Chúng ta khó mà lường hết thủ đoạn và đầu óc của Huyết Ma Lão Tổ. Tuy rằng ta không hy vọng ngươi thấy bức thư này nhưng ta có dự cảm ngươi sẽ thấy.

Người viết phong thư này chính là Huyết Ma Giáo tam tổ Vạn Đại Hải.

Ông nói con linh cầm màu trắng là linh vật ông gặp từ lúc còn nhỏ,ông thu dưỡng nó. Người và vật tâm linh tương thông. Nếu ông chết, linh cầm sẽ biết đầu tiên, sau đó, nó sẽ đem thư này tới chỗ Sở Mặc.

Vạn Đại Hải cũng không nói linh cầm tìm được Sở Mặc bằng cách nào. Là một cường nhân ở Nguyên Anh đỉnh cấp lại ở bên Huyết Ma Lão Tổ nhiều năm, chút thủ đoạn này không tính là gì.

Trong thư, Vạn Đại Hải nói Huyết Ma Lão Tổ có rất nhiều thủ đoạn, cực kỳ giảo hoạt. Nếu Sở Mặc thấy phong thư này có nghĩa lão đã xuất quan trước thời hạn.

Vì sao lão xuất quan sớm và việc đầu tiên lão muốn làm, không cầnnói Sở Mặc cũng hiểu.

- Huyết Ma Lão Tổ không tín nhiệm bất cứ ai nên thời gian lão xuất quan không chắc chắn được. Nếu ngươi thấy phong thư này, nhất định phải đẩy nhanh tốc độ. Nếu không nữ nhân của ngươi sẽ gặp bất trắc. Mặt khác, Huyết Ma Lão Tổ có liên hệ nhất định với mấy nhà quyền quý cao nhất ở Linh giới. Lão sẽ không bỏ qua ngươi, không chừng sẽ lợi dụng các nhà quyền quý này giống như Linh Vận Môn, đến đối phó với ngươi. Nên ngươi phải chú ý điểm này, đỡ khỏi vừa bước ra tiền tuyến, hậu phương lại cháy rồi.

Vạn Đại Hải còn nói rất nhiều chuyện khác nữa. Mấy chuyện ôngbiết về Huyết Ma Lão Tổ đều nói cho Sở Mặc.

Cuối cùng, ông nói:

- Hy vọng sau khi ngươi thấy phong thư này có thể báo thù cho chúng ta. Nhưng ta càng hy vọng ngươi có thể còn sống, không cần làm việc thiếu lý trí. Nếu thật sự không có cách đối phó thì không cần đi chịu chết. Giữ được núi xanh lo gì không có củi đốt. Còn sống sót mới có cơ hội báo thù.

Sở Mặc đọc xong, thấy hơi kinh hãi.

Không phải Sở Mặc không biết Huyết Ma Lão Tổ đáng sợ thế nàonhưng đây là lần đầu tiên, Sở Mặc cảm giác trình độ đáng sợ của lão còn cao hơn tưởng tượng của Sở Mặc rất nhiều.

Sở Mặc nhìn Đại Công Kê, đột nhiên nói:

- Đại Công Kê, ngươi quay về đi!

- Theo lời của Vạn Đại Hải, nếu Huyết Ma Lão Tổ thực sự dùng lợi ích để dụ các đại phái, đại tộc ở Linh giới vây công Cẩm Tú thành thì Cẩm Tú thành không chịu được đâu.

Đại Công Kê phẫn hận mắng:

- Chết tiệt!